Chương 46: Quên Mất Tiền Trinh

Tinh tế là sau khi khoa học kỹ thuật va chạm sinh ra thời đại mới, chiều sâu đại não nhân loại khai phá. Dựa vào tinh thần lực thì có thể thao tác các loại máy móc, thậm chí cơ giáp.

Tinh thần lực lại phân S, A, B……E, F.

Lấy nhân loại cầm đầu Đế Quốc, và thú nhân cầm đầu Liên Bang, thường xuyên xảy ra xung đột.

Nhưng chỉ có tinh thần lực của nhân loại xuất hiện bạo động.

Mà mỗi người của Đế Quốc tinh thần lực đạt tới cấp A, đều có tỷ lệ điều khiển cơ giáp.

Mấy ngàn năm tới nay, Đế Quốc trước sau truyền lưu truyền kỳ chiến sĩ cơ giáp. Ngay cả Khúc Giản Nhi cũng biết, bọn họ là trời sinh vũ khí, là lưỡi dao sắc bén bảo vệ Đế Quốc.

Chỉ tiếc. Một khi cấp A trở lên vì tinh thần lực không ổn định, từ hỗn loạn biến thành bạo động. Bọn họ sẽ mất đi lý trí, mất đi chính mình, chỉ biết gϊếŧ chóc, từ lưỡi dao sắc bén biến thành đao phủ. Chú định không có kết cục tốt.

Đế Quốc kiểm soát nguy hiểm rất mạnh, đến mức không cho phép những người tinh thần lực hỗn loạn xuất hiện trước mắt công chúng!

Căn cứ tình huống này. Khúc Giản Nhi mở rộng tìm kiếm toàn diện.

Cô phát hiện người quyết đoán sát phạt tuổi càng lớn, địa vị càng cao, quyền lực càng cao, càng dễ dàng bạo động.

Cực kỳ tương giống nơi mạt thế kiếp trước của cô, cũng người tinh thần lực càng cao, tính nết càng táo bạo.



Tuy nhiên, tần suất Đế Quốc xuất hiện tinh thần bạo động, bình quân ở 33.3%.

Mà nguyên nhân chủ yếu sinh ra bạo động, là nghiệp chướng sau khi tay nhiễm máu tươi, nhìn không thấy nhân quả.

Khúc Giản Nhi hấp thu xong nghiệp chướng, buồn bực nói: “Tả Thần không phải đại gian đại ác, nhìn tướng mạo anh ta cũng sẽ không lạm sát kẻ vô tội, vậy anh ta vì cái gì còn tuổi nhỏ đã có nhiều nghiệp chứng như vậy?”

Khi đúng lúc cô không hiểu buồn ngủ. Bạch Vi “Loảng xoảng loảng xoảng” gõ cửa, gọi cô xuất phát đến hiện trường ghi hình của chương trình tạp kỹ kinh dị.

Khúc Giản Nhi sống không còn gì luyến tiếc đến ôm đầu: “Chị vừa trở về, em cho rằng chị là gà trống, dậy sớm như vậy gáy sao? Lúc này mới hơn 6 giờ, đi sớm như vậy làm gì?”

Bạch Vi ngắt lời Khúc Giản Nhi: “Chị đã quên phương tiện di chuyển của chúng ta đã chuyển sang sử dụng xe điện từ? Chị có tiền bao xe sao? Không có thì phải bắt xe buýt huyền phù.”

Khúc Giản Nhi đã quên mình là một quỷ nghèo.

Nhắc tới đến này, cô nhớ lại điều kiện với Tả Thần, không có thêm giao dịch tiền tài hài hòa.

Cô làm sao chỉ lo nhớ thương nghiệp chướng và âm khí, quên mất chính sự thế nhỉ!?

Khúc Giản Nhi vẻ mặt mệt mỏi, mệt mỏi quá độ!