Chương 7.1: Đau thật sự

Vào kỳ nghỉ, Hứa Ngôn Quả hầu như mỗi ngày đều nhìn điện thoại, chờ mong Trình Chu Liệt có thể nhắn tin cho nàng một cái, nhưng nàng không thấy cái gì cả.

Ngay cả khi qua năm mới, cũng là nàng chủ động nhắn "chúc mừng năm mới" trước.

Trình Chu Liệt vẫn là ngày hôm sau mới nhắn lại.

Dường như mỗi một lần nói chuyện phiếm đều là nàng bắt đầu trước, nói chuyện mới vài câu, liền phát hiện thật sự tiếp tục không nổi nữa, Hứa Ngôn Quả bỗng nhiên có một chút nhụt chí, nàng giống như tìm không thấy chủ đề chung giữa hai người vậy. Cho dù đã làm chuyện thân mật như vậy, nhưng cũng không thể kéo khoảng cách giữa hai người.

Đây là lần thứ n Hứa Ngôn Quả mở điện thoại lên, khi không nhìn thấy có tin nhắn mới thì lại tắt đi, Phó Bách Đình rốt cuộc cũng không nhịn được nữa.

“Em đang chờ tin nhắn của ai vậy?”

Nàng thở dài, ôm gối ôm bên cạnh: “Nam sinh lúc trước em đã nói với anh đó.”

“Người em thích sao?” Phó Bách Đình cười nói.

Hứa Ngôn Quả mắt trợn trắng, có thể hắn đang bận, cho nên không có nhìn thấy tin nhắn, chỉ có thể cứ như vậy tiếp tục chờ hắn nhắn lại thôi.

Quả nhiên chờ người khác nhắn lại cho mình thật là một chuyện khó chịu, vốn được thêm WeChat cũng không thể coi là cái gì cả, loại liên lạc này cũng chỉ là từ một phía như cũ mà thôi. Nàng nghĩ không rõ, vì sao chính mình lại kiên trì nhắn tin cho hắn chứ, kỳ thật bọn họ cũng không có xác lập bất cứ quan hệ gì cả mà, Trình Chu Liệt cũng chưa từng nói qua ——

Làm bạn gái anh đi.

Chỉ là có cho phương thức liên hệ mà thôi.

Đang khi Hứa Ngôn Quả lần thứ N coi điện thoại, Phó Bách Đình rốt cuộc cũng nhịn không được.

“Đừng nhìn nữa.”

Ngữ khí cực kỳ không tốt, làm tay cầm điện thoại của Hứa Ngôn Quả run run, điện thoại cũng trực tiếp rớt xuống sô pha, may mắn sô pha mềm, bằng không nàng phải bắt đầu lo lắng điện thoại có hư không rồi.

“Trong lòng người kia căn bản là không có em rồi, nên không có thời gian trả lời tin nhắn cũng không có. Huống chi hiện tại vẫn là Tết, không ai mà không xem điện thoại cả.”

Hứa Ngôn Quả nghiêm túc tự hỏi một chút, đúng thật, có thể chỉ là không muốn trả lời nàng mà thôi.

Nhưng nhận thức này, làm trong lòng nàng càng khó chịu hơn. Vốn còn muốn lừa mình dối người một chút, nhưng một tầng bảo vệ của nàng đã trực tiếp bị Phó Bách Đình xé rách, lộ ra miệng vết thương bên trong còn chưa khỏi hẳn.

Đau thật sự.