Chương 15

Cố Từ Dư liếc nhìn Lâm Thụy Lạp đang giả vờ giả vịt ở bên cạnh, ánh mắt có chút lạnh lùng.

"Không biết dì họ gì, mặc dù không biết dì nghe được những cái gì nhưng có đôi khi con người ta phải cảnh giác cao độ, đừng nên tin tất cả những gì yêu ma quỷ quái nói, đến lúc bị lợi dụng thì dì biết khóc với ai đây.”

Sau khi nghe được câu này Kiều An Ngọc càng thêm tức giận. Bàn tay được bảo dưỡng cô cùng tốt vô thức nắm lấy tay của Lâm Thụy Lạp ở bên cạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Thụy Lạp vặn vẹo, nhất thời cảm thấy đau nhưng cũng không dám nói thêm gì nữa.Được đăng tải miễn phí trên ứng dụng T Y T và web ty t novel

Lâm Thụy Lạp âm thầm rút tay lại, nhưng vẫn tiếp tục đứng ở giữa giảng hòa không có nguyên tắc.

Ngay lúc bầu không khí bế tắc hoàn toàn, một giọng nói dịu dàng của một người đàn ông nhàn nhạt vang lên, trực tiếp phá vỡ bầu không khí vô cùng lo lắng lúc này.

“Mẹ, mẹ ở đây làm gì vậy, không phải con bảo mẹ ở ngoài chờ con sao?”

Lâm Tử Hàm đi đến, kéo Kiều An Ngọc đến cạnh mình, kéo bà ấy ra xa Lâm Thụy Lạp một chút mà không để lại chút dấu vết nào, sau đó nghiêng đầu nhìn về phía Cố Từ Dư, sắc mặt cô hơi trầm xuống.

Khóe miệng khẽ cong lên, khí chất dịu dàng mang lại cho người ta cảm giác như liễu xanh như gió, cảm giác lịch sự nho nhã và trong trẻo.

“Cố tam tiểu thư, đã lâu rồi không gặp.”

Lời này, giống như rất thân thiết với cô.

Cố Từ Dư bị người đàn ông rất quen thuộc đột nhiên xuất hiện này làm cho sợ hãi.

Cô cũng không nhớ rõ mình có mối quan hệ mập mờ như vậy với cậu chủ Lâm Tử Hàm nhà họ Lâm trong truyền thuyết này từ bao giờ.

Người đàn ông lập tức đi đến trước mặt Cố Từ Dư, khóe miệng cong lên, khóe mắt hơi nhếch lên, mỉm cười dịu dàng nhìn cô.

Cố Từ Dư nhìn thấy khuôn mặt nhìn qua khó quên này của anh ta, khóe miệng cô giật giật.

Lâm Tử Hàm, cậu chủ nhà họ Lâm là người tình trong miệng của vô số thiếu nữ tại Khinh Thành, đồng thời cũng là đối tượng số một của nguyên chủ.

"…"

Không phải người này vẫn luôn hờ hững lạnh lùng với cô sao, bây giờ lại muốn làm gì.

Lâm Tử Hàm dường như không nhìn thấy bộ dạng kháng cự bài xích kia của Cố Từ Dư, vẫn giữ thái độ rất quen thuộc nói chuyện với cô.

“Cố tam tiểu thư đến đây làm gì vậy?”

"Không làm gì, chỉ là lái xe đυ.ng trúng người cho nên tôi dẫn cô ấy đến đây để chụp chiếu.”

Cố Từ Dư không có ý định nói thêm gì nữa, nói xong ánh mắt cô lập tức nhìn về phía Lâm Thụy Lạp, trong mắt cô mơ hồ ẩn chứa ý cảnh cáo.

Lâm Tử Hàm bất ngờ nở nụ cười, sau đó đồng cảm nhìn cô nói: “Nếu đã như vậy thì nhanh đi kiểm tra đi, mấy năm nay xe ô tô rất hay gặp sự cố, xe của tôi cũng bị người ta đυ.ng trúng rất nhiều lần.”

Cố Từ Dư: “...”

Tại sao Lâm Tử Hàm lại có khuôn mặt dịu dàng như vậy, nói về chủ đề của cô một cách bình tĩnh nhưng vẫn kèm theo chút mỉa mai.

Hai người bọn họ hoàn toàn không ở cùng một tần số, anh một câu tôi một lời nói chuyện với nhau.

Lâm Thụy Lạp nghe vậy, mặt cô ta hơi đỏ lên.

Hôm nay bị hai người quấy rối, kế hoạch ban đầu của cô ta bị phá hỏng. Nhưng Lâm Thụy Lạp không cam lòng, lần này cô ta cố ý muốn nhà họ Lâm nhận ra mình, không thể để bọn họ phá vỡ. Lâm Thụy Lạp đứng tại chỗ, đứng bên cạnh Kiều An Ngọc âm thầm ra ám chỉ.Được đăng tải miễn phí trên ứng dụng T Y T và web ty t novel

Cố Từ Dư nhìn chằm chằm vào cô ta, ánh mắt kỳ lạ đánh giá Lâm Thụy Lạp. Dựa vào các hành động khác thường của nữ chính đêm nay, cô luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ.

“Tôi cảm thấy có khả năng nữ chính này cũng xuyên qua.” Trong tiềm thức, Cố Từ Dư nói với hệ thống: “Hoặc là cô ta đã nắm giữ nội dung cốt truyện.” Cố Từ Dư tiếp tục phân tích, suy đoán.

Chỉ là cô đợi một lúc lâu cũng không thấy hệ thống có động tĩnh gì, Cố Từ Dư không thể giải thích được, càng chắc chắn hơn về suy đoán của mình.

Có suy đoán này, cô cũng không vội rời đi, ở lại đây để xem nữ chính muốn làm gì.

Cố Từ Dư vừa ngồi xuống, lập tức nhìn thấy một người ở bên kia đột nhiên đi đến.

Hạ An Dịch vẫn có vẻ ngoài thiếu niên trẻ trung như vậy, có dấu vết ổn định được cuộc sống tôi luyện, đi đến trước mặt Cố Từ Dư, cau mày nghi ngờ hỏi.

“Sao cô lại ở bệnh viện?”

Cố Từ Dư nghe thấy giọng nói này, cô ngẩng đầu lên.

“Có chút chuyện cần xử lý, bên chỗ dì thế nào rồi?”

Sự xuất hiện của Hạ An Dịch khiến cô rất kinh ngạc. Dù sao một cái bệnh viện lớn như vậy, cùng ở chung một tầng cũng rất hiếm khi gặp được.

“Không sao, bệnh tình đã ổn rồi, tình trạng đang dần chuyển biến tốt lên.” Hạ An Dịch nói xong, sau đó tựa hồ có chút không thành thục nói ra hai chữ: "Cảm ơn."

Cố Từ Dư cong môi cười, có hơi trêu chọc: “Không có gì, huống chi tôi cũng đã nhận được thứ tôi muốn.”

Tuy Hạ An Dịch nói lời cảm ơn tuy có chút ngượng ngùng còn có chút lạnh lùng, nhưng ở trên gương mặt đó cô có thể nhìn thấy rõ sự nghiêm túc và chăm chú.

Cô không thể đoán được sao mình lại có thể thuận lợi đạt được thỏa thuận với Hạ An Dịch như vậy. Trong nội dung cốt truyện, Hạ An Dịch là một người có lòng tự trọng rất cao, đêm hôm đó có thể trầm mặc một giờ rồi đáp ứng yêu cầu của cô, tuy nói là chuyện trong dự liệu nhưng cô thật sự vẫn rất bất ngờ.

Hạ An Dịch nhìn Cố Từ Dư không đếm xỉa gì tới, chuyện trong lòng anh ta dường như tiêu tán đi không ít.

“Cho dù như thế nào, tôi cũng nợ cô một ân tình.” Hạ An Dịch rất bướng bỉnh trong phương diện nào đó.

“Được!” Cố Từ Dư mỉm cười đáp lại. Ân tình này ngu sao mà không nhận, huống chi là ân tình từ nam phụ.

Thấy cô nhanh chóng đáp ứng, Hạ An Dịch cũng thở phào nhẹ nhõm.