Chương 44: Halloween

Tiểu Ma Tiên tắt mic, đồng đội nhắn "666" lên (6: lợi hại), Thẩm Tử Kiêu liên tục gửi mấy cái dấu hỏi chấm, Giản Nhiên cảm thấy khoan khoái, đồng thời cũng hơi xấu hổ chút.

Sau khi trận đấu bắt đầu, Giản Nhiên nhớ kỹ mình mang sứ mệnh của vị trí carry, chuyên tìm các tướng đi phía sau của team địch để đánh. Mặc dù bọc hậu ba lần có một lần không về được, nhưng có những đồng đội khác hỗ trợ, sau khi giằng co mười mấy phút cũng thắng được.

(Tổ đội khác toàn đội nha. Tổ đội là chỉ những người có trong team ở sảnh chờ, còn toàn đội là tính luôn mấy đồng đội ghép được ở trong team)

【Tổ đội】Thẩm tứ gia: Chơi tiếp không?

【Tổ đội】Chơi cùng chuyên nghiệp: Chơi chứ, sao lại không chơi.

Giản Nhiên khó có dịp trải nghiệm cảm giác một lần chơi vị trí carry, cậu vẫn còn muốn sảng khoái thêm mấy trận.

【Tổ đội】Thẩm tứ gia: Gì nhỉ, cái vị ở phòng bọn tôi có phải đi tìm cậu rồi không?

【Tổ đội】Chơi cùng chuyên nghiệp: ?

【Tổ đội】Thẩm tứ gia: Lời mới nãy kia chắc cũng là cậu ta bắt cậu nói. Cậu ta nhất định là sợ vị trí buff cố định của mình bị cướp mất. Đm, đây đúng là biển giấm ngất trời mà.

Giản Nhiên ấn nút nói chuyện, nói: "Thẩm Tử Kiêu, có tin tui ném một vạc giấm vào mặt ông không?"

Thẩm Tử Kiêu: "...Đm?"

Nhậm Thanh Lâm hỏi: "Sao thế?"

"Không có gì," Giản Nhiên cũng không quay đầu lại, nói: "Uống canh của cậu đi."

"Đàn anh." (Đổi học trưởng thành đàn anh nha)

"Hở?" Giản Nhiên quay mặt qua, khoé môi suýt nữa quẹt qua thìa canh, "Tôi nói rồi tôi không uống."

"Chỉ một ngụm thôi." Nhậm Thanh Lâm khụ hai tiếng, "Đàn anh, há miệng."

Nhìn đàn em bệnh thành như này còn kiên trì đút mình, Giản Nhiên thoả hiệp: "A一一"

Đã nói chỉ một ngụm, sau đó Giản Nhiên lại bị Nhậm Thanh Lâm vừa dỗ vừa gạt uống hết nửa chén. Nhậm Thanh Lâm vô cùng nham hiểm, chuyên chọn lúc thời gian sống lại của Giản Nhiên sắp đến mà đút, Giản Nhiên gấp rút lên đường, không rảnh đôi co với y, chỉ đành uống từng ngụm từng ngụm như em bé, uống hết chỗ canh được đút.

Trận cuối, team địch lại chọn một tướng có thể bay trên trời đi vị trí carry, đánh cho đồng đội team mình đến mẹ cũng không nhận ra. Giản Nhiên bị buộc phải chọn tướng có thể khắc chế vị trí carry của phe địch, nhưng khả năng bắn của cậu quả thực là... không dám nhìn thẳng.

Sau khi cậu bắn năm phát mà một phát cũng không bắn trúng người, đồng đội bắt đầu quá trình ném nồi và trào phúng.

【Toàn đội】A Tam: Vị trí carry của chúng ta là con gái hả?

【Toàn đội】Loli chim to: Khả năng bắn súng gà thì là con gái? Phân biệt giới tính không nên quá nghiêm trọng.

【Toàn đội】Có tên gay kéo khoá quần tôi: Có gì nói nấy, con gái vẫn nên chơi vị trí buff tốt hơn.

【Toàn đội】A Tam: Bạn trai của em gái có ở cạnh đó không? Nếu có thì bảo cậu ta chơi đi, cực khổ đánh lên điểm không muốn rớt.

【Toàn đội】Thẩm tứ gia: Em gái không có bạn trai, nhưng có ông xã.

【Toàn đội】Chơi cùng chuyên nghiệp: ...

Trong mic, Thẩm Tử Kiêu nói chuyện riêng với Giản Nhiên: "Anh Giản, để Nhậm Thanh Lâm chơi đi, ông xem team địch đã phách lối thành cái dạng gì rồi, chơi game không phải vì thắng sao, Thanh Lâm không dễ gì mới lên điểm, ông muốn để cậu ta rớt xuống sao."

Chữ "Anh" Thẩm Tử Kiêu cũng gọi rồi, có thể tưởng tượng được cậu ta chân thành bao nhiêu.

Giản Nhiên đương nhiên cũng không muốn thua, chỉ là cách làm đánh không lại thì đi xin ông xã giúp đỡ, có hơi đàn bà. Là đàn ông thì nên đối chọi trực diện, cho dù thua cũng phải thua quang minh lỗi lạc, ngẩng đầu ưỡn ngực!

Ba giây sau, Giản Nhiên xem cảnh chiếu lại cái chết của mình xong, quả quyết quay đầu: "Nhậm Thanh Lâm, tên Pharah kia gϊếŧ tôi!"

Nhậm Thanh Lâm vừa uống canh xong sẵn tiện rửa chén: "Tên nào?"

"Còn ai nữa!" Giản Nhiên tức giận nói, "Team địch đó! Có buff luôn đi theo hắn, tôi dùng tướng này đánh không được..."

"Ừ," Nhậm Thanh Lâm vỗ về đặt tay lên sau đầu Giản Nhiên, "Muốn tôi báo thù giúp anh?"

"Phải! Tốt nhất là một phát súng bắn nát đầu hắn một lần, cho hắn không đánh ra được chiêu cuối nào luôn," Giản Nhiên nguyền rủa nói, "Cả đời này cũng không muốn chơi Pharah thêm lần nữa!"

Nhậm Thanh Lâm bị bộ dạng xù lông lửa giận ngút trời của Giản Nhiên chọc cười, "Được, anh đứng lên, tôi thử xem."

Nhậm Thanh Lâm và Giản Nhiên đổi chỗ cho nhau, Giản Nhiên kéo ghế lại gần hơn chút, nhìn chằm chằm vào màn hình tự cho là mình rất trâu bò mà chỉ huy mấy lần, nhìn chỉ với hai phát súng đàn em đã bắn chết Pharaoh của team bạn.

【Toàn đội】Thẩm tứ gia: Ok, đổi người rồi, trận này ổn rồi anh em.

Nhậm Thanh Lâm không thèm nhìn người khác, chỉ chăm chăm vào Pharaoh của team kia, sau khi Pharaoh bị bắn chết năm sáu lần, cuối cùng cũng đổi tướng. Nhậm Thanh Lâm cũng theo đó đổi sang tướng khắc chế hắn, mặc dù giai đoạn đầu bọn họ ở thế yếu, nhưng dưới sự gánh team của Nhậm Thanh Lâm, cuối cùng lấy ưu thế mỏng manh giành được chiến thắng.

Tâm trạng Giản Nhiên dễ chịu, đứng dậy duỗi người, vỗ vỗ bả vai đàn em, khen ba lần, "Lợi hại lợi hại, được lắm được lắm, 666."

Nhậm Thanh Lâm ngẩng đầu nhìn cậu, "Không có phần thưởng?"

"Đã nấu canh cho cậu rồi còn muốn phần thưởng, chưa từng nghe câu chuyện "Rìu vàng, rìu bạc, rìu gỗ" à. Làm người, quan trọng nhất chính là biết đủ."

Nhậm Thanh Lâm nhíu mày, "Đàn anh không phải đã nói canh này là cho Thẩm Tử Kiêu sao."

...Tiêu rồi, lỡ miệng rồi.

Giản Nhiên quyết định bỏ qua vấn đề này, giả vờ như không có chuyện gì, "Uống canh xong rồi, vậy tôi về đây."

Nhậm Thanh Lâm cũng không ép cậu, "Ừ, tôi tiễn đàn anh."

"Hai thằng con trai mà tiễn cái gì, đường đi có mấy bước đâu." Giản Nhiên không khỏi nói, "Cậu ở trong phòng cho tôi, bên ngoài gió lớn."

Ngược lại Nhậm Thanh Lâm rất nghe lời, "Được, nghe đàn anh."

"Phải rồi, cuối tuần sau cậu có rảnh không? Club của bọn tôi muốn tổ chức một bữa tiệc hoá trang Halloween, cậu đẹp trai như này, hội trưởng club bọn tôi muốn mời cậu đi cho có hình thức."

Nhậm Thanh Lâm hỏi: "Đàn anh sẽ đi chứ?"

"Đi, ba người trong phòng bọn tôi cũng đi."

Nhậm Thanh Lâm gật gật đầu, "Vậy tôi đi cùng đàn anh, phải hoá trang?"

"Ừ, có điều cậu mặc đại gì đó là được, không cần làm quá phức tạp."

"Đàn anh tính mặc gì?"

"Còn chưa nghĩ ra." Giản Nhiên đi đến cửa, "Kéo khoá áo khoác của cậu lên, đi đây."

Club anime và club game đặt một hội trường của khách sạn làm địa điểm cho bữa tiệc hoá trang Halloween, còn đặc biệt làm poster tiến hành tuyên truyền. Cô gái trên poster mặc trang phục tân nương cương thi, vừa đáng sợ vừa đáng yêu, Giản Nhiên nhìn qua cảm giác rất quen mắt.

Quý Nguyên Hi nói: "Đây không phải là Đường Đường sao? Ồ, tui nhớ ra rồi, cô ấy hình như đúng là thành viên của club anime."

Trong lòng Giản Nhiên khẽ động, Đường Đường chắc chắn sẽ tới bữa tiệc, Trần Văn Chu là bạn trai của cô, có lẽ cũng sẽ đến.

Quý Nguyên Hi cũng nghĩ đến vấn đề giống vậy, "Mấy ông nói xem, Trần Văn Chu sẽ không nhân cơ hội gây chuyện với Nhiên Nhiên chứ? Đó là ở bên ngoài đấy."

Giản Nhiên lạnh nhạt nói: "Vậy thì thật quá tốt rồi, papa còn đang lo không có cơ hội đây."

"Ông đừng làm loạn nha." Quý Nguyên Hi sốt sắng nói, "Người Trần Văn Chu cao lớn, lỡ như xảy ra chút chuyện gì, tui với Kiêu cẩu sẽ không giúp ông đỡ đòn đâu一一Đúng không Kiêu cẩu? Kiêu cẩu?"

Thẩm Tử Kiêu ngây người nhìn poster tuyên truyền Halloween, vẻ mặt cứ như nuốt phải ruồi.

Quý Nguyên Hi: "Sao vậy?"

"Giản Nhiên!" Thẩm Tử Kiêu la lên, "Mẹ nó ông, sao không nói cho tui bữa tiệc là do club game và club anime cùng tổ chức chứ?!!!"

"Tui chưa nói sao?" Giản Nhiên suy nghĩ, "Chắc là tui quên mất rồi."

"A a a a tui gϊếŧ ông!"

"Làm gì," Giản Nhiên nhíu mày, "Ông lại thần kinh gì nữa đó, club anime chọc gì ông à."

Quý Nguyên Hi ra sức nháy mắt với cậu, méo miệng nhăn mũi, thấy vẻ mặt Giản Nhiên vẫn mù tịt, mới nhỏ giọng nhắc: "Nữ thần trước đây của Kiêu cẩu, không phải ở trong club anime sao."

"Ồ." Giản Nhiên bừng tỉnh nhận ra, "Hay là ông đừng đi nữa."

"Dựa vào cái gì!" Thẩm Tử Kiêu cắn răng nghiến lợi nói, "Dựa vào đâu tui phải không đi vì hắn, tiền của tui cũng tiêu rồi."

Sinh viên tham gia tiệc hoá trang cần nộp ba trăm tệ phí tham dự và tiền cơm. Về phần trang phục hoá trang, biết tiền túi của đám bạn không dư dả, Giản Nhiên một hơi mua lần bốn bộ, nói là tặng quà sinh nhật trước cho bọn họ.

Quý Nguyên Hi nói: "Đúng thế, tiền của Nhiên Nhiên cũng không thể lãng phí được. Yên nào, hội trường cũng lớn, người lại nhiều, chưa chắc ông sẽ đυ.ng trúng người đó. Cho dù gặp phải, xem như chưa thấy là được rồi."

Kha Ngôn cũng nói: "Khó có dịp mọi người cùng ra ngoài chơi, ông vẫn nên đi đi."

Thẩm Tử Kiêu hít sâu một hơi, ngẩng đầu ưỡn ngực: "Dũng sĩ thật sự, là dám đối mặt với cuộc đời tăm tối, dám nhìn thẳng vào máu tươi đầm đìa..."

Giản Nhiên: "Đúng là thích thể hiện."

Khách sạn cách trường học hơi xa, mặc bộ trang phục kỳ dị ngồi tàu điện cũng không tiện. Bạn gái của Quý Nguyên Hi cũng đi, tổng cộng sáu người, Nhậm Thanh Lâm đặc biệt về nhà một chuyến, lái chiếc xe bảy chỗ tới.

Gần cuối tuần, toàn thể thành viên phòng 507 mặc đồng phục của bốn học viện ở Hogwarts trong Harry Potter tụ hội với những người khác ở dưới lầu ký túc.

Giản Nhiên tưởng là bọn họ mặc đủ đơn giản rồi, chỉ áo sơmi, cà vạt và áo choàng, không nghĩ tới Nhậm Thanh Lâm còn đơn giản hơn, y mặc trang phục bình thường, đội mũ lưỡi trai và khăn choàng màu đen, thoạt nhìn không có gì khác biệt với lúc thường, chỉ có hai mắt là màu đỏ.

Quý Nguyên Hi hỏi: "Lâm Lâm, cậu đây là... Dracula?"

Nhậm Thanh Lâm hơi khựng lại do xưng hô thân mật của Quý Nguyên Hi, nói: "Ừ."

Giản Nhiên: "Mắt cậu sao làm được vậy?"

Từ Khả Khả mặc trang phục học sinh thời dân quốc, khoé môi có vết máu cười nói: "Kính sát tròng đó, Giản Nhiên ông cũng quá thẳng rồi đấy, cái này cũng không biết."

Thẩm Tử Kiêu bất mãn: "Người anh em, cậu cũng quá qua loa đó."

Từ Khả Khả nói: "Qua loa thì làm sao, người ta có qua loa hơn nữa cũng là Dracula đẹp trai nhất, chỉ là..." Cái khăn choàng đen kia hơi xấu, nhìn vào giống tự tay đan, không hề đẹp đẽ, tốt ở chỗ Nhậm Thanh Lâm có nhan sắc, có thể mặc hàng vỉa hè thành hàng hiệu nổi tiếng.

Giản Nhiên kéo kéo cái khăn choàng màu đỏ có hoa văn màu vàng trên cổ mình, thúc giục: "Lên xe nhanh đí, bên ngoài lạnh chết mất."

Đường đi hơi kẹt xe, lúc nhóm người tới khách sạn, bữa tiệc đã bắt đầu rồi. Bọn họ đăng ký tên ở cửa, cùng nhau đi vào hội trường.

Bố trí trong hội trường vô cùng có bầu không khí ngày lễ, treo đầy đèn bí ngô và mạng nhện, trên mặt đất bày không ít đạo cụ đáng sợ, ví dụ như bộ xương khô, tim và tứ chi của con người, thức ăn toàn theo phong cách Halloween, "Nước máu", "Con mắt", ngay cả nhạc nền cũng là "Silent Hill" kinh điển.

Kha Ngôn kinh ngạc: "Bọn họ bày trí rất tốt nha一一"

"Đúng vậy," Quý Nguyên Hi nói, "Không biết kinh phí của bọn họ từ đâu ra, mỗi người ba trăm tệ đủ sao?"

Nhậm Thanh Lâm nói: "Chắc là tìm tài trợ."

Giản Nhiên nhìn y, "Sao cậu biết?"

Nhậm Thanh Lâm cười, "Bởi vì nhà tài trợ đó, vừa hay tôi có quen." Y cúi đầu nhìn điện thoại, nói với Giản Nhiên, "Người đó cũng tới rồi, nói muốn gặp tôi, tôi đi qua đó một chuyến trước, trở về sẽ tìm anh."

Giản Nhiên nuốt xuống câu "Nam hay nữ thế" suýt nữa nói ra, "Được."

Thẩm Tử Kiêu từ sau khi vào cửa, luôn làm bộ dạng như trộm, nhìn đông ngó tây, lo lắng, trốn sau người Giản Nhiên một tấc cũng không rời, Giản Nhiên bị hắn làm phiền, nói: "Ông không phải muốn đối mặt trực diện với cuộc đời tối tắm sao? Mau chóng đứng thẳng lên."

Thẩm Tử Kiêu thì thầm: "Sao lại không nhìn thấy người kia."

Quý Nguyên Hi nói: "Nữ thần trước đây của ông giỏi hoá trang như vậy, lần này chắc chắn lại đổi một bộ mặt, cho dù lướt qua trước mặt ông thì ông cũng nhìn không ra đâu."

Từ Khả Khả kéo cánh tay bạn trai, phấn khích nói: "Chỗ kia có máy gắp thú kìa, tụi mình đi gắp mấy con!"

Kha Ngôn và Thẩm Tử Kiêu đi lấy đồ ăn, Giản Nhiên bị hội trưởng club game kéo sang một bên uống rượu.

Hội trưởng là đàn chị năm ba, hoá trang thuyền trưởng Jack làm cô trông anh tuấn tiêu sái hơn phần đông đám con trai. "Wow, Gryffindor!" Hội trưởng đưa cho Giản Nhiên một chai bia, "Đến đây uống với Captain một ly."

Giản Nhiên không thích kiểu trực tiếp cầm chai để uống bia, nhưng trong tình huống như thế này từ chối cũng không ổn. Cậu cụng miệng chai với hội trưởng, một hơi uống hết một phần ba.

"Cựu hotboy trường của chúng ta vẫn rất đẹp trai đấy." Hội trưởng cười híp mắt nói, "Đám con gái ở club anime kia đều đang nhìn em đó."

Giản Nhiên: "Đâu có đâu có, em trông bình thường thôi. Có điều, cái chữ "Cựu" kia không cần thêm đâu."

"Ha ha ha, có người nói Nhậm Thanh Lâm đẹp trai hơn em, chị lại không nghĩ như vậy. So sánh với loại nam thần lạnh lùng như Nhậm Thanh Lâm, chị thích kiểu như em hơn."

Giản Nhiên nhịn không được phỉ nhổ: "Cậu ta lạnh lùng chỗ nào." Rõ ràng là nhây như gì.

"Nói chứ, bữa tiệc này của chúng ta thật sự có mặt mũi đó, ba đại nam thần của trường đều đến, ngày mai chắn chắn có thể lên trang đầu của diễn đàn."

"Ba người? Còn có ai nữa."

"Lục Thời Xuân của khoa Luật." Hội trưởng nhướng nhướng cằm, "Ở kia kìa."

Giản Nhiên thuận theo nhìn qua đó, nhìn thấy một người tóc vàng mắt xanh, cos nhân vật Jaina trong Thế giới Warcraft… Là một cô gái?

16:04_2023-03-02