Chương 7

Anh vừa tỉnh dậy rất dễ mệt mỏi, mấy ngày nay tiến bộ rất nhiều, nhưng bởi vì mất trí nhớ cùng thông tin lẫn lộn, đầu vẫn còn có chút đau. Không nói lời nào chậm rãi tiêu hóa thông tin trước mặt.

Anh không biết làm thế nào khi anh tỉnh dậy, Hứa Dung Âm đã là vợ của anh. Rõ ràng trong ký ức của anh, bản thân sẽ tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.

Đây là nỗ lực cuối cùng năm tháng ở trường trung học của anh để đến gần Hứa Dung Âm.

Anh muốn viết cho cô một bức thư, chúc cô thành công trong kỳ thi tuyển sinh đại học, được đề tên trên bảng vàng. Nhưng chiếc xe đạp chạy tới góc rẽ, một chiếc xe máy đã đυ.ng trúng phải anh vào hàng rào.

Anh nhớ rõ vết thương của mình không nghiêm trọng, cũng không đến mức hôn mê hai tháng.

Đinh Tuần vốn muốn nhắm mắt lại tiếp tục nghỉ ngơi một lúc, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt ôn hòa của Hứa Dung Âm, trên người giống như có sức mạnh khiến người ta bình tĩnh lại, cả người thả lỏng, lại không nhịn được trộm liếc nhìn cô.

Trong cái rủi có cái may, anh từng vô số lần muốn tới gần Hứa Dung Âm, nhưng lại dừng lại, hiện tại cô đã là của anh.



...

Ngày thứ bảy, Đinh Tuần bắt đầu ra khỏi giường.

Các bác sĩ nói anh không nên nằm ở trên giường quá lâu, cần khoảng thời gian tập luyện mới có thể đi lại bình thường.

Trong khi nghỉ ngơi, Đinh Tuần sẽ hỏi cô một số vấn đề, nhưng phần lớn đều là về chuyện công việc của anh, khi không nói chuyện, anh thường sử dụng máy tính để lên mạng.

Dù không nhớ gì nhưng anh có vẻ dễ dàng chấp nhận sự thật.

Hứa Dung Âm biết rằng anh đã bắt đầu kinh doanh khi còn học đại học, mà công ty quảng cáo hiện tại cũng là do một tay anh gây dựng nên. Gây dựng sự nghiệp ở Trường Ninh rất khó khăn, duy trì được tới bây giờ chứng tỏ anh rất lợi hại.

Hai tháng nay, thư ký công ty thường xuyên liên lạc với cô để hỏi thăm tình hình của Đinh Tuần. Tài xế và trợ lý trong vụ tai nạn xe lúc trước không bị thương nặng như anh, nửa tháng trước đã xuất viện.



Hai ngày trước, trợ lý và thư ký còn cùng nhau đến thăm anh.

Biểu hiện của Đinh Tuần so với trước kia cũng không khác biệt quá lớn, suy nghĩ của anh vẫn sâu sắc đến mức khiến cho người ta không nắm bắt được, bản năng nghề nghiệp của anh dường như khắc sâu trong xương, xử lý công việc đều thuận buồm xuôi gió, khi đưa ra quyết sách cũng cực kỳ quyết đoán.

Hứa Dung Âm chưa từng nhìn thấy anh nhăn mày, thư ký cũng không nhận ra anh có chỗ nào khác thường. Chỉ là lúc bọn họ rời đi dường như có chút sợ hãi, ngay lập tức cong đuôi bỏ chạy.

Đinh Tuần cảm thấy kỳ quái: “Sao nhìn bọn họ giống như gặp ma vậy?”

Hứa Dung Âm: "Ơ..." Nói thế nào đây?

Mặc dù sau khi tốt nghiệp Hứa Dung Âm đã ở nhà làm việc tự do, nhưng công ty của Đinh Tuần cũng là cô nhìn từ ngày thành lập tới bây giờ, những nhân viên thân cận đều biết cô và gọi cô là phu nhân tổng giám đốc.

Hình tượng của anh khi ở công ty, Hứa Dung Âm cũng đã được nghe qua đôi chút. Chính là… một đại ma vương lạnh lùng, tàn nhẫn.