Chương 4: Mẹ nó, đây chẳng phải là quần lọt ke sao?

Hắn dùng hông đẩy đẩy vào eo của Tô Lạc, Tô Lạc cũng không phải là thiếu nữ trong trắng thuần khiết gì, cho nên khi cảm nhận được vật vừa dài vừa cứng áp sát ở đằng sau mình thì cô liền biết ngay đang xảy ra chuyện gì.

Cô ngay lập tức hãi hùng khϊếp vía.

Con dao kia vẫn đang quơ quơ ở trước ngực cô, cắt một đường dọc xuống dưới vυ", ngay lập tức hai bầu ngực lồ lộ ra trước mắt hắn.

Môi cô cùng núʍ ѵú của cô có màu sắc hồng hồng đáng yêu y như nhau, bởi vì căng cẳng nên đã có dấu hiệu hơi cương cứng lên, xinh xắn đáng yêu trên bầu ngực trắng nõn.

“Chậc chậc chậc, núʍ ѵú trông ngon đấy.” âm thanh của nguời đàn ông vang lên bên tai cô, hắn giơ lên đầu lưỡi dao có ánh sáng lạnh lẽo quét qua cạo cạo lên đầṳ ѵú của Tô Lạc: “Tiểu thao hóa, đầṳ ѵú này của em đã được ai mυ"ŧ qua chưa? Em đã có bạn trai chưa nào? Hay là anh làm bạn trai em nhé?”

Tô Lạc cảm thấy chuyện này chẳng có gì tốt cả, tuy rằng người đàn ông này rất hợp với thẩm mỹ của cô nhưng hắn lại là một tên biếи ŧɦái.

Lại còn chơi dao nữa, cắt cả quần áo của cô nữa, không được người khác đồng ý đã tự tiện xông vào nhà người khác, giờ cộng thêm cả sàm sỡ cô như thế này, không chừng chính là một tội phạm đang bị truy nã bỏ chốn chăng.

Cũng không biết hắn đã từng gϊếŧ người chưa.

Tô Lạc có chút khẩn chương, nhưng đây là tình huống cấp bách, cô cũng chỉ còn cách thuận theo hắn mà thôi.

“Em không có bạn trai, vâng, có thể.”

“Yo yo yo, sao em lại lo lắng như vậy, đây không phải là thái độ của bạn gái đối với bạn trai của mình nha.” Người đàn ông nói.

Tô Lạc hít sâu một hơi, thả lỏng cơ thể của mình. Cô hơi do dự một chút rồi vươn hai bàn tay của cô lên nắm lấy bầu ngực của mình, chậm rãi xoa nắn, giọng nói nũng nịu: “Chồng ơi, anh có muốn chơi đùa với nó không?”

Nhịp thở của người đàn ông bỗng nhiên trở nên dồn dập, hắn ta không hề nghĩ tới cô gái trước mặt mình đây lại phóng khoáng như vậy, giọng nói nũng nịu của cô khiến toàn thân hắn nổi lên một trận tê dại lan thẳng lêи đỉиɦ đầu.

Hắn thở dốc, cánh tay ở trên cổ Tô Lạc buông ra, cầm mũi dao dí sát vào lưng của cô: “Chơi ngực cái gì hả, dán tới cánh cửa đi rồi cởϊ qυầи áo ra.”

Mũi dao chọc vào lưng cô khiến Tô Lạc không dám cử động dù chỉ một chút.

Cô ngoan ngoãn mà dán sát người lên cánh cửa, cầm lấy váy của mình cởi xuống.

Người đàn ông ở đằng sau lưng cô thở dồn dập mở miệng mắng: “Mẹ nó, đây chẳng phải là quần lọt ke sao? Cô là con đàn bà đâm đãng à?”

Tô Lạc không dám nói gì.

Bản cô nương đây cũng không phải là mặc cho nhà ngươi xem.

Cô mặc ở nhà thì đã làm sao?

Cô thích cái gì thì mặc cái đấy, liên quan cái gì!