Chương 5: Tạ đại phu

“Tạ đại phu tới.”

Kiều U bị tiếng của Linh Vũ cắt ngang dòng suy nghĩ, nghiêng đầu nhìn qua, là một nam tử mặc y phục màu xanh lơ có chút dáng vẻ thư sinh văn nhược, trông cùng lắm 26 27 tuổi. Hắn cõng hộp thuốc đến gần, hành lễ với Yến Phi và Yến Trăn ngồi trên giường.

Thấy người tới, Yến Phi thu liễm phong thái thiếu niên, khôi phục thái độ bình thường khi đối ngoại, đoan chính nói: “Tạ đại phu không cần đa lễ, lần này bệnh của Trăn Trăn chuyển biến tốt đẹp là nhờ vào y thuật tinh vi của Tạ đại phu. Đúng là trò giỏi hơn thầy, vãn bối sẽ nhờ gia phụ đáp tạ Trương thái y.”

“Yến công tử nói quá lời, Tạ mỗ chỉ là không phụ sư phó giao phó.” Nói xong tựa lơ đãng nghĩ đến cái gì, “Vừa rồi ta từ chỗ từ tướng quân phu nhân lại đây, gần đây thời tiết chuyển lạnh, đầu gối phu nhân lại đau nhức, Yến công tử có qua thăm không?”

“Đa tạ nhắc nhở.” Yến Phi vội vàng đứng dậy, lại không yên tâm nhìn qua nàng, nhẹ giọng nói: “Muội phải nghe lời Tạ đại phu, ta sẽ phái người tới kiểm tra muội uống thuốc đấy.”

“Biết rồi, ca ca đừng quên thay ta thỉnh an phu nhân.” Nàng ngoan ngoãn nói.

Sau khi Yến Phi đi phòng khôi phục an tĩnh, Tạ Lương Thần đặt ngón tay lên cổ tay mảnh khảnh trắng như tuyết của nàng. Hắn nhìn thiếu nữ trước mắt, ánh mắt phức tạp, trầm ngâm một lát mới nói:

“Tuy thuốc này không hung hiểm, nhưng đối với thân thể nàng trăm hại mà không một lợi, sau này đừng dùng nữa.”

Kiều U sửng sốt, kinh ngạc với giọng điệu thân thiết khi hắn nói chuyện với Yến Trăn. Cô tức kiểm tra ký ức, phát hiện hai người cùng lắm chỉ hỏi khám xem bệnh, chẳng lẽ là cô nhạy cảm?

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng trên mặt cô lại không thể hiện chút nào, cô cúi đầu nhẹ giọng đáp vâng.

Nam nhân nhìn cô một cái, không tiếp tục nói chuyện. Tay bắt mạch lại dần dần dịch lên, men theo cổ tay tinh tế mảnh khảnh dần dần sờ lên cánh tay, lại từ cánh tay sờ tới bả vai.

Kiều U nhướng mày, hoá ra thực sự có vấn đề. Cũng không biết Yến Trăn là tự nguyện hay bị ép buộc.

“Hệ thống, vì sao trong trí nhớ không chuyện này?”

“Ký ức khách hàng không muốn người khác biết đều bị khóa lại.”

Cô hiểu rõ, trong lòng đã có tính toán. Vì thế giờ phút này cô hơi chau mày, vô cớ làm người phá lệ thương tiếc, nũng nịu nói với người trước mắt:

“Tạ đại phu, đừng......”