Chương 9

Lục Hi làm bánh mì nướng và sữa bò ấm.

Tôi không để ý tới đề tài làm bữa sáng của các bà mẹ khác, nhanh chóng ngồi xuống bàn, tốc chiến tốc thắng hoàn thành nhiệm vụ ăn sáng Lục Hi giao cho.

【Tự nhiên tôi thấy cách nuôi con như một người bạn của Giang Lê cũng rất ngầu.】

【Tôi sắp thành fan cô ấy rồi, tôi cũng rất thích cách cô ấy ở chung với đứa nhỏ, lúc cần quan tâm thì quan tâm, lúc cần chơi thì cứ chơi, vui vẻ hòa hợp, hay đấy chứ.】

【Hơn nữa là vì, tôi cũng lười như cô ấy, ha ha ha ha ha ha.】

Tôi: “……”

Cám ơn lời khen của bạn nha.

Vì những lời hôm qua Lục Hi nói, Hà Tĩnh Tĩnh ít nhiều cũng có chút khó chịu.

Hôm nay cũng không thấy cô ta tương tác gì với Lục Hi.

Nhưng cô ta vẫn sai Tề Gia Hào đến tìm Lục Hi chơi, còn mời Lục Hi cùng ăn bữa sáng cô ta làm, nhưng đều bị Lục Hi lịch sự từ chối.

Đây là chương trình thực tế kiểu nhàn tản, khách mời chủ yếu là các phu nhân hào môn nên đạo diễn cũng không dám bắt mọi người làm việc quá vất vả.

Nhiệm vụ duy nhất là ăn uống và vui chơi.

Hơn nữa, buổi sáng không có nhiệm vụ nào nên mỗi người sẽ thoải mái làm việc riêng của mình.

Thật ra là đạo diễn thấy các bà mẹ sáng dậy quá sớm nên muốn để mọi người nghỉ ngơi một chút.

Nhưng vừa ăn xong bữa sáng, các bà mẹ trong đó cầm đầu là Hà Tĩnh Tĩnh, lại lần lượt chui vào phòng bếp, bận rộn nấu bữa trưa cho các con.

Tôi: “……”

Rất nhanh sau đó, tôi cũng vội vàng như mọi người.

Tôi vội vàng đi ngủ bù.

Lục Hi ngăn tôi lại, thằng nhóc hiếu thắng nói: “Chúng ta không đi nấu bữa trưa à?”

“Dì ngủ một lát rồi dậy nấu.”

Lục Hi không tin: “Thật không?”

Tôi giơ ba ngón tay lên trời thề thốt: “Bạn tốt, bạn phải tin tôi, tôi lấy ba năm tuổi thọ của bạn trai cũ ra thề, một tiếng nữa tôi nhất định sẽ dậy nấu bữa trưa!”

Lục Hi nhíu mày: “Trước ba tôi, dì còn có bạn trai khác à?”

Tôi không trả lời, vòng qua người thằng nhóc, nhanh như chớp chạy về hướng phòng mình.

【Ôi nhóc ơi, nhóc bị lừa rồi, tôi cược ba gói que cay, cô ấy nói bạn trai cũ chính là ba Hi Hi.】

【Bà thắng, lúc trước Giang Lê từng nói trong một chương trình, cô ấy chỉ có duy nhất một người bạn trai, chính là mối tình đầu và cũng là người cô ấy muốn kết hôn, cũng chính là ba Hi Hi.】

【Phụt, ha ha ha ha ha ~~~~】

Hehe, vẫn có người hiểu tôi.

Sau đó… sau đó thì… bữa trưa cũng do Lục Hi làm, một bát mì suông đơn giản, sau đó thằng nhóc còn gọi ba bốn lần tôi mới dậy ăn.

Trong thâm tâm, tôi vui vẻ dâng ba năm tuổi thọ của bạn trai cũ, cũng chính là ba Lục Hi, lên cho ông trời.

Lúc ăn mì tôi xấu hổ không dám nhìn Lục Hi.

Liền nghe thấy thằng nhóc lẩm bẩm: “Còn không biết xấu hổ đòi ly hôn với ba tôi, dì lười như vậy, sống một mình không ai chăm sóc, không chừng có ngày chếc đói trong nhà.”

Tôi: “……”

Điều đó tuyệt đối, nhất định, chắc chắn sẽ không xảy ra.

Lúc tâm trạng tốt, tôi cũng không có lười lắm đâu.

Nhưng lúc này tôi đang đuối lý nên một chữ cũng không dám nói lại thằng nhóc.

Chỉ vùi đầu ngoan ngoãn ăn mì.

【Haiza, để chiếu cố cho bà mẹ không hiểu chuyện, bé nhỏ thật đúng là hao hết tâm tư.】

【Lầu trên nói cmn đúng quá, ha ha ha ha ha 】

【Tôi mới bị mẹ tẩn một trận, về phòng xem đúng đoạn này, không nhịn được cười ra tiếng, mẹ tôi tưởng tôi khinh thường mình, lại cầm chổi lông gà vào tẩn cho trận nữa, [khóc ròng.jpg].】

【Mẹ tôi còn khủng hơn, vừa đánh vừa mắng tôi bị điên, nói tôi vì mải xem một bà mẹ lười mà quên cả phơi quần áo mẹ dặn, giờ quần áo bốc mùi lên rồi, lại phải giặt lại.】

【Lầu trên ơi, bà bảo mẹ bà vào xem livestream này đi, để học cách nuôi con của mẹ lười, bà xem người ta lười lại nuôi ra được đứa con chăm chỉ và đáng tin hơn bà nhiều, ha ha ha ~~~】

Tôi: “……”

Một đám người tự nhiên nói tôi lười! Thật là, nói gì mà nói đúng vậy? Che mặt.jpg.

Mà bát mì suông này nhìn thì nhạt nhẽo, mà ăn cũng không tệ.

Vì Lục Hi đã xin được một ít nước luộc gà của một bà mẹ khác khi họ làm súp gà.

Lục Dư Xuyên kia không chỉ nghiêm túc trong công việc mà cũng rất nghiêm túc trong việc dạy con.

Không chỉ phải học tập tốt, sở thích phải lành mạnh, mà trong cuộc sống thường ngày cũng phải học cách tự chăm sóc bản thân.

Tôi nghe nói khi Lục Hi được 3 tuổi, đứng còn chưa đến bàn bếp đã bị Lục Dư Xuyên bắt học nấu ăn cơ bản.

Ăn mì ngon nghẻ, lần đầu tiên tôi cảm thấy có một đứa con trai thế này kỳ thật cũng không tồi.

Ý nghĩ này vừa bật ra, tôi đã bị chính mình dọa sợ.

Tôi đã quyết tâm tránh xa họ mà chỉ vì một bữa sáng, một bữa trưa đã dao động!

Giang Lê, cố lên, mày làm được! Cố lên!