Chương 49: Ta là bạn trai của em

Bây giờ Hoa Thiên Sương cũng không muốn đưa Thẩm Chi Nam đi huấn luyện tăng sức mạnh để giúp anh vượt qua kỳ mẫn cảm.

Mặc dù sau đó Thẩm Chi Nam sẽ trở nên mạnh hơn nhưng anh không muốn Thẩm Chi Nam phải mạo hiểm như thế.

Nhưng omega đáng thương lại đáng yêu này rất dễ bị người khác bắt nạt.

Mấy năm này, anh phải giúp Thẩm Chi Nam tăng sức mạnh lên, giúp thú cộng sinh của cậu tiến hoa lên hình thái cấp hai để không bị người khác bắt nạt nữa.

Tốt nhất là cố gắng sinh mấy đứa con, có con làm bạn và bảo vệ, sau khi mình mất, Thẩm Chi Nam cũng sẽ không đến mức rơi vào tình cảnh tứ cố vô thân.

Sau khi nói chuyện với bác sĩ Dương xong, thời điểm Hoa Thiên Sương trở lại, Thẩm Chi Nam đã ngủ rồi.

Omega của hắn giống như người đẹp bước ra từ trong cổ tích, an tĩnh mà ngủ trên chiếc giường mềm mại rộng lớn, phát ra từng tiếng hít thở nhẹ nhàng.

Vào năm năm trước.

Không ai biết trong khoảnh khắc Hoa Thiên Sương nhìn thấy Thẩm Chi Nam, anh lại tính toán đến ngày mình chết đi sẽ cho Thẩm Chi Nam một cuộc sống không lo không nghĩ như thế nào.

Là người thống trị toàn bộ đế quốc Ngân Hà, không có gì mà Hoa Thiên Sương không chiếm được, mặc kệ là anh nhìn trúng ai, chỉ cần anh muốn thì nhất định sẽ là của anh.

Mặc kệ thân phận của người đó là gì, mặc kệ người đó đã có bạn đời và con cái hay chưa thì cũng sẽ không có kẻ nào có thể ngăn cản được anh.

Vị đế vương nhân từ này đã cho Thẩm Chi Nam cơ hội lựa chọn.

Nhưng cũng chỉ là cơ hội duy nhất.

Anh không quan tâm trong lòng của Thẩm Chi Nam có còn tình cảm với chồng cũ hay không, anh cũng sẽ không buông tay.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Thẩm Chi Nam từ trong giấc mơ tỉnh dậy, bên cạnh còn lưu lại pheromone vị tuyết tùng của alpha chứng tỏ đêm qua vị hoàng đế này đã ngủ với cậu một đêm.

Thẩm Chi Nam không có rời giường mà cậu lười biếng dựa vào đầu giường, đôi mắt trống rỗng nhìn xung quanh phòng, giống như đang xem trong phòng này có còn người khác hay không.

Cậu nhẹ nhàng cử động cơ thể rồi dụi vào chỗ mà Hoa Thiên Sương đã nằm ngủ.

Pheromone của alpha càng nồng đậm.

Cậu giống như một đứa trẻ tham lam đem mặt vùi vào gối hít một hơi thật sâu, hơi thở đều tràn đầy pheromone của Hoa Thiên Sương.

Đêm qua là lần đầu tiên hai người không làm chuyện đó khi đang ở cạnh nhau.

Thẩm Chi Nam có chút buồn phiền. Hôm qua trải qua quá nhiều chuyện từ trò cười trong buổi tiệc trà của Hi Cách Tư cho đến việc Hoa Thiên Sương đột nhiên xuất hiện.

Còn có hiện trường vòng loại đấu võ, Phong Niệm đột nhiên đứng ra, chủ động yêu cầu để bản thân thay thế bộ trưởng Giang lên quyết đấu với Lê Đăng, sau đó cậu còn gặp lại người bạn sau năm năm xa cách.

Trải qua quá nhiều chuyện cho nên cơ thể lẫn tinh thần đều mệt mỏi.

Sau khi đi tắm xong, cậu dự định nằm ở trên giường chờ Hoa Thiên Sương về, kết quả là cậu ngủ quên mất rồi.

Ở trên giường ngửi pheromone của Hoa Thiên Sương, Thẩm Chi Nam giống như đứa bé sau khi việc xấu xong, có chút khẩn trương bà thẹn thùng, lại có chút cảm giác thỏa mãn vui sướиɠ.

Cậu rất nhanh đã vệ sinh cá nhân sạch sẽ rồi hỏi quản gia trí tuệ nhân tạo Murphy rằng bên hạ đang ở đâu.

Cậu lại được báo là Hoa Thiên Sương vẫn luôn ở nhà kính chờ cậu đến ăn sáng.

Thẩm Chi Nam nghe vậy liền vội vàng chạy ra khỏi phòng, một đường chạy tới nhà kính, quả nhiên là cậu nhìn thấy bên trong có một hình bóng đang ngồi.

Vách tường và nóc nhà của nhà kính đều được làm bằng pha lê, khắp nơi đều có thảm thực vật tươi tốt, mỗi khi ánh sáng mặt trời, mặt trăng chiếu xuống sẽ xuyên qua pha lê mà trở nên nhu hòa, ảo mộng và mỹ lệ.

"Đến rồi?" Hoa Thiên Sương đang ngồi trên ghế tre, anh nâng mí mắt lên rồi nở nụ cười ôn nhu với omega đang vội vàng chạy tới.

Ngày thường, mái tóc đen này được chải chuốt rất tỉ mỉ mà lúc này chỉ được cố định bởi một sợi dây màu lam. Cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của Hoa Thiên Sương thiếu đi vài phần uy nghiêm của đế vương, lại càng giống như một người đàn ông quý tộc anh tuấn phong nhã.

Thẩm Chi Nam vừa mới ngồi xuống không bao lâu liền phát hiện Hoa Thiên Sương dùng dây để buộc tóc là màu lam.

Có nhiều sợi dây buộc tóc như vậy mà sao Hoa Thiên Sương cứ chọn màu lam?

Có liên quan đến cậu sao?

Thẩm Chi Nam cũng chỉ dám suy nghĩ trong lòng.

Mặc dù cậu có suy đoán thế nào đi nữa thì chuyện này cũng đã làm cho buổi sáng của cậu trở nên vui vẻ.

"Ta đã gửi địa chỉ của Hạ Yên cho em."

Hoa Thiên Sươnh đặt ly trà xuống, áo ngủ trên người anh lỏng lẻo, lộ ra l*иg ngực rắn chắc, Thẩm Chi Nam ngồi ở đối diện cũng không biết nên nhìn ở đâu.

"Cảm ơn bệ hạ." Thẩm Chi Nam nhân cơ hội cúi đầu mở vòng tay ra xem địa chỉ của Hạ Yên.

Nhìn thấy biểu cảm thẹn thùng của Thẩm Chi Nam, Hoa Thiên Sương nhấp môi cười, không để ý tới cậu mà càng đem cổ áo kéo ra một chút, tiếp tục nói: "Hiện tại cô ấy đang là sinh viên đại học Quân Công của đế quốc."

"Đại học Quân Công?" ánh mắt Thẩm Chi Nam lộ ra vẻ hâm mộ và sùng bái.

Tuy rằng đại học Quân công không phải là trường quân sự đứng đầu của đế quốc Ngân Hà nhưng cũng được coi là trường nằm trong top mười.

Không nghĩ rằng Hạ Yên lợi hại như vậy, cô chẳng những tiến hóa được hình thái của thú cộng sinh mà cô còn trở thành sinh viên của đại học Quân Công.

Thẩm Chi Nam lại nghĩ đến hôm qua Hoa Thiên Sương hỏi cậu có muốn đi học hay không.

Thật ra vấn đề này còn ẩn giấu một ý nghĩa khác.

Sau khi omega kết hợp với alpha cường đại, hai người còn có nhiều tiếp xúc thân mật, an ủi tinh thần cho nhau. Từ đó omega sẽ được alpha "an ủi" mà dần dần trở nên cường đại.

Mối quan hệ này sẽ tăng thêm một bậc nếu alpha đánh dấu omega, tương tự như thế, tinh thần lực của alpha cũng sẽ tăng lên sau khi đánh dấu omega.

Có thể nói mặc dù Thẩm Chi Nam là một omega bình thường, nhưng quanh năm suốt tháng cậu được alpha "an ủi" thì chẳng những cậu được kéo tuổi thọ mà năng lực cũng dần tăng lên.

Hoa Thiên Sương cho Thẩm Chi Nam hai sự lựa chọn, một là anh sẽ chọn cho Thẩm Chi Nam một người gia sư để dạy học và huấn luyện để cậu có thể khống chế tốt năng lượng đang tăng dần trong cơ thể.

Còn lựa chọn khác là tạm thời che giấu quan hệ của hai người, để Thẩm Chi Nam một lần nữa trở lại trường học.

Trong hai lựa chọn đó, đương nhiên Thẩm Chi Nam sẽ chọn cái thứ hai.

Trở lại làm học sinh rất tốt, thuần túy lại đơn giản.

Khi nghe được việc Hạ Yên cũng đang đi học, cậu lại càng muốn đi học hơn.

Nhưng Thẩm Chi Nam có chút lo lắng.

"Nếu em chọn tiếp tục đi học, hôn lễ của chúng ta có khả năng sẽ bị hoãn lại." Hoa Thiên Sương lo lắng Thẩm Chi Nam nghĩ nhiều, lại tiếp tục nói: "Nhưng chúng ta có thể đăng ký kết hôn trước, chờ anh chị của em trở về đế đô, trước sự chứng kiến của người nhà em, chúng ta sẽ đi đăng ký kết hôn, lấy giấy chứng nhận về."

"Em không muốn nói dối với ngài, em thật sự rất muốn đi học nhưng chuyện gì ngài cũng suy nghĩ cho em, vì thế mà em sợ vì quyết định của mình làm trễ kế hoạch của ngài."

Hoa Thiên Sương lo lắng Thẩm Chi Nam vì chuyện hôn lễ mà không dám làm điều mình muốn.

Thẩm Chi Nam lại lo lắng vì chuyện cậu đi học mà làm chậm trễ kế hoạch, gây phiền phức cho Hoa Thiên Sương hay không.

Tuy cả hai đều có suy nghĩ khác nhau nhưng cuối cùng vẫn là lo lắng cho đối phương.

Trong lòng Hoa Thiên Sương tràn ngập sự ngọt ngào, bạn đời của anh thật đáng yêu, càng ngày anh càng thích Thẩm Chi Nam nhiều hơn rồi.

Hoa Thiên Sương vươn tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy đầu ngón tay của Thẩm Chi Nam đang đặt trên bàn: "Để ta quyết định thay em, Nam Nam, em đi học đi."

Nhìn đôi mắt của Thẩm Chi Nam chan chứa sự cảm động đối với anh. Hoa Thiên Sương thầm nghĩ, bác sĩ Dương nói hai ngày làm một lần, ngày hôm qua bọn họ không có làm, vậy hôm nay thì có thể làm rồi.

Thẩm Chi Nam vẫn đang đắm chìm trong sự ôn nhu và săn sóc của Hoa Thiên Sương nhưng cậu lại không biết vị hoàng đế trước mắt này đang không ngừng suy nghĩ những chuyện không đứng đắn trong đầu.

Hoa Thiên Sương nói: "Việc chọn trường thì cứ từ từ tìm, vừa hay Nam Nam muốn đi gặp bạn học cũ, sẵn tiện đến lúc đó em cũng đi tham quan đại học Quân Công đi."

Thẩm Chi Nam "Vâng" một tiếng, hỏi: "Bệ hạ ơi, hôm đó bộ trưởng Giang sẽ đi cùng em sao?"

Hoa Thiên Sương buông ly trà sắp đưa lên miệng xuống, mỉm cười nói: "Không, ta đi cùng em."

Toàn bộ người dân đế quốc Ngân Hà đều biết diện mạo của Hoa Thiên Sương. Nếu không biết thì có thể đến quảng trường của trung tâm đế đô mà xem. Ở đó được đặt bức tượng cao lớn điêu khắc dáng vẻ của Hoa Thiên Sương.

Thậm chí còn có những người quá mê tín, cuồng nhiệt, bọn họ sẽ điêu khắc một bức tượng của Hoa Thiên Sương rồi đặt ở trong nhà mà thờ cúng.

Đương nhiên Hoa Thiên Sươnh cũng sẽ không đem gương mặt người dân khắp đế quốc không thể quen thuộc hơn mà đi khắp nơi. Nhưng thân là một vị hoàng đế, anh có rất nhiều cách giấu diếm thân phận để không bị người khác phát hiện.

Kết quả là sau khi Thẩm Chi Nam thay đồ xong, cậu đã thấy được một Hoa Thiên Sươnh "tràn đầy sức sống".

Bên tai của Thẩm Chi Nam vang lên tiếng giải thích của Murphy: "Cấp độ bảo mật kỹ thuật quân sự của đế quốc là cao nhất. Các nhà nghiên cứu đã dựa trên thú cộng sinh - tắc kè hoa để tạo dung dịch năng lượng, nó có thể giúp người sử dụng thay đổi ngoại hình trong thời gian ngắn."

Phản ứng đầu tiên của Thẩm Chi Nam chính là: oa, thật lợi hại.

Phản ứng thứ hai là bối rối, Hoa Thiên Sương dùng cái này để cùng cậu đi gặp bạn bè, có phải là quá lãng phí hay không?

"Quá lợi hại luôn, bệ hạ bây giờ so với lúc trước cũng không giống nhau lắm.” Thẩm Chi Nam nhịn không được mà quan sát Hoa Thiên Sương sau khi được thay đổi gương mặt bằng công nghệ cao.

Đường nét vẫn giống như gương mặt thật của Hoa Thiên Sươnh nhưng nhìn qua cũng sẽ không giống với hoàng đế đế quốc Ngân Hà, cùng lắm là có vài điểm giống nhau mà thôi.

“Sao vẫn còn gọi bệ hạ?” Bởi vì dẫn Thẩm Chi Nam đi tới trường học, thậm chí Hoa Thiên Sương còn đổi sang bộ quần áo trắng đen vô cùng đơn giản. Hơn nữa, sau khi Hoa Thiên Sương biến thành như vậy càng giống đàn anh khóa trên được mọi người yêu thích.

Trẻ tuổi lại đẹp trai.

Hoa Thiên Sươnh như vậy trông dễ gần hơn rất nhiều, Thẩm Chi Nam nhịn không được mà nhìn thêm một chút, hỏi: “Vậy chúng ta nên xưng hô thế nào?”

Cậu nên gọi Hoa Thiên Sương là gì?

Tiểu Hoa?

Anh Hoa?

Hay là Đại Hoa Hoa?

Thẩm Chi Nam vất vả lắm mới nhịn cười được.

“Bạn trai.” Hoa Thiên Sương nói: “Thời điểm em giới thiệu với bạn bè, cứ nói ta là bạn trai của em là được.”

Bạn trai?

Sau một lúc ngẩn ngơ, Thẩm Chi Nam gật đầu rồi ngẩng đầu nhìn Hoa Thiên Sương, không biết vô tình hay cố ý nói: “Đây là lần đầu tiên em nói chuyện này cho bạn bè…”

Nói chuyện này cho bạn bè? Là nói chuyện gì?

Đương nhiên là chuyện về tình yêu, về bạn trai của mình.

“Thật không? Nghe em nói như vậy, ta cảm thấy rất vui.” Hoa Thiên Sương mỉm cười nói: “Còn về xưng hô, ta gọi em là Nam Nam còn em gọi ta là anh Sương.”