Chương 38: Chủ nhân của chiếc tàu bay xa hoa kia là ai?

Vòng loại đấu võ sẽ được tổ chức liên tục trong một tháng.

Trận đầu tiên của vòng loại bắt đầu đồng thời cũng có nghĩa là trận đấu võ này sẽ khai mạc.

Những người có thể xuất hiện ở trận đấu đầu tiên đều là người có tầm ảnh hướng lớn ở đế quốc Ngân Hà.

Năm nay, vòng loại đấu võ do trung tướng Hi Cách Tư tổ chức cho nên bọn họ cũng sẽ tổ chức cả tiệc trà chiều, hầu hết các nhân vật nổi tiếng ở đế đô đều tụ họp ở đây.

Vòng loại đấu võ chính thức bắt đầu vào bảy giờ tối.

Đến lúc đó khách khứa cũng sẽ tới đài đấu võ, xem trận đấu ở trên khán đài.

Có mấy omega quý tộc trang điểm xinh đẹp ngồi xung quanh ở bàn tròn, trên bàn tròn là những món trà bánh độc đáo tinh mỹ. Trong đó có một omega dùng ngón tay đeo chiếc nhẫn đá quý nâng chén trà bạch sứ: “Các ngươi nói năm nay bệ hạ sẽ đến xem thi đấu sao?”

Một omega khác đùa nghịch chiếc vòng tay khảm kim cương tinh tế trên cổ tay, nhẹ nhàng thở dài: “Ta nghe cha nói đã mười mấy năm bệ hạ không đích thân đến xem thi đấu. Nhưng bây giờ bệ hạ lại thông báo muốn cùng hoàng hậu trao giải cho người thắng cuộc, việc này làm cho ta rất kinh ngạc. Lúc trước cũng chưa nghe ai nói có omega được bệ hạ nhìn trúng.”

“Bệ hạ tôn quý của chúng ta từ khi lập quốc đến hiện tại cũng hơn một trăm năm nhưng chưa bao giờ cùng omega tham dự hoạt động nào. Thậm chí ta còn cho rằng trên thế giới này căn bản chẳng có omega nào có thể xứng đôi với bệ hạ.” Omega xinh đẹp bĩu môi, giữa mày tràn ngập u sầu.

“Bệ hạ chỉ nên đích thân đến xem trận chung kết, còn vòng loại thấp kém này sao có thể để bệ hạ tôn quý xuất hiện?” Omega nâng chén trà lên, lại không lập tức đem chén trà lên miệng, giống như đang thất tình, giọng nói tràn ngập bi thương và mất mát: “Khó có thể tưởng tượng được rằng đế quốc Ngân Hà của chúng ta sẽ có hoàng hậu hay không, nếu có thì omega đó phải ưu tú đến nhường nào mới có thể đứng bên cạnh bệ hạ.”

Omega ở đây không dám bất kính với hoàng đế và hoàng hậu nhưng chỉ cần nghĩ đến alpha cường đại nhất đế quốc, vị thần mà bọn họ quỳ bái cũng sẽ có một nửa kia, trong lòng không khỏi có chút đau xót.

“Nhìn kìa! Người đó rất giống tướng quân Phong Niệm! Ông trời ơi, anh ấy thật đẹp trai! Thật may mắn khi Phong tướng quân đã ly hôn với Thẩm Chi Nam, căn bản Thẩm Chi Nam không xứng với Phong tướng quân.” Omega thiếu chút nữa đứng lên, lại suy nghĩ tới hình tượng của mình nên miễn cưỡng mà ngồi xuống.

Từ trước tới nay Phong Niệm đều thích mặc lễ phục màu đen nhưng hôm nay lại mặc lễ phục màu trắng, dáng người cao ráo, ánh mặt lộ ra vẻ lạnh nhạt cùng với đôi môi mỏng trông như ngọn núi cao vô thượng quanh năm bị bao phủ bởi băng tuyết vừa lạnh nhạt lại xa cách.

Một lần nữa trở về hàng ngũ alpha độc thân, Phong Niệm không thể nghi ngờ trở thành đối tượng omega yêu thích. Phong Niệm không chỉ có vẻ bề ngoài tuấn mỹ vượt qua đa số alpha mà còn địa vị và tài sản nổi trội ở đế đô.

Cho dù Phong Niệm chỉ còn là thiếu tướng nhưng mọi người phải biết, Phong Niệm chỉ mới hơn hai mươi tuổi.

Có thể tưởng tượng qua thêm mấy năm, Phong Niệm chắc chắn sẽ trở thành ngôi sao mới của đế quốc, trở thành quý tộc mới.

Ánh mắt ái mộ của omega đa số đều dán lên người Phong Niệm: “Phong tướng quân vừa có sắc lại vừa có tài còn Thẩm Chi Nam có cái gì? Bất quá chỉ là omega có chút xinh đẹp mà thôi. Thậm chí trong nhà đều đã phá sản, rõ ràng là hắn không xứng với Phong tướng quân! Vậy mà còn dám nɠɵạı ŧìиɧ với alpha khác!”

“Omega có chút xinh đẹp” trong miệng bọn họ vào mấy năm trước đều là omega xinh đẹp nhất đế quốc.

Năm đó bọn họ đều có quan hệ tốt với Thẩm Chi Nam nhưng bây giờ thì sao?

Khi ấy sau lưng Thẩm Chi Nam có Thẩm gia chống lưng, tuy nhiên bây giờ Thẩm gia đã phá sản.

Một số omega hận không thể đem Thẩm Chi Nam từ trên cao kéo xuống dưới. Lúc trước là e ngại với thân phận phu nhân tướng quân của Thẩm Chi Nam, hiện giờ bọn họ còn sợ cái gì?

Thẩm Chi Nam đã bị Phong Niệm đuổi ra khỏi phủ tướng quân, cùng lắm chỉ là người vợ bị vứt bỏ không có bối cảnh, một omega bởi vì nɠɵạı ŧìиɧ mà bị ghét bỏ.

Nghe nói Thẩm Chi Nam có thể xuất hiện ở tiệc trà của trung tướng Hi Cách Tư, một số người đã ngo ngoe rục rịch, bọn họ với Thẩm Chi Nam không có huyết hải thâm thù, cũng không có mâu thuẫn nào.

Chỉ là vô cớ ác cảm, vô cớ ghen ghét mà thôi.

“Ta còn nghe nói sau khi rời khỏi phủ tướng quân, Thẩm Chi Nam còn muốn quyến rũ bộ trưởng Giang Mộng Sơn nhưng bộ trưởng Giang chưa bao giờ dẫn hắn về Giang gia.”

“Các ngươi nói xem, hắn chạy đến tiệc trà của trung tướng Hi Cách Tư có phải hay không là để quyến rũ alpha khác?”

“Rất có khả năng! Hiện tại Thẩm gia đã phá sản. Hắn muốn duy trì cuộc sống thì chỉ có thể dựa vào alpha. Ta đã sớm nhìn ra trong xương cốt hắn có máu phóng đãng mà! Loại người này kết hôn sao có thể an phận được, chỉ đáng tiếc cho Phong tướng quân kết hôn cùng loại người như vậy.”

“Nói đến phá sản, trước kia mỗi lần Thẩm Chi Nam tham dự yến hội đều khoe trang sức châu báu của hắn. Sau đó vì nhà phá sản nên hắn phải đoàn bộ trang sức đó bán đi. Chờ lát nữa hắn tới, trên người sẽ không có một món trang sức nào?”

“Ha! Thật là tuyệt vời! Ta sẽ đem hình ảnh đó của hắn chụp lại!”

Đóa hồng trắng của đế quốc ngày xưa nay đã trở nên nghèo túng. Mọi người đều rất vui sướиɠ khi người gặp họa.

Alpha cường đại đều có thính giác siêu việt. Một nhóm omega nói chuyện như thế, Phong Niệm cách đó không xa đều nghe hết, khuôn mặt hắn rất tự nhiên dường như chuyện đó không có liên quan tới hắn, nhưng vẫn luôn đứng tại chỗ, không rời đi nửa bước.

Một chiếc tàu bay xa hoa từ xa bay tới, so với tàu bay thông thường khác, nó tựa như con cá voi đang bơi giữa đàn cá, đàn tôm.

“Đây là tàu bay của ai? Quá xa hoa!” Một omega phát ra âm thanh hâm mộ: “Tàu bay này có giá vài trăm triệu chăng?”

Một omega khác nói: “Cái gì mà vài trăm triệu, nhìn như này phải lên tới mấy tỷ! Lúc trước Thẩm gia cũng không dám mua tàu bay quý giá như vậy.”

“Gần đây các ngươi có thấy tàu bay xa hoa nào ko?”

“Không có, có phải là người giàu có nào đó từ hành tinh khác bay tới?”

“Quá xinh đẹp! Khi nào ta mới có thể có một chiếc tàu bay xinh đẹp như thế hoặc là người đó cho ta đi lên xem một chút cũng được!”

Trong ánh mắt cực kỳ hâm mộ của mọi người, tàu bay chậm rãi tới gần trang viên của trung tướng Hi Cách Tư.

Mặc dù ở đế đô nhưng rất ít khi thấy tàu bay xa hoa như thế, không ít người trong tiệc nhà đều bị thu hút ánh nhìn. Tàu bay đang đi phía trước của trung tướng Hi Cách Tư cũng dừng lại.

Tàu bay dừng ở trên không trung, một cột sáng từ tàu bay chiếu xuống.

Cột sáng dần biến mất, bóng người tinh tế cao gầy dần dần hiện ra.

Mái tóc dài trắng như tuyết cùng với màu mắt lam cực kỳ hiếm thấy.