Lâm Siêu là thư ký của Phong Niệm, gần đây Lâm Siêu cứ cảm thấy Phong Niệm có chút kỳ quái nhưng kỳ quái chỗ nào thì không rõ.
Việc Thẩm Chi Nam và Phong Niệm ly hôn đã làm ồn ào huyên náo một khoảng thời gian. Một người là omega đẹp nhất đế đô, một người là alpha có tiền đồ nhất đế quốc, chỉ cần một hành động nhỏ thôi đều sẽ biến thành chủ đề bàn tán của người khác.
Phong Niệm quyền thế ngập trời, không ai dám đυ.ng tới hắn.
Bọn họ cũng không dám nói chuyện liên quan tới Phong Niệm, rồi lại tò mò suy đoán vị alpha thần thánh nào đã đội nón xanh lên đầu Phong Niệm. Rốt cuộc đến bây giờ, người đã nɠɵạı ŧìиɧ vs Thẩm Chi Nam vẫn chưa bao giờ lộ mặt.
Đến nỗi sau khi Thẩm Chi Nam rời khỏi phủ tướng quân rồi biến mất một khoảng thời gian lại xuất hiện ở trung tâm thương mại và xảy ra xung đột với hai anh em Phùng gia, nghe nói hai anh em này đều bị đánh nhưng kì lạ là sau khi sự việc đó xảy ra, Phùng gia vẫn không hé răng.
Nguyên nhân tại sao Phùng gia không có động thái nào thì Lâm Siêu biết một ít, tỷ như Lâm Siêu theo lệnh của Phong Niệm đi tới Phùng gia truyền lời muốn bọn họ ngậm chặt miệng lại.
Phùng gia ở đê đô cũng xem như là thương nhân có chút địa vị nhưng cũng chỉ có như thế mà thôi. Ở trước mặt tướng quân Phong Niệm, Phùng gia chỉ có thể cúi đầu câm miệng.
Phản ứng của Phùng gia hơi quá kích động nhưng Lâm Siêu đoán bọn họ sợ đắc tội với Thẩm Chi Nam, sợ chọc phải alpha sau lưng Thẩm Chi Nam, lại lo lắng Phong Niệm trả thù, dứt khoát đem hai anh em gây chuyện này rời khỏi đế đô.
Alpha sau lưng Thẩm Chi Nam là ai? là Giang Mộng Sơn sao?
Lâm Siêu cũng từng nghe lời đồn giống như vậy.
Phong Niệm là tướng quân với chiến công hiển hách, tiền đồ vô hạn của đế quốc. Giang Mộng Sơn là bộ trưởng quân bộ, là thống lĩnh đội cận vệ của hoàng đế.
Luận gia thế hay địa vị, không hề nghi ngờ, Giang Mộng Sơn cao hơn một bậc so với Phong Niệm.
Nhưng Giang Mộng Sơn luôn mang biểu cảm lạnh lùng trên khuôn mặt, giống như người máy không có tình cảm, khó có thể nghĩ rằng Giang Mộng Sơn sẽ cướp omega từ tay alpha khác.
Tuy nhiên, người có khả năng lớn nhất không sợ đắc tội với Phong Niệm chỉ có Giang Mộng Sơn.
Sở dĩ Lâm Siêu nghi ngờ Giang Mộng Sơn bởi vì gần đây Phong Niệm có một số hành vi rất kỳ quái, tỷ như lúc trước Phong Niệm cùng Giang Mộng Sơn tiếp xúc không nhiều, hai người nhiều lắm là xã giao như đồng nghiệp bình thường, cũng không thể xưng là bạn bè. Nhưng đây là lần thứ hai Phong Niệm tới quân bộ tìm Giang Mộng Sơn uống trà.
Điều kỳ lạ này Lâm Siêu còn phát hiện huống chi Giang Mộng Sơn.
“Đi thẳng vào vấn đề đi, Phong tướng quân.” Nếu lần đầu tìm để uống trà chẳng qua chỉ là nói chuyện về công việc nhưng trong một ngày ngắn ngủi lại muốn tìm hắn uống trà lần thứ hai, Giang Mộng Sơn không ngốc tới mức không hiểu lý do tại sao Phong Niệm tìm tới.
Giang Mộng Sơn cho rằng Phong Niệm muốn nói đến vị omega xinh đẹp đáng thương kia, chính xác Phong Niệm đang muốn nói đến một omega nhưng không phải người mà Giang Mộng Sơn đang nghĩ.
"Về Giang Nguyệt Ảnh, không biết bộ trưởng Giang có tính toán gì không? Tôi biết Nguyệt Ảnh từ nhỏ không sống ở Giang gia, cha mẹ của cô ấy cũng mất từ lâu, nhưng cô ấy vẫn là người của Giang gia." Phong Niệm ngồi đối diện Giang Mộng Sơn, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào chén trà.
"Cô ấy đối với anh rất quan trọng?" Giang Mộng Sơn hỏi lại.
Động tác chạm vào chén trà của Phong Niệm dừng lại một chút, ngữ khí bình tĩnh: "Tôi với cô ấy cùng nhau lớn lên, nói như vậy chắc bộ trưởng Giang cũng hiểu rõ được…"
"Không, tôi không rõ lắm, chuyện của người khác tôi không quan tâm. Nếu Giang Nguyệt Ảnh là người của Giang gia, nếu cô ấy không có chỗ để đặt chân thì Giang gia có thể giúp đỡ cô ấy." Giang Mộng Sơn cắt ngang lời nói của Phong Niệm, hắn không quan tâm quan hệ của Phong Niệm và Giang Nguyệt Ảnh là gì.
Giang Mộng Sơn vẫn không hề chạm vào chén trà, vẻ mặt của hắn thong dong lại lãnh đạm, đối với chuyện của Giang Nguyệt Ảnh không hề có chút hứng thú.
Phong Niệm tiếp tục nói: "Hiện tại cô ấy không còn người nhà, chồng cũng đã qua đời, lại một mình mang thai. Một omega không có chỗ dựa sống ở đế đô cũng không dễ dàng. Vốn dĩ cô ấy có thể có cuộc sống tốt nếu không phải vì quan hệ của tôi và Thẩm Chi Nam thì cô ấy cũng không bị bắt phải rời khỏi đế đô."
"Phong tướng quân, anh cho rằng Thẩm Chi Nam đã phá hủy tình cảm giữa anh và Giang Nguyệt Ảnh? Thứ cho tôi nói thẳng, tôi cũng không rõ thế nào là yêu hận tình thù, nhưng hiện giờ anh độc thân, Giang Nguyệt Ảnh cũng độc thân. Nếu còn tình cảm thì cả hai người có thể đến với nhau." Giang Mộng Sơn đứng lên hắn quan sát Phong Niệm ngồi đối diện: "Nhưng nếu anh vẫn muốn cùng tôi nói về những việc này thì thật xin lỗi, những việc này vốn không liên quan đến tôi nên tôi vô pháp phụng bồi."
Phong Niệm lập tức đứng lên, phản bác: "Tôi đem Nguyệt Ảnh về nhà bởi vì tôi cảm thấy áy náy với cô ấy."
"Ân." Giang Mộng Sơn như dùng ánh mắt nói với Phong Niệm, việc này liên quan gì đến tôi?
Ngón tay hơi cuộn tròn, Phong Niệm bước ra một bước ngăn cản Giang Mộng Sơn: "Vậy còn anh? Anh lấy quyền gì mà đem Thẩm Chi Nam về nhà?"
Vòng đi vòng lại, cuối cùng vẫn nhắc đến người đó.
Giang Mộng Sơn không nói gì, hắn nghĩ đến gương mặt hôm đó của cậu ấy khi bước xuống tàu bay, đó là một nụ cười tươi nho nhỏ.
"Theo như tôi được biết, sau khi Thẩm Chi Nam rời khỏi phủ tướng quân thì đã bước lên tàu bay của anh." Sau đó Thẩm Chi Nam biến mất không thấy tăm hơi, Phong Niệm tiếp tục nhìn chằm chằm Giang Mộng Sơn, "Thời điểm ở xóm nghèo, cũng là bộ trưởng Giang giúp Thẩm Chi Nam tìm tôi, tôi không biết bộ trưởng Giang luôn thờ ơ với tất cả mọi việc nay lại quan tâm đến một omega của alpha khác như vậy."
Lời trong ý ngoài đều đang nói Giang Mộng Sơn bắt cóc Thẩm Chi Nam.
"Phong tướng quân cảm thấy Giang Nguyệt Ảnh là omega đáng thương cho nên anh đem cô ấy về nhà." Giọng điệu Giang Mộng Sơn lãnh đạm như đang nói dự báo thời tiết: "Tôi cũng cảm thấy Thẩm Chi Nam là omega đáng thương. Một omega đáng thương ở trong xóm nghèo không tìm thấy alpha của mình, thấy vậy nên tôi chỉ thuận tay giúp đỡ."
Giang Mộng Sơn đại khái đoán được nguyên nhân Phong Niệm tới tìm hắn, Phong Niệm nghĩ hắn bắt cóc Thẩm Chi Nam.
"Anh có thể giúp đỡ omega mà anh cho rằng người đó rất đáng thương, tôi cũng giúp đỡ omega mà tôi cho rằng người đó rất đáng thương." Sắc mặt Giang Mộng Sơn càng khó coi: "Có một chút chuyện tôi nên nhắc nhở anh, không ai ép Giang Nguyệt Ảnh phải kết hôn."
Phong Niệm nhíu mày: "Đây là có ý gì?"
Giang Mộng Sơn bước lên phía trước một bước, đứng bên cạnh Phong Niệm nói: "Lúc ấy Giang Nguyệt Ảnh đã mang thai với alpha đã có bạn đời, cho nên phải rời khỏi đế đô tìm một người kết hôn để có thể thuận lợi sinh đứa bé này ra, cũng có thể bảo toàn thanh danh alpha đó của cô ấy."