Chương 26: Ai là hoàng hậu?

"Không có khả năng, anh nói hươu nói vượn." Bàn tay để bên hông nắm chặt lại, Phong Niệm không tin lời Giang Mộng Sơn nói, hắn bác bỏ: "Cô ấy bị bắt rời khỏi đế đô, cô ấy bị người nhà của Thẩm Chi Nam hãm hại…"

"Những lời tôi nói là thật hay giả anh có thể điều tra không phải sao?" Giang Mộng Sơn nói ra một cái tên: "Trung tướng Hi Cách Tư, anh chắc không xa lạ."

Giang Mộng Sơn rất nhanh rời đi, từ đầu đến cuối đều không chạm qua chén trà.

Sự thật chỉ có một, từ đầu đến cuối nó đều lẳng lặng chờ người đến phát hiện.

Lấy thân phận cùng địa vị của Phong Niệm bây giờ, muốn đâm thủng lời nói dối vụng về dễ như trở bàn tay.

Nhưng chính lời nói dối vụng về ấy suốt bao năm qua vẫn không ai phát hiện, nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là lòng tin.

Bởi vì tin tưởng, cho nên chỉ cần chảy xuống vài giọt nước mắt, dễ như trở bàn tay mà lấy được lòng tin, lời nói dối ấy trở nên vững chắc không thể nghi ngờ.

Từ lúc bắt đầu đã tin tưởng lời nói dối của Giang Nguyệt Ảnh, dẫn tới sự oán hận cũng hiểu lầm đối với Thẩm Chi Nam. Dù biết Giang Nguyệt Ảnh có vấn đề, nhưng vẫn coi lời nói dối của cô như nhà giam vây khốn Thẩm Chi Nam. Thời điểm cậu đưa ra yêu cầu ly hôn, hắn từ trên cao nhìn xuống lấy lý do chuộc tội mà chặt đứt đi đôi cánh tự do của Thẩm Chi Nam.

Nếu từ lúc bắt đầu, toàn bộ lời nói của Giang Nguyệt Ảnh đều là giả dối, vậy hắn đã dùng những lý do mà hắn đã từng rất tin tưởng ấy để trói buộc Thẩm Chi Nam liền trở thành trò cười?

Một dòng khí lạnh di chuyển từ mạch máu đến đầu của Phong Niệm, toàn bộ cơ thể của hắn bị đông cứng lại, mất hết tri giác.

Máu trong cơ thể còn lưu thông?

Nhưng tại sao hắn lại hô hấp khó khăn? Như có thứ gì đột ngột đè lên ngực hắn, có thể là một hòn đá lớn, cũng có thể là một lưỡi dao sắc bén. Nỗi đau từ trái tim ngày càng trầm trọng hơn, nhanh chóng lan ra tới những nơi khác.

"Tướng quân, ngài có ổn không?" Thư ký nhỏ giọng nói, Giang Mộng Sơn rời đi một lúc lâu vẫn không thấy Phong Niệm bước ra. Lâm Siêu tiến vào thì thấy Phong Niệm đứng yên không nhúc nhích, gương mặt tái nhợt. Tuy rằng biểu tình lãnh đạm nhưng vẫn nhận ra vài phần khác lạ.

Đến tột cùng là khác lạ ở chỗ nào, Lâm Siêu cũng không rõ.

Phong Niệm thong thả ngồi xuống, đôi môi giật giật, cuối cùng nói ra mấy chữ: "Đi tra quan hệ của Giang Nguyệt Ảnh với trung tướng Hi Cách Tư."

Trái tim Lâm Siêu run rẩy, Giang Nguyệt Ảnh là thanh mai trúc mã của Phong Niệm. Từ khi trở về đế đô đều được tướng quân chiếu cố, tuy rằng giữa hai người họ vẫn chưa có hành vi nào vượt quá giới hạn.

Đối với bọn họ, Giang Nguyệt Ảnh ở trong lòng Phong Niệm còn quan trọng hơn cả Thẩm Chi Nam.

Đến nỗi trung tướng Hi Cách Tư không giống như tướng quân đi lên từ tầng dưới xã hội. Trung tướng Hi Cách Tư là thượng lưu lâu đời ở đế đô, tuy rằng năng lực không bằng Phong Niệm nhưng thế lực ở đế đô cũng không thể khinh thường.

Chẳng lẽ Giang Nguyệt Ảnh với trung tướng Hi Cách Tư có quan hệ gì sao?

Sau khi rời khỏi quân bộ, Giang Mộng Sơn bước lên tàu bay đi tới hoàng cung.

Phong Niệm đột nhiên tìm hắn uống trà, câu chuyện bắt đầu từ Giang Nguyệt Ảnh đến cuối cùng vòng lại Thẩm Chi Nam. Giang Mộng Sơn đoán không sai, Phong Niệm muốn từ chỗ của hắn để biết được tin tức của người đó.

Thân là một người ngoài đã chứng kiến hết những chuyện xảy ra, Giang Mộng Sơn không tiện nói điều gì, nhưng nhìn thái độ của người trong cuộc cũng rất thú vị.

Đặc biệt là những điều chưa từng thấy ở Phong Niệm, như có như không mà để ý tới Thẩm Chi Nam. Giang Mộng Sơn mong chờ ngay chân tướng được phơi bày, Phong Niệm sẽ có phản ứng gì.

Hắn ngửa đầu nhìn hoàng cung ở phía trên, trước mắt quan hệ giữa bệ hạ và Thẩm Chi Nam đang được bảo mật.

Thật ra cũng không thể nói là bí mật, đối với bệ hạ không gì không làm được mà nói, người đó đã từng là bạn đời của ai cũng không quan trọng, cũng không phải không thể công khai, chỉ là không ai dám nói người cướp omega của Phong Niệm là hoàng đế của bọn họ.

Sớm muộn gì cũng sẽ có ngày công khai, chỉ thiếu một cơ hội.

Nếu bệ hạ đã hứa phong Thẩm Chi Nam làm hoàng hậu, tất nhiên Thẩm Chi Nam sẽ trở thành hoàng hậu đế quốc, vì hoàng đế tôn quý mà mang thai đứa con nối dõi.

Đi tới hoàng cung, Giang Mộng Sơn vẫn như cũ mà đi tới đại điện, lại được thông báo bệ hạ không có ở đây.

“Bệ hạ đang ở Lưu Vân Điện, bộ trưởng Giang muốn tìm bệ hạ thì tới Lưu Vân Điện.”

Lưu Vân Điện được xây dựng hơn một trăm năm, là nơi gần với chỗ ở của hoàng đế Ngân Hà nhất, từ đó đến giờ vẫn chưa có người vào ở.

Nhưng đó là trước kia, bây giờ Lưu Vân Điện đã nghênh đón vị chủ nhân đầu tiên của nó, có khả năng là chủ nhân duy nhất.

Omega xinh đẹp có đôi mắt màu lam hiếm có. Sau khi tới hoàng cung, Thẩm Chi Nam vẫn luôn ở trong cung điện của mình.

Mặc dù có ngày ăn không ngồi rồi, chỉ cần đi dạo cung điện và vườn hoa một lần là đã dùng hết thời gian của ban ngày.

Một người ở trong những lúc như thế này đều rất dễ suy nghĩ miên man.

Mặc kệ cậu có ở đế đô hay hoàng cung cũng đều không quen biết ai. Hoa Thiên Sương sắp xếp cho cậu hai người hầu nữ thân thủ bất phàm nhưng ít nói, Thẩm Chi Nam hỏi gì cũng trả lời rất nền nếp.

Cậu rất muốn có người để trò chuyện tâm sự. Cuối cùng cũng chỉ có thể nói chuyện với thú cộng sinh, một bé bồ câu trắng, cậu thường lầm bầm hoặc nghe bé bồ câu kể với những chuyện kỳ lạ ở đế đô.

Nhưng tin đồn liên quan tới cậu -người vợ bị vứt bỏ- đột nhiên biến mất. Không lâu trước đó còn có nhiều người đang chờ để chê cười cậu, lại tò mò alpha nɠɵạı ŧìиɧ với cậu là ai, thế mà hiện tại không có ai nhắc đến.

Tuy rằng không biết là đã có câu chuyện mới mẻ nào đó thu hút bọn họ hay là vì nguyên nhân khác, nhưng đều làm Thẩm Chi Nam nhẹ nhàng thở ra.

Bé bồ câu đã hỏi thăm được tin tức mới nhất ở đế đô, hiện tại mọi người đang hứng thú với trấn đấu võ sắp diễn ra.

Đấu võ được tổ chức ba năm một lần, cũng không giới hạn giới tính hay điều kiện để tham gia, nhưng suy xét đến thể chất ưu tú của alpha, thông thường những người thông qua tuyển chọn đều là alpha.

Ba người đứng đầu trong trận đấu võ không chỉ nhận được tiền thưởng phong phú, mà còn được đi tới hoàng cung diện kiến hoàng đế.

Tuy rằng trận đấu võ trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người, nhưng trận đấu võ lần này được mọi người thảo luận sôi nổi trước nay chưa từng có, là bởi vì có một thông báo nói rằng không những được diện kiến hoàng đế mà còn có cả hoàng hậu.

"Đang xem cái gì?" Giọng nói Hoa Thiên Sương từ phía sau vang lên.

"Bệ hạ?" Thẩm Chi Nam hoang mang đứng lên.