Chương 16: Chúng ta ly hôn đi

“Người thật sự không cần tôi đi cùng sao?” Giang Mộng Sơn cho tàu bay dừng ở phụ cận phủ tướng quân.

“Không cần, làm phiền anh ở chỗ này chờ tôi, nếu gặp nguy hiểm, tôi sẽ dùng máy truyền tin liên hệ anh.”

Thẩm Chi Nam lắc lắc đầu, kiên trì muốn đi một mình.

Cậu mang theo một cơ thể tràn ngập pheromone của alpha khác về nhà. Mặc dù quan hệ của cậu về Phong Niệm không tốt, cũng không có một ngày làm đôi vợ chồng thật sự, Thẩm Chi Nam biết hành vi mình làm đối với Phong Niệm chính là một loại khıêυ khí©h.

Thẩm Chi Nam biết rõ Phong Niệm sẽ vì việc này mà mất hết mặt mũi, thậm chí còn tức giận với cậu.

Thế nhưng Thẩm Chi Nam lại sinh ra cảm xúc sung sướиɠ quỷ dị. Cậu gấp không chờ nổi mà muốn đứng trước mặt Phong Niệm với một thân đầy pheromone của người đàn ông khác, giống như tên hề mà nói với đối phương: “Anh xem, anh không chạm vào tôi thì có rất nhiều người muốn chạm vào tôi.”

Tổn thương địch một ngàn, tự tổn hại mình tám trăm thì thế nào?

Cậu mới không để bụng, chỉ cần cậu vui là được.

Cậu đã thành toàn cho Phong Niệm và Giang Nguyệt Ảnh nhưng điều đó cũng không có nghĩa là cậu rộng lượng.

Tại sao phải làm một người rộng lượng?

Thành toàn cho người khác mà ủy khuất chính mình.

Cậu thà làm một tên tiểu nhân, làm một tên ích kỷ.

Phong Niệm cùng Giang Nguyệt Ảnh sỉ nhục cậu.

Cho dù muốn thành toàn cho Phong Niệm cùng Giang Nguyệt Ảnh thì cậu cũng phải trả thù.

Thẩm Chi Nam vừa mới tới phủ tướng quân, xa xa liền thấy đội tuần tra ở gần đó, bọn họ cũng tự nhiên mà chú ý tới phu nhân có đôi mắt màu lam đá quý của tướng quân, cùng với pheromone đầy tính xâm lược của alpha.

Thẩm Chi Nam thân là phu nhân tướng quân chẳng những cả đêm không về nhà, thậm chí vào ngày hôm sau còn mang theo pheromone của alpha khác trở về, nghênh ngang bước vào phủ tướng quân.

Thẩm Chi Nam chân trước vừa bước vào, tin tức bát quái về cậu nhanh chóng được lan truyền, trong giây lát đã truyền khắp giới thượng lưu ở đế đô.

Tử khí âm trầm trong phủ tướng quân, hôm nay phá lệ mà náo nhiệt.

Thẩm Chi Nam không chỉ nhìn thấy Phong Niệm và Giang Nguyệt Ảnh bên ngoài mà còn thấy được cha mẹ nuôi của hắn.

Cha mẹ ruột Phong Niệm đã mất, hắn được cha mẹ nuôi nhặt về từ chiến trường. Mặc dù không phải cha mẹ ruột nhưng Phong Niệm vẫn coi bọn họ là người thân duy nhất.

Cũng bởi vì cha của Thẩm Chi Nam đã đem cha mẹ nuôi Phong Niệm ra uy hϊếp, bắt hắn kết hôn với cậu nên sau này Phong Niệm và cha mẹ nuôi của hắn đều rất bất mãn với cậu.

“Mày! Pheromone trên người mày là như thế nào? Tao đã biết mày không phải là một omega biết an phận nhưng chuyện này quả thật điên rồ rồi! Mày dám ở bên ngoài cả đêm không về, còn mang theo pheromone ghê tởm này trở về?” Mẹ Phong Niệm đứng bên cạnh Giang Nguyệt Ảnh, dùng ánh mắt đầy chán ghét nhìn Thẩm Chi Nam.

Thẩm Chi Nam nhìn mẹ Phong Niệm dắt tay Giang Nguyệt Ảnh.

Cậu cũng đã từng lấy lòng cha mẹ hắn nhưng bọn họ lại dùng ánh mắt khinh thường nhìn cậu. bọn họ giống Phong Niệm, chưa bao giờ chấp nhận thân phận này của cậu.

Một ánh mắt lành lạnh nhìn qua, Thẩm Chi Nam ngẩng đầu nhìn Phong Niệm đang quá mức bình tĩnh.

Nếu hôm nay người đứng chỗ này không phải là cậu mà là Giang Nguyệt Ảnh, Phong Niệm có thể bình tĩnh như vậy sao?

Thật ngốc, bản thân vậy mà còn chờ mong được nhìn thấy cảm xúc mất không chế của hắn. Từ đầu tới cuối Phong Niệm đều không để tâm tới cậu, như thế nào sẽ để ý cậu ở bên ngoài cũng người đàn ông khác.

Thẩm Chi Nam hơi mím môi: “Như anh đã thấy, tôi nɠɵạı ŧìиɧ rồi, nói không chừng tôi đã mang thai con của alpha đó.”

Thẩm Chi Nam mỉm cười nói: “Dù sao anh cũng không yêu tôi, chúng ta ly hôn đi.”