Chương 14: Đây là bông hồng nhỏ của ta

Ly hôn.

Hai chữ trông vô cùng đơn giản nhưng lại rất phức tạp, trong đầu cậu vang lên tiếng ong ong nhè nhẹ.

“Ta sẽ phân phó Giang Mộng Sơn trở về cùng em.” Giọng nói lạnh lẽo của Hoa Thiên Sương như ma chú đem Thẩm Chi Nam đang choáng váng kéo trở về.

Alpha đưa lưng về phía Thẩm Chi Nam. Ánh nắng mặt trời giữa trưa theo khe hở cửa sổ mà chiếu lên cánh tay Hoa Thiên Sương, tạo ra một vòng ánh sáng nhu hòa.

Mái tóc đen dài như thác nước đổ xuống, che khuất vết cào ở trên lưng.

Phong Niệm có bề ngoài vô cùng xuất sắc, gương mặt cao ngạo, lạnh lùng giống như thuốc độc mê hoặc tâm trí Thẩm Chi Nam.

Cậu ngồi ở trên giường nhìn vị thần của đế quốc đứng gần trong gang tấc.

Bọn họ đã làm hành động thân mật nhất.

“Người cai trị đế quốc tối cao”, “vị thần của đế quốc” và đủ loại xưng hô. Thẩm Chi Nam đột nhiên hiểu được ý nghĩa câu nói “Hoa Thiên Sương là đàn ông” của Giang Mộng Sơn.

Hoa Thiên Sương xoay người, áo choàng đen trên người anh mở rộng. lộ ra l*иg ngực rắn chắn cùng cơ bụng săn chắc.

Thẩm Chi Nam thầm nghĩ, ai ngủ ai còn chưa chắc đâu.

Mặc kệ có phải tự mình an ủi hay không nhưng Thẩm Chi Nam cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

“Bệ hạ, không cần Giang thống lĩnh, em có thể tự trở về được.” Thẩm Chi Nam ngồi ôm chăn trên chiếc giường rộng lớn, lộ ra cánh tay tinh tế.

Là da của omega rất trắng, như sương mù mênh mông, như được đắp lên lớp bột trân châu tinh tế.

Đầu ngón tay cảm thấy hơi ngứa, Hoa Thiên Sơn nhớ lại cảm giác khi chạm vào làn da mềm mại kia.

Quả là một mỹ nhân.

Một người như trở bàn tay gợi lên hết thảy cảm xúc nguyên thủy nhất của anh.

“Được.” Đối với yêu cầu của Thẩm Chi Nam, đáy mắt Hoa Thiên Sơn nhiều hơn một tia ý nghĩ sâu xa.

Người chồng đáng thương chưa bao giờ chạm vào người omega xinh đẹp động lòng này nhưng nếu omega này đi tìm alpha khác thì sao?

Cũng chưa chắc.

Bất luận là alpha nào đi nữa thì đều không thể chịu đựng người khác cướp omega của mình.

Ha! Thật đáng tiếc, “người khác” này chính là ta.

Mặc dù cái giá phải trả cho việc phản bản anh là hắn rất lớn, đế vương xưa nay luôn ổn trọng cũng không loại bỏ khả năng này.

Không biết vòng tay từ đâu xuất hiện, Hoa Thiên Sương quỳ một bên gối xuống, dưới ánh mắt kinh sợ của Thẩm Chi Nam mà đeo vòng tay lên cổ tay mảnh khảnh.

“Cách” một tiếng, thành công đem omega khóa lại.

Đêm hôm qua, Hoa Thiên Sơn đã đánh dấu tạm thời Thẩm Chi Nam.

Chờ đến khi bông hồng nhỏ này trở thành hoàng hậu của anh, anh sẽ đánh dấu hoàn toàn cậu, sẽ làm cho omega mềm mại này mang thai đứa con của bọn họ.

“Bệ hạ, đây là?” cảm giác lạnh lẽo từ cổ tay truyền tới, Thẩm Chi Nam cúi đầu nhìn Hoa Thiên Sương đeo cho mình một cái vòng tay màu đen hình con rắn.

Từ đầu rắn tới đuôi rắn đều sống động như thật, giống như một bé rắn đen nhỏ quấn quanh ở cổ tay Thẩm Chi Nam.

Da của Thẩm Chi Nam rất trắng, một đen một trắng, mang lại một loại lưu luyến kiềm diễm nói không nên lời.

“Đây là vật bảo vệ em, không cần lấy xuống.” Hoa Thiên Sương nâng cổ tay Thẩm Chi Nam lên, cúi đầu nhẹ nhàng đặt một nụ hôn, giữa đôi môi toàn là mùi hương hoa hồng thơm ngào ngạt.

Từ hôm nay trở đi, đây là bông hồng nhỏ của ta.

-------------

mọi người cmt cho tui có động lực nè :33