Nàng nhìn chằm chằm Tùy Ly, nghi hoặc hỏi: “Bộ quần áo này không được sao?”
Tùy Ly: “Lóa mắt.”
Ô Tinh Tinh: “Được thôi.”
Trong lòng nàng âm thầm lẩm bẩm, yêu tinh không phải đều mặc như vậy sao? Yêu nhền nhện của ngọn núi kế bên, lần trước còn chỉ mặc áσ ɭóŧ ngồi xổm ngoài ngoài nhà của nàng, đợi bát nhện công kìa.
Phu quân yếu đuối của nàng, đến cả mắt đều yếu đuối như vậy mà....
Thôi vậy thôi vậy, ai kêu đây là nàng tự mình nhặt về chứ.
Ô Tinh Tinh âm thầm thở dài trong lòng.
“Khi ta vào thành, hình như ở bên đường đã nhìn thấy một cửa tiệm quần áo, ta kêu A Tiêu đi cùng với ta.” Ô Tinh Tinh dứt lời, nhịn không được nhìn vạt áo bị Tùy Ly xé nát.
Đó vẫn là bộ trên hôn lễ bị công hồ ly xé đó.
Ô Tinh tạm thời đã bỏ đi ba phần keo kiệt, quyết định cũng mua thêm một bộ quần áo cho Tùy Ly.
Tùy Ly im lặng một lát: “Ta cùng đi với ngươi.”
Ô Tinh Tinh nghĩ một lát, cũng không có từ chối.
Tùy Ly chưa từng chọn quần áo cho người khác.
Đối với đủ thứ công việc của nữ tử, là dốt đặc cán mai.
Đợi vừa bước vào cửa tiệm quần áo, Ô Tinh Tinh đã không thấy thân ảnh đâu.
Tùy Ly ấn thái dương, hắn cũng không biết màu yêu thích của tiểu yêu quái, chỉ đành tùy tiện đã chọn một bộ ra.
Đợi Tùy Ly quay người lại, đang muốn tìm bóng dáng của tiểu yêu quái, đã thấy Ô Tinh Tinh trong lòng ôm căng phồng, quay người từ phía sau đã chui ra.
Ô Tinh Tinh đi đến trước mắt hắn, đưa đồ trong lòng đến trước mặt hắn: “Nè, phu quân mặc cái này có được không?”
Tùy Ly hơi ngừng lại: “Cho ta sao?”
Lúc này tiểu yêu quái ngược lại còn nhớ đến hắn.
Ô Tinh Tinh gật đầu: “Đúng thế. Ngươi mới có một bộ quần áo, làm gì đủ để thay giặt chứ. Lúc nãy chưởng quầy nói phu quân mặc bộ quần áo này, chắc chắn là vô cùng phong độ.”
Trong giới tu chân không thiếu người nịnh nọt với Tùy Ly, khen ngợi hắn phong độ xuất chúng.
Ngược lại tiểu yêu quái nói thế này là hiếm lạ.
Không lâu trước đây nàng còn nằm sấp trên đầu giường của hắn nói hắn xấu mà.
Tùy Ly mặt không cảm xúc nhận lấy quần áo trong lòng Ô Tinh Tinh, nói: “Hôm nay để ta trả tiền cho.”
Ô Tinh Tinh nghiêng đầu hỏi: “Ngươi có tiền không?”
Tùy Ly từ trong túi trữ vật đã lấy ra một vật.
Đó là một miếng linh ngọc trung phẩm.
Người phàm tất nhiên không biết nó có tác dụng tụ linh, là thứ đồ tu sĩ bình thường không cầu được.
Chưởng quầy đứng ở một bên, chỉ đơn giản nhìn ngoại hình của thứ này, thấy nó vô cùng trong sáng, không có một chút tạp chất, trung gian có hoa văn băng phiến, đủ thấy độ tốt của thế nước.
Tuyệt đối là ngọc bích thượng thượng thưởng phẩm đó!
Đừng nói là đổi hai bộ quần áo rồi, cho dù đổi nửa cái cửa tiệm của nàng, cũng là rất rất đáng giá!
Chưởng quầy nhịn không được hưng phấn chà xát tay, chỉ đợi Tùy Ly đưa vật này giao đến tay nàng ta rồi.
Lúc này Ô Tinh Tinh lại giơ tay ra, lập tức ấn vào giữa cổ tay của Tùy Ly.
Tùy Ly cau mày, rốt cuộc không có vẫy tay của nàng ra,
Ô Tinh Tinh nhẹ giọng hỏi: “Phu quân, ngươi muốn lấy nó trả tiền sao?”
Tùy Ly: “Đúng.”
“Vậy sao mà được chứ?” Chân mày Ô Tinh Tinh hơi cau lại, băn khoăn nói: “Nó nhìn là giống vật tùy thân quý giá của phu quân, những quần áo này làm gì đáng để phu quân đem vật tùy thân của bản thân để đổi chứ?”
Tùy Ly muốn nói, vật này không phải vật tùy thân của hắn, nên với hắn mà nói cũng không tính là quý giá.
Yêu vật còn hiểu không lợi dụng người khác sao?
Chỉ là không đợi hắn mở miệng, hai mắt Ô Tinh Tinh sáng trưng nhìn hắn, âm thanh vừa nhẹ vừa ngọt: “Phu quân đưa nó cho ta đổi thành tiền, ta lại cầm tiền cho phu quân, phu quân lại cầm tiền đưa chưởng quầy, ngươi thây thế nào hả?”
Tùy Ly: “......”
Tiểu yêu quái tha thiết mong chờ nhìn hắn: “Phu quân, ý kiến của ta tốt biết bao mà!”
Tùy Ly: “......Được.”
Ô Tinh Tinh liếʍ môi, giống như sợ hắn hối hận, vội vàng cầm lấy miếng linh ngọc trong bàn tay hắn, sau đó đã móc một nén bạc nhỏ đưa cho Tùy Ly: “Phu quân mau đi trả tiền đi.”
Dứt lời, Ô Tinh Tinh đã không nhịn được hôn miếng linh ngọc đó, vô cùng đắc chí nói: “Thơm quá đi.”
Tùy Ly: “..........”
Chiêu trò của yêu vật đến trên đầu hắn rồi.