Các loại dấu vết đều có thể nói rõ, Ô Tinh Tinh không hợp với tộc. Phần không hợp này, lớn đến nỗi sự coi trọng của người trong tộc đối với trẻ con, thương tiếc đều không có rồi.
Vậy tộc trưởng Hồ tộc còn đến tìm nàng làm cái gì?
Chung quy sẽ không phải là bởi vì hôm qua hai người Ngọc Lăng, Đàn Lang bị xúc phạm, tộc trưởng còn muốn tự mình đến gϊếŧ tiểu yêu quái này để trút giận cho bọn họ chứ?
Chân mày Tùy Ly trầm xuống, một chưởng đã đánh về phía bên cạnh.
“Đùng đoàng” một tiếng cực lớn.
Ô Tinh Tinh lập tức từ trong giấc mộng tỉnh dậy.
Nàng chống mép giường ngồi dậy, đã thấy bên giường một bóng người màu đỏ, đột nhiên đã thay đổi sắc mặt, xách cổ áo của nàng, tránh về phía bên cạnh.
Ngọn gió đó không ngừng.
Nửa mặt tường đã sập rồi không nói, đến cả cái giường đó của Ô Tinh Tinh cũng lập tức vỡ nát.
Mà sau đó Tùy Ly bước qua gạch nát trên mặt đất, từ căn phòng đó, đã đến căn phòng này.
“Bỏ xuống.” Tùy Ly lạnh giọng nói
Hắn đoán không sai.
Đại yêu đó chính là đến tìm tiểu yêu quái.
Đôi mắt của tộc trưởng Hồ tộc nhanh chóng chuyển đổi sang màu đỏ.
Lão ta cười rồi, đã buông cổ áo của Ô Tinh Tinh ra, lại vỗ nhẹ gáy của nàng: “Phu quân này của ngươi đi đâu tìm đến vậy?”
Ô Tinh Tinh lập tứ đã đẩy tay của hắn ra, đúng xa một chút.
Đương nhiên nàng sẽ không nói là nhặt về rồi.
“Lần sau gặp lại ta, phải hành lẽ có biết không?” Tộc trưởng Hồ tộc nói với nàng.
Ô Tinh Tinh mím môi, không vui nói: “Ta đã bị trục xuất ra khỏi Hồ tộc rồi mà, tất nhiên không hành lễ rồi.”
“Ngược lại khiến ngươi ghi thù rồi.” Tộc trưởng nhàn nhạt nói xong, xắn tay áo lên, đi về phía cửa.
Tùy Ly cũng không ngăn cản.
Chỉ nhìn lão ta đẩy cửa ra ngoài, chớp mắt đã biến mất từ trong sân rồi.
Tộc trưởng này bị điên hả?
Tìm kiếm mà đến, chỉ để kêu Ô Tinh Tinh lần sau gặp lão ta, phải hành lễ.
Hơn phân nửa là mượn cớ.
Nhưng mà điều này không có liên quan đến hắn.
Hắn chỉ quan tâm tiểu yêu quái sẽ không bởi vì con công yêu quái đó mà chết là được rồi.
Tùy Ly không có đi đuổi, tộc trưởng Hồ tộc cũng không có quay ngược trở về vung tay đánh với hắn.
Bọn họ trong lòng nhau đều rõ ràng.
Tộc trưởng Hồ tộc không nhìn thấu lai lịch của Tùy Ly.
Tùy Ly còn trẻ, vết thương do sét đánh còn chưa khỏi hoàn toàn, giống vậy cũng không nhìn thấu mức độ của đại yêu này.
Ô Tinh Tinh bên đó đứng trong một đống đổ nát, hơi thở dài một hơi: “Phá của biết bao nhiêu chứ...”
Tùy Ly: “......”
Tiểu yêu quái còn khá là keo kiệt.
Nếu như không có một chưởng toàn lực này của hắn, làm thế nào mà dọa đại yêu đó đi? Mạng nhỏ của nàng đều không còn rồi.
Tùy Ly chầm chậm quay người lại, muốn nói ngươi là yêu quái, không biết biến phòng nát thành phòng tốt sao?
Ai biết vừa mở miệng, đã phun một ngụm máu trước.
Sau đó thân hình hắn đột nhiên mệt mỏi, đã ngã xuống.
Ô Tinh Tinh bị dọa sợ, nhanh chóng chạy qua đó, đã đỡ lấy Tùy Ly.
Nhưng mà sức lực của nàng làm gì đủ?
Tùy Ly lập tức đè nàng nằm sấp trên đống đổ nát rồi.