Chương 14: Bắt gặp

Nghiêm Luật Minh cũng thật sự bận, dọc đường đi liên tục có người đi tới trò chuyện với anh, sợ Niên Dao nhàm chán, anh bảo trợ lý dẫn cậu đi dạo.

Nhưng mục đích của Niên Dao tới nơi này là tìm Nghiêm Đồ, cậu lại không muốn đi theo Nghiêm Luật Minh, ảnh hưởng việc xã giao của anh với người khác, nhưng khách sạn rất lớn, khách khứa rất nhiều, cậu cũng không biết hắn ở nơi nào, chỉ có thể đứng xa xa tiếp tục nhìn theo Nghiêm Luật Minh.

Cậu nghĩ rất đơn giản, tiệc mừng thọ của ông Nghiêm Đồ, vậy Nghiêm Luật Minh chắc chắn sẽ đi tới gặp ông Nghiêm, vừa rồi đi cũng không nhìn thấy Bùi Ninh và Nghiêm Đồ, có lẽ đã đi tới trước mặt ông Nghiêm từ lâu rồi.

Khó khăn lắm mới chờ được người trung niên bên cạnh Nghiêm Luật Minh rời đi, Niên Dao đang định đi lên hỏi có thể dẫn cậu tới chỗ ông Nghiêm không, đột nhiên lại cớ người đi tới giành trước.

Là một người phụ nữ mặc một chiếc đầm dạ hội trễ ngực màu tím nhạt, khuôn mặt xinh đẹp, đuôi tóc hơi uốn, nhìn ôn thục lại uyển chuyển.

Người phụ nữ kia nói cái gì đó với Nghiêm Luật Minh, Nghiêm Luật Minh anh tuấn, thành thục, càng có phong vị đàn ông hơn cả Nghiêm Đồ.

Cậu do dự không tiến lên, lại nghe thấy phu nhân của hai người bên cạnh thì thầm to nhỏ với nhau.

“Cô xem con gái của nhà họ Lâm lại tới tìm Nghiêm tổng, con gái của nhà này đã 30 tuổi rồi mà chưa lấy chồng, nhìn dáng vẻ có lẽ muốn liên hôn với nhà họ Nghiêm.”

Một phu nhân khác lại khinh thường nói: “Con trai của Nghiêm tổng cũng đã hơn hai mươi, cô ta gả tới làm mẹ kế của người ta làm gì?”

Người phu nhân trước đó không cho là đúng: “Nghe nói Nghiêm tổng và vợ trước có quan hệ không được tốt, con trai này cũng không mấy thân thiết, hơn nữa chẳng phải đàn ông đều thích trẻ tuổi, xinh đẹp sao? Gả đi rồi, hằng đêm đều thổi gió bên tai không phải đã câu lòng của người đàn ông tới chỗ mình sao, sau đó sinh một đứa con, cho dù không phải là người thừa kế, lấy thân phận là con Nghiêm tổng cũng có thể có được tài sản mà cả đời xài không hết, cô xem Nghiêm tổng đối với con vợ trước tốt như vậy, chắc chắn cũng sẽ không kém hơn được.”

Niên Dao nghe thấy cũng cảm thấy có đạo lý, người đàn ông trầm ổn lại thành thục như Nghiêm Luật Minh, bình thường đều giữ thân trong sạch, không hái hoa ngắt cỏ loạn, nếu dụ dỗ rồi lên giường được, chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm, nếu có con của anh, nói không chừng còn có thể bước chân vào nhà họ Nghiêm, càng nghĩ tâm tư của cậu càng ngo ngoe rục rịch, sau đó nhớ lại, ở nơi này nổi lên ý định dâʍ ɭσạи với cha bạn trai làm gì, việc cấp bách là phải tìm được Nghiêm Đồ mới đúng.

Cậu quay đầu lại nhìn trợ lý đang đi theo sau mình, Nghiêm Luật Minh có nhiều trợ lý, người này là thực tập, bình thường chỉ phụ trách thay trà hoặc chạy vặt cho Nghiêm Luật Minh.

“Anh có biết thiếu gia Nghiêm ở đâu không?”

Người đàn ông kia lắc đầu, Niên Dao hơi thất vọng, nhìn Nghiêm Luật Minh đang nói chuyện với người phụ nữ kia, cậu cũng dám đi lên quấy rầy, cho nên cùng trợ lý đi dạo.

Đi tới một khuôn viên nào đó, trợ lý lại ngại ngùng bảo muốn đi WC.

Niên Dao hơi buồn cười nói: “Đi đi, tôi ở chỗ này chờ anh.”

Khuôn viên rất ít người, Niên Dao tìm một chỗ ngồi xuống, lấy điện thoại ra tiếp tục gọi cho Nghiêm Đồ, nhưng vẫn không ai nhận, đang định đổi sang nhắn tin cho hắn, lại nghe âm thanh lạnh lùng vang lên.

“Nghe Bành Yến nói nhìn thấy cậu, tôi còn không tin, không ngờ cậu thật sự trà trộn vào đây.”