Chương 3

Chờ hai người kia rời đi, Ngô Nguyên chất vấn nói: “Cậu và Lâm Mộ Bạch là họ hàng sao? Trước kia sao tôi chưa hề nghe cậu nhắc đến?”

“Không thân.” Lâm Chi Kiều nói: “Không cần phải nhắc đến.”

Ngô Nguyên nhíu mày quở trách: “Tài nguyên quan hệ tốt như vậy mà cậu lại không biết nắm cho chắc à…”

Lâm Chi Kiều đến một câu cũng không nghe vào.

888 cho rằng tâm tình của cậu không tốt, muốn làm sinh động không khí: [Không sao đâu ký chủ, bên hệ thống của Lâm Mộ Bạch cũng sẽ hiển thị giá trị hảo cảm của cậu đối với cậu ta, chắc chắn còn nhiều hơn âm 200 của cậu ta nữa!]

Lâm Chi Kiều: [Đó là chắc chắn rồi, ít nhất cũng phải là âm hai trăm ngàn!]

Không sai, Lâm Mộ Bạch cũng có được một hệ thống ——

Đánh số 066, hệ thống vạn người mê.

Đây là đặc quyền của 888 với tư cách là một hệ thống ăn dưa, nó có thể cảm nhận được các máy chủ khác có liên kết với hệ thống và lấy được thông tin chi tiết của bên kia.

Ví dụ như hệ thống vạn người mê của Lâm Mộ Bạch, kỹ năng ban đầu là hào quang vạn người mê, bằng cách thu thập giá trị hảo cảm của người khác sẽ có thể đổi các buff kỹ năng khác nhau.

Giá trị nhan sắc, khí chất, kỹ năng diễn xuất... đều có thể được cải thiện rất nhiều.

888 từng nói cho cậu, đây là một thế giới tương đương với thế giới thần kỳ.

Trong vòng năm bước có một nam chính, mười bước một nữ chính, người xuyên sách người trọng sinh ở khắp nơi, các loại bàn tay vàng cao lớn cũng có thể tùy ý nhìn thấy được.

Rất hiển nhiên, Lâm Mộ Bạch chính là một trong những vai chính đó.

Theo như lời 888 nói, Tiểu Tống tổng Tống Xuyên là mục tiêu quan trọng của Lâm Mộ Bạch.

Nhưng với dã tâm của Lâm Mộ Bạch, rất hiển nhiên là không chỉ dừng ở một người phụ trách một công ty giải trí.

Tuy rằng người nắm quyền hiện tại của Tống thị là Tống Phùng Thời, nhưng một năm sau, Tống Phùng Thời sẽ đột ngột phát bệnh nặng không trị được mà qua đời, sau khi Tống thị trải qua cơn địa chấn đó, quyền lực cuối cùng sẽ nằm trong tay Tống Xuyên.

Đây là thông tin được hệ thống vạn người mê 066 tiết lộ cho Lâm Mộ Bạch, mà thông tin này hiện đã được 888 truyền lại từ 066 và nói cho Lâm Chi Kiều.

Lâm Mộ Bạch tính toán rất tốt, chờ một năm sau khi mọi người bắt đầu lấy lòng Tống Xuyên thì Tống Xuyên đã sớm bị cậu ta nắm trong tay!

Lâm Chi Kiều tặc lưỡi hai tiếng: [Lâm Mộ Bạch đúng là hồ đồ thật! Có hào quang vạn người mê ở trong tay, công lược Tống Phùng Thời chẳng phải sẽ tốt hơn sao?]

888 khó hiểu: [Nhưng mà một năm sau Tống Phùng Thời sẽ qua đời, cho dù bây giờ có gả cho anh ta rồi trở thành phu nhân tổng tài của Tống thị thì sau này cũng chỉ có thể làm một góa phụ thôi!]

[Làm góa phụ không tốt sao?]

Lâm Chi Kiều nói năng với lý lẽ đầy hùng hồn: [Chỉ cần chịu đựng một năm thôi, chờ Tống Phùng Thời qua đời, cậu ta ở nhà không cần phải hầu hạ đàn ông nữa, không cần phải nhìn sắc mặt của nhà chồng, không cần phải nuôi con rồi bị khinh thường, không cần phải ra ngoài làm việc, còn có thể sống ở trong biệt thự cao cấp lái siêu xe, cầm di sản của người chồng đã mất sung sướиɠ thoải mái không có ai kiểm soát hết…]

Hai mắt cậu tỏa ra ánh sáng: [Đó là cuộc sống mà bao nhiêu người tha thiết mơ ước đó? Tự do tự tại không bị gò bó, chẳng lẽ như vậy không thơm hơn sao?]

888: [Oa!]

Lâm Chi Kiều tổng kết: [Bé thống à, nhóc vẫn còn quá non, không hiểu được niềm vui của góa phụ đâu!]

888: [Rất có đạo… lý ——]

Lâm Chi Kiều: [Bé thống?]

Hình như 888 ngắt kết nối rồi, cũng không có đáp lại.

Một lát sau, âm thanh chói tai biến mất, 888 online trở lại.

[Cưỡng chế thăng cấp một chút.] 888 giải thích: [Là do có lỗi, đã sửa rồi.]

Cùng lúc đó, một giọng nói đột ngột trong trẻo và có phần hưng phấn đột nhiên vang lên trong tai một số người trong hội trường: [Nhóc không hiểu được niềm vui của góa phụ đâu!]

Những người này đồng thời ngẩng đầu lên, khi nhìn vào nhau, đều nhìn thấy vẻ kinh ngạc cùng khó hiểu trong mắt đối phương.

Giọng nói từ đâu ra thế?

Đương sự lại không biết gì về chuyện này.

Lâm Chi Kiều và 888 vừa nói xong về "Học thuyết niềm vui của góa phụ" thì hộp mù ăn dưa đột nhiên phát sáng rực rỡ, thanh năng lượng đã đầy rồi!

Lâm Chi Kiều hít sâu, điên cuồng thét chói tai ở trong não: [Tới rồi tới rồi! Cuối cùng cũng tới rồi!!]

888 thúc giục: [mau mau mau!]

Nhân lúc Ngô Nguyên và những người khác không chú ý, Lâm Chi Kiều đã lẻn đi, tìm một nơi ẩn náu và mở chiếc hộp mù đầu tiên——

[Đại thiếu gia của nhà họ Phạm có niềm đam mê sâu sắc với vớ đen? Buổi tối nhiều nhất có thể một hơi dùng hết năm đôi vớ đen?!]

Lâm Chi Kiều và 888 cùng kêu lên cảm khái: [Ồ wow!]

[Kinh hãi một đêm năm lần! Không hổ là nam chính của truyện sắc! Thể lực kinh người!]

Vị thiếu gia được điểm tên của nhà họ Phạm lộ ra vẻ mặt kinh hãi, sau đó lỗ tai hơi nóng lên, đối mặt với ánh mắt khϊếp sợ và cực kỳ hâm mộ của những người xung quanh, lưng bất giác thẳng lên.

888 thông báo đúng giờ: [Xếp hạng của dưa là cấp "F-", chúc mừng ký chủ đã nhận được tiền thưởng 1888 tệ, đã được chuyển vào tài khoản tiết kiệm! Xin mời ký chủ chú ý kiểm tra!]

Lâm Chi Kiều: [Đã nhận đã nhận đã nhận!]

Thế là chiếc hộp mù thứ hai nhanh chóng được mở ra ——

[Tiểu thiếu gia của nhà họ Trương chơi yêu qua mạng, chuyển cho một loli mười vạn, nhưng đối phương lại là một người đàn ông cao to giả làm loli! Tiểu thiếu gia tức đến mức đập vỡ màn hình mới mua với giá 88 vạn!]

[Bao nhiêu cơ? Mười vạn cộng cho 88 vạn… 98 vạn? Khoảng chừng 98 vạn sao?!] Lâm Chi Kiều đau lòng đến mức không thể thở được: [Từ chuyện này nhắc nhở chúng ta rằng, yêu qua mạng cần phải cẩn thận, cảnh sát sẽ không nghe bạn trình bày, túi tiền sẽ rêи ɾỉ!]

[Có điều nếu vị Trương tiểu thiếu gia này đang ở Lục Giang thì… Chậc chậc, chỉ sợ không chỉ không giữ nổi túi tiền, mà đến mông cũng khó bảo toàn!]

Vẻ mặt của tiểu thiếu gia nhà họ Trương cứng đờ, sắc mặt chuyển sang màu đỏ, cam, xanh lam, lục, trắng, tím, cậu ta căm tức nhìn đám người xung quanh, cố gắng tìm kiếm nguồn gốc của âm thanh.

888: [Dưa xếp hạng cấp cấp bậc ‘F-’, 1666 tệ được chuyển đến tài khoản!]

Lâm Chi Kiều liên tiếp mở mấy hộp mù, ăn dưa vô cùng vui vẻ, gần như sắp bị tiếng xôn xao nhận tiền vào tài khoản làm cho choáng đầu.

Không ngờ tới, đã có người lần theo âm thanh rồi đặt ánh mắt lên trên người cậu.

Người nắm quyền của Tống thị - Tống Phùng Thời, chính là một trong số đó.

Anh nhìn chàng trai tóc hạt dẻ đang tưởng mình đã ẩn mình trong đám đông, đôi mắt đen hơi nheo lại, làm người khác không thể nhìn thấy được cảm xúc trong mắt anh.

Hầu hết thanh năng lượng của hộp mù đã nhanh chóng được sử dụng hết, Lâm Chi Kiều bấm vào một thanh khác, thanh năng lượng đã cạn kiệt hoàn toàn!

Lâm Chi Kiều còn chưa kịp đau lòng thì đã tập trung nhìn vào: [Má ơi má ơi má ơi! Là một dưa to!!!]

[Tống Xuyên - tổng tài của Giải trí Sơn Xuyên, anh họ của Tống tổng Tống Phùng Thời của tập đoàn Tống thị,, anh ta anh ta anh ta —— thế nhưng không phải thiếu gia thật của nhà họ Tống!!!]