Chương 9: Cô gái, em đừng đùa với lửa

Thẩm Chanh thở dài, mong chờ lần thứ một nghìn rằng chương trình này sớm kết thúc, cô sẽ một bước bay xa.

Vừa đến cầu thang, cô đã nhìn thấy người đang đi tới từ phía đối diện mình.

Lục Kỷ đi phía trước, Trình Chanh đi theo anh từng bước một, vẻ mặt cô ta tươi sáng, như thể đang nói về chủ đề thú vị nào đó với Lục Kỷ.

Nhưng Thẩm Chanh còn chưa kịp định thần lại thì bàn chân cô định rời đi đột nhiên không thể nhúc nhích, cô bị kẹt tại chỗ.

Không có lý do nào khác ngoài việc cô không thể tránh khỏi vẻ đẹp của Lục Kỷ.

Khi cô tỉnh lại thì đã quá muộn để rời đi, cả hai người họ đã đứng trước mặt cô rồi.

Trình Chanh đứng bên cạnh Lục Kỷ, nói với Thẩm Chanh: "Thẩm Chanh, cô đến thật đúng lúc, tôi vừa nói chuyện với anh Kỷ, cô nghĩ tối nay tổ chương trình sẽ chuẩn bị đồ ăn cho chúng ta hay là chúng ta sẽ tự nấu đây?"

"Tự mình nấu ăn." Thẩm Chanh đáp.

Trong chương trình, người có thể nấu ăn không có nhiều, nguyên bản ghi rõ, trong chương trình mọi người đều không hài lòng với đồ ăn do mình nấu, chỉ có đồ ăn của Thẩm Khiêm mới có thể "gần như" ăn được.

Ở giai đoạn sau, Lê Yến bị bệnh, Thẩm Chanh đã chăm sóc anh ấy rất chu đáo, đây cũng là một bước tiến lớn trong mối quan hệ của họ.

"A, phải làm sao bây giờ?" Trình Chanh mím môi: "Tôi chính là sát thủ phòng bếp."

Trong khi nói chuyện, họ đã đi xuống tầng dưới, người ở tầng dưới tự nhiên nghe rõ cuộc nói chuyện.

Triệu Hạo cười nói: "Không sao, tôi có thể nấu ăn."

"Thật tốt." Hai mắt Trình Chanh sáng lên, lại hỏi Lục Kỷ: "Anh Kỷ, anh có biết nấu ăn không?"

Lục Kỷ rất thờ ơ: "Không biết."

Thẩm Chanh mở tủ lạnh nhìn xem: "Trong tủ lạnh không có nguyên liệu, chúng ta đi siêu thị nhé?"

"Được." Triệu Hạo gật đầu: "Tối nay mọi người muốn ăn gì?"

Lời nói của họ đã thu hút tất cả những vị khách còn lại, tất nhiên bao gồm cả Lê Yến.

Đối mặt với ánh mắt không hề nao núng của đối phương, Thẩm Chanh chỉ muốn trợn mắt lên.

Đây là quấy rối trực tiếp nha!

Cô chủ động giơ tay: "Tôi đi cùng anh."

Triệu Hạo đương nhiên đồng ý.

Thẩm Chanh nói xong không lâu, Lê Yến cũng nói: "Tôi cũng đi."

Nhìn thấy Lê Yến giơ tay, Lâm Nhạc Nhạc cũng vội vàng nói: "Vậy tôi cũng đi."

Thẩm Chanh mỉm cười nói: "Không cần, hai người là đủ rồi."

Lê Yến còn chưa kịp nói gì, Thẩm Chanh vội vàng kéo Triệu Hạo đi về phía cửa: Mọi người muốn ăn gì cứ gửi vào nhóm, chúng tôi sẽ mua."

Cô rất nhanh, nhưng có người vẫn nhanh hơn cô một bước.

Thẩm Chanh khó hiểu nhìn người trước mặt, Lục Kỷ đi ra làm cái gì thế?

Lục Kỷ nói nhỏ như mọi khi: "Tôi đi cùng cô."

Anh vừa nói cũng không quên nhanh chóng di chuyển lên xe.

Mặc dù Thẩm Chanh khó hiểu nhưng cũng làm theo.