Chương 10: Cô gái, em đừng đùa với lửa

Lục Kỷ không có nhiều vai trò trong tác phẩm gốc, vì vậy thà đi theo anh còn hơn là bị Lê Yến quấy rầy.

Cô hài lòng đến mức không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của Lục Kỷ.

Xe chạy ra ngoài, Thẩm Chanh cảm thấy rất thoải mái.

Có lẽ lo lắng trong xe không có người nói chuyện sẽ khó xử nên Triệu Hạo có chút hâm mộ nói: "Xe của anh chắc cũng phải mấy trăm vạn."

Lục Kỷ nhìn lại từ gương chiếu hậu, thản nhiên trả lời.

Tuy nhiên, điều Triệu Hạo muốn không phải là câu trả lời của Lục Kỷ nên anh ta cứ tự lẩm bẩm một mình.

"Tôi nói này, xe như này mới là xe tốt, bạn gái cũ của tôi cũng có mua chiếc xe tiểu A hai mươi mấy vạn, tất cả chỉ nghe người ta lừa dối, chỉ cần bỏ ra thêm mấy vạn là có thể mua được con tiểu X tốt hơn rồi, tôi có ý tốt nói với cô ấy, nhưng cô ấy lại nói tôi lớn tiếng với cô ấy, cô ấy nói tiền còn phải để dành mua nhà, đàn ông chúng ta vẫn biết về ô tô nhiều hơn một chút, mấy cô gái nhỏ không biết gì, chỉ thích hờn dỗi thôi."

Thẩm Chanh vẫn đang nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ, cảm giác mình đã tiến gần đến 3000 vạn thêm một bước, nhưng không ngờ vừa lên xe mới mấy phút lại nghe thấy chuyện xui xẻo này.

Đúng là cô không có hứng thú với ô tô và cũng không hiểu nhiều về chúng, nhưng giọng điệu thuyết giáo mạnh mẽ trong lời nói của Triệu Hạo khiến cô không thể chịu nổi.

"Bạn gái anh không tiêu tiền của anh. Cô ấy có cần sự cho phép của anh để mua đồ cho mình không?"

Triệu Hạo vốn đang vui vẻ nói chuyện một mình, nhưng khi Thẩm Chanh chạm đến vảy của mình, anh ta lại nhảy dựng lên giáo huấn lại.

"Tại sao cô lại nghĩ vậy? Tôi làm điều này vì muốn tốt cho cô ấy, tôi không thể để một cô gái nhỏ bị người ta lừa như thế mà vẫn còn không biết mình bị lừa được."

Thẩm Chanh trợn mắt, chẳng lẽ cho rằng cô thật sự không hiểu ý của Triệu Hạo sao?

Cô nhếch môi: "Anh tiếc cô ấy mua xe cho cô ấy, hay tiếc cô ấy không mua chiếc xe đó cho anh?"

Giọng điệu Triệu Hạo càng căng thẳng hơn một chút: "Tôi nói nè, phụ nữ mấy người thật là thích suy bụng ta ra bụng người, tôi làm như vậy là vì lợi ích của cô ấy, hơn nữa xe của cô ấy tốt chỗ nào cơ chứ, đừng trách tôi nói thẳng, tôi nhìn như thế nào cũng thấy chướng mắt."

"Ồ." Thẩm Chanh chớp mắt, dáng vẻ tò mò nói: "Vậy anh đang lái loại xe gì?"

"Tôi..." Triệu Hạo mở miệng: "Dù sao tôi nói thì cô cũng sẽ không hiểu."

"Không." Thẩm Chanh cố gắng nhịn cười: "Chỉ là vì tôi không hiểu nên tôi muốn hỏi anh mua loại xe gì, sau này mua xe tôi cũng có thể tham khảo một chút."

Triệu Hạo nói: "Khi mua xe, nhiều loại xe khác nữa sẽ được cập nhật nên bây giờ tham khảo cũng chẳng có ích gì".

"Không." Thẩm Chanh nói: "Sau khi ghi hình xong tôi sẽ mua một chiếc ô tô, e rằng cũng sẽ không cập nhật nhanh như vậy."

"Cô ấy không hiểu về ô tô, tôi thì hiểu, anh có thể nói."