Chương 2: Dùng con gái để trả nợ

"Ba, có chuyện gì vậy?" An Nhiên nghi ngờ nhìn Trương Lão Tam.

Trương Lão Tam nói: "Con hãy đi đến một nơi với ba."

An Nhiên giãy dụa một chút, nói: "Nhưng mà chúng ta đi đâu mới được chứ?"

Trương Lão Tam đáp: "Khi đến đó con sẽ biết thôi. Ba có chuyện gấp và cần con giúp ngay, nào nhanh lên!"

An Nhiên cố gắng vùng vẫy: "Ba, ba có thể giải thích rõ ràng cho con biết ba đang định làm gì không?"

Trương Lão Tam phớt lờ sự phản kháng của An Nhiên mà kéo cô lên thẳng trên xe taxi!

Xe chạy rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến khách sạn Thế Kỷ, Trương Lão Tam làm theo yêu cầu đến phòng 302, kéo mạnh An Nhiên vào phòng!

An Nhiên đang bối rối trước mọi việc đột ngột xảy ra, cô không hiểu tại sao ba cô lại phải kéo cô đến khách sạn, hơn nữa đây lại là khách sạn năm sao cao cấp nhất thành phố!

Cửa mở, bên trong đã có 3 người là anh Phong và những người khác đợi sẵn trong phòng!

Khoảnh khắc họ nhìn thấy An Nhiên, đôi mắt của họ đột nhiên sáng lên, làn da trắng nõn của cô gái, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp, mái tóc đen dài và vòng eo thon thả đều khiến họ thèm thuồng đến chảy nước miếng!

Không ngờ, Trương Lão Tam này bình thường nói dối rất nhiều, nhưng trong chuyện này lại không nói dối, con gái của ông ta đúng là một đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành!

Anh Phong và ba người họ nhìn chằm chằm vào An Nhiên!

Sau khi An Nhiên bước vào căn phòng này, cô cảm thấy vô cùng bất an và hoảng sợ, đặc biệt là khi nhìn thấy anh Phong và ba người khác đang nhìn chằm chằm vào mình, cô sợ hãi đến mức không khỏi trốn sau lưng Trương Lão Tam:

"Ba, họ là ai vậy? Tại sao ba lại đưa con đến đây?"

Không ngờ Trương Lão Tam lại trực tiếp đẩy An Nhiên tới với ánh mắt nịnh nọt:

"Anh Phong, đây là con gái của tôi, anh cứ thoải mái chơi đi!"

Nói xong, An Nhiên liền bị đẩy thẳng vào trong ngực người có tên là anh Phong!

Anh Phong vội ôm lấy An Nhiên!

An Nhiên lập tức sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, cô quay người lại và hét lên:

"Ba ơi ..." Nhưng cô chỉ kêu được nhiêu đó, liền nhìn thấy Trương Lão Tam hoảng sợ quay người đi nơi khác, không thèm liếc nhìn cô lấy một cái!

Giây tiếp theo, An Nhiên bị anh Phong đè xuống giường, hai tay hắn bắt đầu xuyên qua quần áo của An Nhiên vuốt ve thân thể cô!

An Nhiên sợ hãi hét lên, không ngừng nhìn về phía cửa, lúc này Trương Lão Tam đã mở cửa, đang định rời đi:

"Ba, không, ba ơi, cứu con với! Đừng bỏ con ở đây, ba ơi, cứu con với! Cứu con với!"

Nhưng Trương Lão Tam không hề do dự, đóng sầm cửa lại, để An Nhiên một mình trong luyện ngục tuyệt vọng, từ giờ phút này trở đi, thế giới của cô đã hoàn toàn chìm trong bóng tối!

Khoảnh khắc cửa đóng lại, trong lòng An Nhiên hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng, cô kinh hãi nhìn anh Phong đang đè lên người mình, liên tục cầu xin tha thứ:

"Chú ơi, xin hãy để con đi. Chú, làm ơn, xin hãy để con đi!"

Tuy nhiên cô lại không hề biết rằng cách cô hoảng sợ và đáng thương cầu xin sự thương xót sẽ càng khơi dậy ham muốn của anh Phong hơn!

Anh Phong không chút thương tiếc tát An Nhiên một cái:

"Con điếm, cha của mày đã bán mày cho tao để trả nợ, ông ta nợ tao 300 vạn dùng mày để gán nợ, mày không biết sao?"

Câu nói này lập tức khiến An Nhiên cảm thấy như sét đánh!

Cái gì?

Cha cô dùng cô làm vật gán nợ!

300 vạn?

Đây là điều mà cha cô có thể làm?

An Nhiên vốn tưởng rằng cha cô chỉ là người có chút gia trưởng, nhưng không ngờ ông ta lại là một kẻ cầm thú như vậy!

Có thể dùng chính con gái ruột của mình để trả nợ!