Chương 1: Bán con gái

"Anh Phong, cầu xin anh cho tôi gia hạn thêm vài ngày đi, qua ba ngày nữa tôi nhất định sẽ cầm tiền trả lại!"

Trên nền đất xi măng cứng rắn, một người đàn ông trung niên quỳ trên mặt đất, đau khổ cầu xin vài người đàn ông trước mặt!

Mà mấy tên cao to trước mặt hắn thoạt nhìn sắc mặt đều không tốt!

Tên cầm đầu còn trực tiếp hung hăng đạp hắn ngã xuống đất: "Lão Trương, ông không có bản lĩnh trả thì ông mượn tiền làm gì?”

"Cho dù tôi tha cho ông thêm ba ngày thì có thể thế nào? Ông có thể gom góp được tiền sao? Ròng rã 30 vạn đâu rồi, hiện tại trong nhà ông sợ là nghèo kiết xác rồi, ngay cả một đồng cũng không có đúng không?"

Nghe người đàn ông trên đỉnh đầu truyền đến lời nói tàn khốc, lão Trương có chút mờ mịt ngẩng đầu, sau đó hắn như đột nhiên nghĩ tới cái gì, gắt gao nắm chặt chân người tên là anh Phong kia:

"Anh Phong, như vậy như vậy đi, tôi có một đứa con gái xinh đẹp như hoa, anh xem cái này có thể lấy ra gán nợ không?"

Vừa nghe nói lão Trương muốn lấy con gái ra gán nợ, người đàn ông gọi là anh Phong nhất thời nổi lên hứng thú:

“Con gái ông? Ông cảm thấy con gái ông đáng giá 30 vạn sao?”

Lão Trương nói: "Anh Phong, cái này anh có thể yên tâm, con gái của tôi lớn lên rất xinh đẹp, là hoa khôi trường học của bọn nó đấy!"

“Như vậy đi, chỉ cần anh có thể tha cho tôi, anh muốn giày vò con gái của tôi thế nào cũng được!”

Người đàn ông kia nói: "Vậy chúng ta cũng phải nhìn xem con gái của ông có bộ dáng như thế nào, nếu quả thật khuynh quốc khuynh thành, là Tây Thi tái thế như lời nói, tôi đây ngược lại có thể cân nhắc, nhưng nếu như lớn lên bình thường, là vì muốn kéo dài trả nợ nên ông mới nói vậy lừa gạt tôi thì ông cũng biết hậu quả!"

Lão Trương nịnh nọt cười nói: "Anh Phong, cái này anh yên tâm, con gái của tôi vẫn là xử nữ đấy, cam đoan khiến cho anh hài lòng, chỉ cần anh có thể buông tha cho tôi, anh muốn làm như thế nào đều được!"

Anh Phong lạnh lùng cười: "Tốt, tại phòng số 302 khách sạn Thế Kỷ, một giờ sau, tôi muốn nhìn thấy con gái của ông, nếu không, hôm nay cái tay này của ông cũng không cần nữa đâu!"

Lão Trương nhìn vết máu trên cổ tay mình, đây là bàn tay thiếu chút nữa đã bị chém đứt, vì thế hoảng loạn gật đầu:

“Được được được, anh Phong, anh yên tâm, trong vòng một giờ tôi nhất định sẽ dẫn người qua.”

Anh Phong hừ lạnh một tiếng, sau đó mang theo hai tên đàn em tiêu sái rời đi!

Lão Trương thì đứng dậy lắc lư gấp gáp chạy về hướng trường học của con gái!