Chương 4: Bạch tuộc cắn người

Người hướng dẫn du lịch lộ ra vẻ mặt ý vị thâm trường tươi cười với cô nói: “Tôi tưởng cô sẽ cùng bọn họ đi uống rượu”.

“Hả? Tôi không đi, tôi nghe cũng không hiểu bọn họ đang nói cái gì thì đi làm gì?”

“Không sao đâu, bọn họ thoải mái lắm, khó có được một lần đi chơi, thả lỏng một chút cũng không việc gì."

Trương Mẫn An nghe vậy có chút do dự, mấy người kia vừa nãy nhiệt tình chỉ dạy cô như vậy, vì thể hiện sự cảm ơn cô cùng bọn họ đi uống hai ly hẳn là không sao nhỉ? Nhưng cô thực sự cũng không muốn một mình ra ngoài uống rượu với đàn ông đâu.

Trong lúc cô đang do dự, ở giữa đám người đó có một người đàn ông vẻ mặt không được tốt lắm, cô nhìn kĩ mới phát hiện trên đùi anh ta có một vết cắn.

Người hướng dẫn du lịch cũng nhìn về phía anh ta, phỏng đoán là bị bạch tuộc cắn: “Miệng vết thương trên người anh ta là hình tròn, chắc là bị xúc tua trên người bạch tuộc cắn ra. Đại đa số bạch tuộc đều có độc, nếu như ai nhìn thấy vết thương có hình dáng như này tốt nhất là nhanh chóng đi gặp bác sĩ kiểm tra."

Dưới biển tiềm tàng rất nhiều nguy hiểm mà con người không biết được. Người hướng dẫn viên du lịch lâu năm này ở chỗ này nhìn nhiều cũng thành quen, nhanh chóng khuyên họ mau đi xem bác sĩ, tiện thể phổ cập một chút tri thức cho Trương Mẫn An.

Trương Mẫn An thấy sự việc giải quyết xong cũng không rối rắm nữa, thở ra một hơi nhẹ nhõm rồi đi theo hướng dẫn viên du lịch trở lại tiệm cơm, nhưng trong lòng ít nhiều vẫn có điểm đứng ngồi không yên.

Bạch tuộc có độc, hơn nữa xúc tua sẽ cắn người @@, cái này làm cho Trương Mẫn An thực sự rất hoảng loạn, cô chỉ lo sợ rằng trong một lúc nào đó không chú ý bạch tuộc nhỏ trong túi sẽ đột nhiên nhảy ra tổn thương cô.

Bạch tuộc nhỏ như là cảm nhận được sự kháng cự và phòng bị của cô, từ trong túi nhẹ nhàng bò ra ngoài, giơ lên trước mặt Trương Mẫn An xúc tua của chính mình @@. Cô mở to hai mắt nhìn, sao cứ cảm thấy cảnh tượng này trước mặt vô cùng kỳ ảo.

Bạch tuộc nhỏ này có phải quá thông minh hay không?

Quan trọng nhất chính là, cô nhìn thấy trong những xúc tua trong suốt có những thứ nhỏ nhỏ nhô ra, đúng thật là bạch tuộc có răng.

Trương Mẫn An híp mắt xem nửa ngày cuối cùng cũng xác nhận được chuyện này. Bạch tuộc nhỏ nhúc nhích tiến lên đem xúc tua bấu bấu ở trên mặt cô.

Cô bỗng nhiên luống cuống, nghĩ muốn vỗ bốp một cái cho bạch tuộc rớt xuống nhưng lại sợ dùng lực mạnh quá lại làm nó chết luôn, nên cô chỉ gắt gao nhắm chặt mắt lại, nhưng nửa ngày vẫn chưa cảm thấy đau.