Chương 3: Lén lút

Trương Mẫn An không giống như mấy cô gái khác gầy gò đến mức có thể ngồi xổm trong xe thay quần áo.Lúc cô muốn kéo áo tắm phải nhếch mông lên.

Mông tuyết trắng núng nính thịt dán trên cửa kính xe.

Cách một tấm kính không hoàn toàn có thể ngăn cản tầm mắt bên ngoài, nhưng Trương Mẫn An lại không chú ý đến.

Khi thay xong bộ đồ lặn, cô luôn cảm thấy không thoải mái, cảm giác có người đang nhìn mình còn tưởng rằng bản thân mình quá béo lên mới bị soi mói.

Cô hoàn toàn không biết mấy người đang nhìn chằm chằm vào cô đang che che giấu giấu gương mặt và cơ thể.

Con bạch tuộc nhỏ bị cô nắm trong lòng bàn tay nhìn thấy mọi chuyện qua khe hở giữa các ngón tay.

Đôi mắt đen nheo lại chuyển động.

Sau khi xuống nước, Trương Mẫn An phát hiện bạch tuộc nhỏ đã biến mất.

Cô cũng chăm chú lắng nghe hướng dẫn của huấn luyện viên.

Nghe nửa ngày cũng không cách nào hiểu được.

Ở bên cạnh mấy người đàn ông vừa rồi nhìn chằm chằm vào cô đã đến gần cô, khoa tay múa chân chỉ dạy.

Có cả người da trắng và người da đen - nhưng họ đều nói tiếng Anh, Trương Mẫn An vẫn như cũ không thể nào hiểu được. Dù vậy, nhìn thấy những người này đang cố gắng dạy mình, cô nở một nụ cười nhẹ ngoan ngoãn cảm ơn.

Trong số đó có người đàn ông da đen lôi kéo ống dưỡng khí để đυ.ng chạm vào miệng cô.

Những ngón tay thô ráp giống như vô tình ấn lên môi cô.

Trương Mẫn An ngơ ngẩn ngậm ống dẫn khí vào trong miệng.

Người da đen cười lớn.

Vài người khác sát lại gần, miệng nói nói gì đó - dù sao Trương Mẫn An cũng không thể hiểu được, vì vậy anh ta cầm tay và chân cô như muốn dạy cô cách lát nữa xuống nước thế nào.

Chỉ vì một chuyến lặn xuống nước mà có nhiều người vây quanh cô, lúc Trương Mẫn An nổi lên mặt nước khuôn mặt đã đỏ bừng, cảm thấy khó hiểu không thể giải thích được.

Bạch tuộc lén lút nấp bên cạnh:... bọn chúng dám chạm vào nhân loại của tôi.

Sau khi lên trên bờ, Trương Mẫn An lại cảm nhận được xúc giác quen thuộc, đó là một loại cảm giác mềm mềm ướt ướt bám chặt ở chân.

Cô giơ chân lên vẫy vẫy cho nó rơi xuống nhưng bạch tuộc nhỏ bám quá chặt làm cách nào cũng không rời chân cô. Trương Mẫn An thở một hơi dài, cong người cúi xuống bế bạch tuộc nhỏ lên tay.

Hiện tại nên làm sao bây giờ?

Nếu như mang bạch tuộc nhỏ quay về, đến lúc đó bị mấy người ở hải quan kiểm tra ra được không biết là có đưa bạch tuộc nhỏ quay lại biển không nữa.

Nói không chừng lại đem bạch tuộc nhỏ chế biến thành hải sản sống thái lát để ăn.

Khi người hướng dẫn du lịch đến đón cô, vừa mới đi tới đã thấy mấy người kia vây quanh đi lên.