Chương 8: Chị gái tiên nữ...

Trong sự yên lặng chết chóc này, chỉ có Trà Trà không ngừng kéo những sợi dây đai trên người khiến chúng phát ra tiếng “bặc bặc” liên tục.

Giọng nói non nớt của cô bé lẩm bẩm vang lên: “...Nó thật chặt!”

Ánh mắt mọi người đều dừng trên người cô bé…

Không biết mấy đai an toàn này xuất hiện từ đâu, vững vàng “trói chặt” cơ thể nhỏ nhắn của Trà Trà lên ghế.

Tuy đúng là rất an toàn, đứa trẻ sẽ không rớt xuống khi chiếc xe lăn bánh, nhưng mà…Trói thế này trông giống xác ướp quá!

Người đàn ông có hình xăm không nhịn được nhỏ giọng nói: “Nào có ai mang đai an toàn cho một đứa trẻ như vậy…”

Lời còn chưa nói xong, anh ta lập tức câm miệng khi nhận được cái liếc mắt lạnh lẽo từ người tài xế.

Người khác sợ tài xế, nhưng 1076 không sợ. Không ai nhìn thấy 1076 xuyên qua đám người như thế nào, trong chớp mắt cô ta đã bay tới phía trước, âm trầm nói: “Tên đó nói không sao, anh trói một đứa trẻ lại làm gì?”

Tài xế hừ lạnh, nói: “Cô nói dễ nghe thật, lỡ như con bé ngã xuống khi xe chạy thì sao.”

Trà Trà rụt rè nói: “Chị gái ơi, lúc nãy xe dừng lại em đã ngã lăn về phía trước, chú vì giúp em nên đeo đai an toàn cho em hơi chặt…”

“Chắc chắn là rất chặt, trói thành như vậy mà…” 1076 lẩm bẩm, sau đó vung tay lên, những chiếc dây đai an toàn trên người Trà Trà đều rơi xuống: “Không sao, chị dẫn em ra phía sau ngồi, chắc chắn em sẽ không ngã xuống đâu.”

Tài xế đang trợn mắt nghe vậy thì thu hồi tầm mắt lại, nói: “Cô trông con bé kỹ vào.”

“Biết rồi, biết rồi.” 1076 trả lời cho có lệ, cô ta vừa định vươn tay bế Trà Trà lên, đôi mắt đỏ đột nhiên trợn to, nói: “Không đúng, lúc nãy em gọi chị là gì?!”

Hình như lúc nãy 1076 nghe thấy tiếng “chị gái”, không lẽ cô ta nghe nhầm.

1076 vừa dứt lại, thì nghe bánh bao nhỏ phát ra giọng nói trong trẻo: “Chị gái tiên nữ!”

1076 ngơ ngẩn cả người nhìn chằm chằm vào đôi mắt to tròn, bên trong tràn đầy vẻ sùng bái của Trà Trà.

Đối với Trà Trà mà nói, chị gái mặc đồ trắng này biết bay, trên mặt còn có lớp sương trắng thần kỳ, lúc nãy chị ấy vung tay áo lên…

Những dây đai cứng rắn không nhúc nhích trên người cô bé đều rơi rớt xuống!

Trà Trà nhảy xuống ghế, chủ động đi đến cầm lấy tay 1076, ngửa đầu cười với chị gái: “Em cảm ơn chị tiên nữ!”

Sương trắng trên mặt 1076 quay cuồng không ngừng, cô ta cảm nhận được sự mềm mại từ bàn tay nhỏ bé truyền đến tay mình, đột nhiên 1076 che lại ngực, cười vui vẻ: “Ôi chao, hì hì hì!”

1076 đã trải qua nhiều năm trong trò chơi vô hạn này, từng bị gọi thành đủ thứ tên, nhiều nhất chính là “quỷ”, đây là lần đầu tiên cô ta được gọi là chị gái, còn lại chị tiên nữ!

“Đứa trẻ này ngoan quá, rất tốt.” 1076 không nhịn được mà dùng một tay ôm lấy Trà Trà, cười vui vẻ đến mức không khép lại miệng, bế cô bé bay về phía ghế sau, nói: “Đi thôi! Chị nói cho em biết vài chuyện.”

“…” Tài xế thu hồi ánh mắt nhìn Trà Trà lại, rồi quay đầu nhin sáu người chơi đang ngây người nhìn bọn họ, sắc mặt đều rất phức tạp.

“Nhìn cái gì mà nhìn! Mấy người còn không mau ngồi xuống đi!” Tài xế hung hăng quát lớn, không kiên nhẫn mà vỗ mạnh lên tay lấy khiến chiếc xe vang lên tiếng “bíp” chói ta: “Các người không muốn ngồi thì tự mình đi đi, trên đường có xảy ra chuyện gì thì tôi không chịu trách nhiệm.”

Các người chơi: “…” Lúc nãy trông tài xế không phải như vậy mà...

Dù trong lòng suy nghĩ như thế nào thì sáu người chơi vẫn không dám nói ra, bọn họ vội vàng bước lên chiếc xe buýt trông tồi tàn này.

Khi người cuối cùng bước lên xe, cánh cửa xe vang lên tiếng “loảng xoảng” rồi từ từ khép lại, sau đó nó trông như một con người phát ra tiếng lẩm bẩm bất mãn, rồi dùng tốc độ cực kỳ chậm tiến về phía trước.

Tài xế khó chịu vỗ mạnh vào vô lăng, mắng: “Nhanh lên nào, mày đừng lười biếng.”

Tiếng xe buýt phát ra bỗng dừng lại, tốc độ từ từ nhanh hơn.

Ánh mắt các người chơi đều không nhịn được mà nhìn về phía sau…

1076 bế Trà Trà ngồi ở hàng ghế cuối cùng. Không biết cô bé nói gì mà cô ta thường xuyên phát ra tiếng cười “hì hì hì”, âm thanh sắc nhọn lại rất chói tai, kết hợp với gương mặt máu thịt mơ hồ đó…Trông giống như cảnh tượng trong phim ma.

Còn chị tiên nữ nữa chứ…

Người đàn ông ưu tú ho nhẹ một tiếng, đứng lên rồi cười nói: “Chào ngài hệ thống, tôi muốn hỏi một chút, nhiệm vụ lần này của chúng tôi là…”

Đầu 1076 không thèm nâng lên nhìn anh ta: “Không phải còn chưa tới nơi sao, chờ lát nữa các người sẽ biết. À, đúng rồi…”

1076 tùy tiện liếc mắt nhìn mấy người mới, nói: “Mấy người mới không biết gì kia, trong lòng thầm gọi “giao diện hệ thống” là nó sẽ xuất hiện, qua giao diện có thể biết kỹ năng cộng sinh của bản thân là gì.”

“Đây chính là phương pháp duy nhất có thể bảo vệ mạng sống của các người.” Đôi môi đỏ tươi của 1076 nở nụ cười quỷ quyệt: “Có thể vượt qua trò chơi đầu tiên hay không, đều tùy thuộc vào bản thân các người thôi.”