Chương 10: Đạo cụ đặc biệt

Con thỏ là thứ mà Trà Trà đang ôm trên tay, mà con vịt vàng…Vừa nhìn là biết là sản phẩm trong trò chơi của bọn họ, cũng chỉ có thể là do tên tài xế kia tặng cô bé.

1076 không ngờ tài xế kia lại hào phóng như vậy, cô ta không phục mà sờ soạng khắp người, cuối cùng lại không tìm ra được gì cả.

“…” 1076 ngại ngùng mà xoa xoa cái mũi, nói: [Không sao đâu Trà Trà, sau khi em vào trò chơi, em có thể thông qua giao diện này mà triệu hồi chị.]

[Tuy rằng thực lực của chị bị áp chế trong trò chơi và không bị những thứ kia…Phát hiện.] 1076 hàm hồ nói: [Nhưng chỉ cần em gọi chị, chị chắc chắn sẽ đến giúp em.]

Lời 1076 nói ra nhưng ngay bản thân cô ta cũng không chắc chắn lắm, không thể so sánh với đạo cụ mà tài xế tặng được, hứa hẹn của cô ta có hơi xa vời với thực tế, nghe vào tai như đang khoác lác huênh hoang…Không biết Trà Trà có cảm thấy tên tài xế kia có tốt hơn cô ta không…

1076 thấp thỏm bất an nhìn về phía Trà Trà, không ngờ lại đối diện với đôi mắt sáng to lấp lánh của cô bé,

“Chị gái tiên nữ thật tốt!” Trà Trà vui vẻ đến mức quên mất bản thân đang nói chuyện với 1076 ở trong đầu, còn lớn tiếng hô lớn, còn nghiêng cái đầu nhỏ ôm chặt lấy cánh tay của chị gái: “Em cám ơn chị!”

Dù sao Trà Trà chỉ mới năm tuổi, đột ngột gặp nhiều người xa lạ nên cô bé vẫn luôn lo lắng sợ hãi, nhưng vẫn luôn cố gắng kìm nén để không bộc lộ ra ngoài thôi.

Trà Trà không biết trò chơi là cái gì, nhưng khi nhìn thấy nhiều anh trai chị gái trông hồi hộp căng thẳng thì bản thân cũng sợ hãi theo. Bây giờ, chị gái tiên nữ nói sẽ tới ở bên cạnh Trà Trà, khiến cô bé không còn lo lắng nữa mà vui vẻ hẳn lên.

Sương trắng lại quay cuồng mãnh liệt, nhưng vẫn này đôi mắt đỏ tươi vốn lộ ra ngoài đã bị che chắn lại. Thật lâu sau đó, giọng nói rầu rĩ của 1076 vang lên: [Trà Trà không cần sợ, chị gái nhất định sẽ khiến em thuận lợi thông qua trò chơi này.]

Dù có bị phát hiện, 1076 cũng không sợ.

Cô làm hệ thống nhiều năm như vậy, chẳng lẽ bản thân còn không thắng một Vực Chủ sao?!

1076 đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ xù xù của Trà Trà, nghe thấy câu hỏi tò mò của cô bé: “Chị ơi, đôi mắt chị bị sao thế?”

[Chị không sao đâu.] 1076 không để ý mà thản nhiên nói: [Sương trắng vào mắt chị, một lát nữa là khỏe à.]

Không khí phía sau ấm áp vui vẻ, nhưng phía trước lại không được bình tĩnh như vậy.

Sau khi Trà Trà hô lên “chị gái tiên nữ thật tốt” kia thì phía trước xe bỗng yên lặng đến đáng sợ.

Các người chơi liếc nhìn nhau…

…Dù có thế nào thì cô ta vẫn là một nữ quỷ, là nữ quỷ đó! Mắt bọn họ vẫn chưa có mù đâu.

Như vậy cũng thôi đi, ai ngờ tài xế lại không vui vẻ, ông ấy còn vỗ mạnh vào vô lăng khiến chiếc xe phát ra tiếng “gào” rồi tăng tốc chạy càng nhanh hơn. Những người chơi không dùng đai an toàn suýt chút nữa đã bay xuống ghế.

“…” Bọn họ không biết vì sao tài xế không vui, cũng không dám lên tiếng hỏi.

Trong khi các người chơi nén giận và co rút ở bên nhau thì 1076 đang nói chuyện trong đầu Trà Trà về hai đạo cụ trong ba lô của cô bé.

Nói đơn giản thì đạo cụ được chia làm hai loại, gồm đạo cụ bình thường và đạo cụ đặc biệt, cũng giống như các người chơi, chúng cũng được phân chia cấp bậc.

Con vịt vàng mà tài xế đưa cho Trà Trà là một vật phẩm tiêu hao trong số các đạo cụ bình thường, có thể chống lại ba lần công kích nguy hiểm, phẩm chất của nó không cao và chỉ có màu xanh lục.

Mà thú bông hình con thỏ của Trà Trà lại là đạo cụ đặc biệt, phẩm chất màu trắng.

Tuy nó chỉ có phẩm chất màu trắng, nhưng con thỏ này đặc biệt ở chỗ…

Nó là đạo cụ có thể trưởng thành.

Ý là, nó khác với đạo cụ bình thường cần chăm chỉ cố gắng thì mới nâng cấp phẩm chất được, còn con thỏ hoàn toàn có thể tự mình thăng cấp phẩm chất, nhưng mà…Thời gian khó xác định.

Chỉ có thể dựa vào may mắn.

Bên trong các thế giới nhỏ trong trò chơi cất giấu rất nhiều đạo cụ. Lúc trước cũng từng xuất hiện một người chơi mới vào trò chơi thì phát hiện món đồ tùy thân mang theo trùng hợp là đạo cụ, nhưng đây là lần đầu tiên 1076 nhìn thấy có người mang theo đạo cụ đặc biệt.

1076 không nhịn được tò mò hỏi: [Trà Trà, sao em có được con thỏ này?]

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trà Trà bỗng ủ rủ cúi đầu nói: [Mẹ tặng cho em…]

1076 thấy vậy thì không hỏi tiếp nữa, mà an ủi xoa xoa đầu Trà Trà.

Khi đang nói chuyện, ánh sáng bên ngoài dần dần ảm đạm, dường như chiếc xe buýt đã chạy vào một khu vực xa lạ.

Khí đen tràn ngập bên ngoài, lặng lẽ bám vào cửa sổ xe buýt, trên đó mơ hồ có thể nhìn thấy những vệt máu đỏ sẫm.

Trà Trà ngây thơ ngơ ngác nhìn sương trắng trên mặt chị gái tiên nữ đột nhiên thay đổi…

Lớp sương từ màu trắng chuyển thành màu đỏ ướŧ áŧ tươi đẹp, lớp sương đỏ mạnh mẽ quay cuồng, 1076 lạnh lùng nói: “Độ khó của trò chơi không đúng lắm!”

“Đây không phải là lực lượng mà một Lĩnh Vực mới có thể sở hữu!”

Note nhỏ: Chuyển ngôi thứ ba của tài xế là ông / ông ấy nhé ^^