1. Người chồng hờ kia của Lê Tuệ là người đàn ông miệng lưỡi cay độc nhất mà cô từng gặp. Khi có một người đàn ông đến bắt chuyện và rủ cô đi dạo: Chu Cảnh Hoài: "Xin lỗi, cô ấy phải dắt chó đi dạo rồ …
1. Người chồng hờ kia của Lê Tuệ là người đàn ông miệng lưỡi cay độc nhất mà cô từng gặp.
Khi có một người đàn ông đến bắt chuyện và rủ cô đi dạo:
Chu Cảnh Hoài: "Xin lỗi, cô ấy phải dắt chó đi dạo rồi."
Khi mẹ giục sinh con...
Chu Cảnh Hoài: "Con đã buộc ga - rô rồi."
Mẹ: "Tại sao?"
Chu Cảnh Hoài: "Giảm giá 20% trong thời gian có hạn, bỏ lỡ thì sẽ rất tiếc."
Khi cô bênh vực chú chó nhỏ:
Cô: "Tại sao lúc trước anh lại lạnh lùng với nó như vậy?"
Chu Cảnh Hoài: "Hơi xấu xí."
Cô: "Vậy còn em? Lúc trước em cũng xấu sao? Sao anh lại lạnh lùng với em?"
Chu Cảnh Hoài: "Không phải, chỉ đơn giản là do anh không có đủ tư cách thôi."
Mỗi lần bị anh chọc tức, Lê Tuệ thường dùng tên anh để đặt cho các nhân vật phản diện trong bản thảo tiểu thuyết của mình, cô coi đó như một cách để giải tỏa.
Một đêm nọ, cô ghi lại phần mở đầu của cuốn sách mới trên ứng dụng ghi chú điện thoại như thường lệ:
"Chu Cảnh Hoài! Em muốn gϊếŧ anh!!!"
Không ngờ ngày hôm sau, bên dưới câu đó lại xuất hiện thêm mấy chữ:
"Chôn kỹ một chút, anh thể hàn."
Lê Tuệ: "...?"
2. Sau khi phát hiện ứng dụng ghi chú của mình đã được đồng bộ với điện thoại của Chu Cảnh Hoài, Lê Tuệ thỉnh thoảng lại cố ý ghi những lời để giải tỏa của mình vào trong đó.
Cho đến một buổi tụ tập với bạn bè, Chu Cảnh Hoài bị phạt "Cho mọi người xem điện thoại trong một phút", ứng dụng ghi chú của anh đã bị lộ ra.
Bạn bè: "Đàn ông miệng độc đến tuổi trung niên chắc chắn sẽ bị béo phì."
Chu Cảnh Hoài: "Cô ấy đang nhắc nhở tôi chú ý quản lý cơ thể."
Bạn bè: "Đàn ông mà thích uống rượu thì thà lấy một con chó còn hơn."
Chu Cảnh Hoài: "Cô ấy đang khen tôi khi không uống rượu còn tốt hơn cả chó."
Bạn bè: "Đàn ông hay ghen thì vào viện tâm thần đi, phòng VIP tôi bao!"
Chu Cảnh Hoài: "Chứng tỏ cô ấy sẵn sàng chi tiền cho tôi, vợ cậu có dám không?"
Lê Tuệ bất lực ghé sát vào tai anh, nhỏ giọng nói: "Lần sau nếu anh muốn mất mặt thì chọn lúc em không có mặt được không? Em sợ người ta nghĩ chúng ta chung chăn gối mà sao khác nhau một trời một vực như vậy."
Người bạn kia thấy hành động của hai người thì tò mò hỏi: "Hai người đang thì thầm gì thế?"
Chu Cảnh Hoài nắm tay cô, nói: "Cô ấy nói tối nay muốn ngủ chung một chăn với tôi."
Lê Tuệ: "..."
Vở kịch nhỏ:
Một ngày nọ, Chu Cảnh Hoài tò mò hỏi: "Những nhân vật mà em dùng tên anh thường là kiểu nhân vật gì vậy?"
Lê Tuệ suy nghĩ một lát rồi nghiêm túc trả lời:
"Là những người không bao giờ từ bỏ ước mơ của mình."
Ví dụ như nam phụ luôn tìm cách chen chân vào giữa nam nữ chính.
"Những người dám thử dám làm, thậm chí sẵn sàng hy sinh vì điều đó."
Ví dụ như bạn trai cũ lăng nhăng rồi cuối cùng nhận kết cục bi thảm.
"Những người sợ làm tổn thương người khác nên thà chịu đựng cô đơn một mình."
Ví dụ như người chồng bất tài trốn đi biệt xứ nhưng không chịu ly hôn.
Lê Tuệ (tổng kết): "Đều là những nhân vật rất phù hợp với tính cách của anh."
Một câu giới thiệu: Vợ tôi thật cưng chiều tôi, bảo tôi muốn chọn viện tâm thần nào cũng được.