Trong căn phòng tối tăm chỉ bật một chiếc đèn trản màu vàng, người trên giường giơ tay tắt đi.
“Đồng mỹ nhân của tôi ơi, một tuần rồi, cô đã một tuần không nhận việc cô biết không!!!” Người đại diện Quan Nguyệt nôn nóng ngồi xuống mép giường.
“Ừm.” Triều Đồng đáp cho có lệ, cuốn chăn lật người, tiếp tục ngủ. Gần đây cô luôn mơ về những chuyện quá khứ, thân thể thật sự rất mệt.
Quan Nguyệt nhìn chằm chằm bóng dáng trên giường, vẻ mặt sốt ruột, ngặt nỗi đối phương lôi đánh bất động, chị cũng không biết nên làm sao bây giờ, chị đi theo Triều Đồng nhiều năm, biết cô không phải người như vậy. Lần này chẳng hiểu sao lại trì hoãn nhiều thời gian như thế.
Triều Đồng không chỉ có thiên phú còn biết nỗ lực, chỉ cần là dự án có chất lượng tốt cô nhất định sẽ nhận, cả năm không nghỉ phép, thái độ nghiêm túc, là chiến sĩ thi đua được người trong nghề công nhận.
Nhưng bắt đầu từ tuần trước, Triều Đồng chẳng những không bước ra khỏi cổng lớn chung cư, thậm chí số lần bước ra khỏi cửa phòng cũng đếm trên đầu ngón tay, mỗi lần chị tới, Triều Đồng không phải đang ngủ thì cũng cơm nước xong tiếp tục ngủ.
Mới đầu chị còn tưởng Triều Đồng bị ốm, mời bác sĩ tới khám lại không khám ra cái gì, hơn nữa chị nhớ hai tuần trước công ty mới cho nhân viên kiểm tra sức khoẻ định kỳ, ngoài giấc ngủ không đủ thì không có vấn đề gì, ngủ không biết trời trăng đất đâu một thời gian dài như vậy, có thiếu ngủ đến đâu cũng bổ sung lại rồi đi!
Lại nhìn Triều Đồng lúc tỉnh ngủ ăn gì cũng ngon, ăn được uống tốt, càng không giống người bị ốm, chị ít nhiều cũng yên tâm.
Triều Đồng lăn lộn trong giới nhiều năm, nỗ lực thế nào, người làm đại diện như chị rõ nhất, nghĩ bụng cô làm quần quật nhiều năm, nghỉ ngơi một thời gian cũng là chuyện về tình về lý có thể tha thứ.
“Chị nhận cho cô một chương trình gameshow loại du lịch, nếu cô thấy hứng thú có thể nhìn xem, tổ chương trình nói, sẽ không mệt, thuộc loại hình thả lỏng.”
Quan Nguyệt thở dài, nếu đổi là quá khứ, chị tuyệt đối sẽ không giới thiệu cho Triều Đồng quay gameshow cả kỳ.
Triều Đồng lấy gối đầu bịt tai, không nghe không nghe.
Sau đó Quan Nguyệt còn nói gì nữa Triều Đồng đều không lọt tai, chỉ biết mơ mơ màng màng ngủ tiếp.
Ba tiếng sau, Triều Đồng tỉnh giấc, ngồi trong phòng khách ăn nồi lẩu cay Quan Nguyệt gọi cho mình.
Trước kia vì duy trì dáng người, cô không được ăn thứ không tốt, hai ngày qua như mở ra thế giới mới, không còn kiên kỵ, ăn cái gì cũng ngon.
Tầm mắt Triều Đồng dừng ở tập tư liệu trên bàn, Quan Nguyệt để lại cho cô, thật ra không cần xem cũng biết là chương trình gì, cô đã nhìn cái tên này ba lần, cũng cự tuyệt Quan Nguyệt ba lần.
Rõ ràng đã chuẩn bị sẵn sẽ chây lười ăn không ngồi rồi, không nghĩ tới ông trời lại không cho cô cơ hội này, ngày hôm qua, hôm trước, thậm chí là hôm kia, Quan Nguyệt đều lặp lại những lời này, Triều Đồng biết mình bị nhốt ở ngày này không thoát ra được.
Cũng phải, cô là vật hy sinh mà, sao có thể không ra ngoài thúc đẩy cốt truyện, cô không có động thái, cốt truyện sẽ mãi kẹt ở ngày này.
Ăn lẩu cay ba ngày có chút ngán rồi.
Triều Đồng giơ tay lật tài liệu, ánh mắt đầu tiên đã thấy được dòng tên khách quý quen thuộc, dù sao cũng đã xem qua, cô lười phải xem lại, cứ ký tên ở cuối hợp đồng là xong.
【 Hoan nghênh ký kết với hệ thống cứu rỗi nữ phụ! 】
【 Ký chủ: Triều Đồng 】
【 Tuổi tác: 20】
【 Giá trị nhan sắc: 80】
【 Dáng người: 80】
【 Giá trị vai ác: 100%】
【 Mở ra cốt truyện che giấu gameshow du lịch, giá trị vai ác -0.0001%. 】
【 Giá trị vai ác: 99.9999%】