Chương 24

Hôm nay trải qua chuyện lớn như vậy, Tiêu Thước rất tức giận.

Bây giờ cuối cùng Diệp Ngữ Ninh cũng chịu trả lời điện thoại, anh ta đau lòng gào thét với Diệp Ngữ Ninh.

Bao nhiêu lời nói xấu xa đều được tuôn ra!

Diệp Ngữ Ninh phải nói rằng cô và Tiêu Thước không thuộc cùng kiểu người, vậy nên họ mới thực sự không thể đến với nhau.

Những lời chửi bới của Tiêu Thước giống hệt như những tin nhắn Diệp Đồng đã gửi cho cô trước đây.

Một lúc sau, Tiêu Thước cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái khi sau khi mắng xong.

Cố kìm nén cơn tức giận của mình, anh ta nói với Diệp Ngữ Ninh: "Lập tức đến nhà họ Tần và giải quyết chuyện này cho thỏa đáng. Chúng tôi sẽ không truy cứu cô chuyện ngày hôm nay."

Sự đe dọa và ra lệnh trong giọng điệu của Tiêu Thước rất rõ ràng.

Đáng tiếc anh ta quên mất, người anh ta đang nói chuyện chưa từng để ai uy hϊếp mình.

Diệp Ngữ Ninh còn chưa biết tin tức Diệp Đồng sảy thai, nhưng hiện tại cô có thể hiểu được hôm nay đã xảy ra những chuyện gì qua lời chửi mắng của Tiêu Thước.

Cô chế nhạo nói: "Tôi phải giải quyết?"

“Không cô thì còn ai, đây là chuyện do cô gây ra?”

Diệp Ngữ Ninh: “Chuyện này nếu tôi không giải quyết thì sẽ thế nào?”

Lời vừa nói ra, lập tức khơi dậy cơn tức giận của Tiêu Thước thêm lần nữa.

Qua màn hình, anh ta muốn xé xác Diệp Ngữ Ninh: "Tôi sẽ gϊếŧ cô!"

Diệp Ngữ Ninh thờ ơ nghe, không hề tỏ ra tức giận.

Thật buồn cười, khi còn đính hôn, hai người còn không nói chuyện qua điện thoại nhiều như bây giờ.

Nghe một hồi lâu, cuối cùng cô cũng hiểu được!

Tiêu Thước nổi giận như vậy thì phản ứng của Tần gia chắc chắn đúng như cô mong đợi.

Phải nói rằng nhà họ Tần này có thể xem là những người có lý, họ biết phân biệt ai đúng và ai sai!



Đối mặt với sự uy hϊếp của Tiêu Thước, cô cười giễu cợt: "Gϊếŧ tôi? Anh có bản lĩnh sao? Nếu có bản lĩnh, anh cũng sẽ không cần gọi tôi đến Tần gia để giải quyết chuyện này, còn có thể ở đây uy hϊếp tôi sao?"

"Diệp Ngữ Ninh……"

"Không đúng, anh sẽ uy hϊếp tôi. Chắc chắn có chuyện gì đó đã xảy ra nên mới khiến anh không chắc là nhà họ Tiêu có ra mặt hay không?"

“Diệp Ngữ Ninh!” Tiêu Thước nghiến răng nghiến lợi. Cơn giận của anh ta đã hoàn toàn không thể kiểm soát được!

Nhưng Diệp Ngữ Ninh lại chậm rãi nói: "Để tôi đoán xem là chuyện gì? Chẳng lẽ đứa con trong bụng Diệp Đồng không phải là con anh? Điều này cũng không đúng, đường đường là Tiêu thiếu gia đời thứ ba nhà Tiêu gia, anh hẳn sẽ không chấp nhận làm một ông bố rẻ tiền, phải không?”

"Diệp Ngữ Ninh, con khốn này!"

“Đừng nói với tôi là anh đang ở bệnh viện?” Lời nói của Diệp Ngữ Ninh đột nhiên trở nên sắc bén.

Người bên kia điện thoại nhất thời cũng trở nên im lặng như đang cố kìm nén.

Tiêu Thước tức giận đến không nói nên lời, điều này càng khẳng định sự nghi ngờ của Diệp Ngữ Ninh.

Sự hỗn loạn trong đám cưới ngày hôm nay chắc chắn đã vượt quá sự mong đợi của cô, nếu không thì hiện giờ con của Diệp Đồng đã không còn nữa rồi?

Thật là một bất ngờ đau lòng...!

Chỉ là thương cảm chút thôi, Diệp Ngữ Ninh khi lên tiếng cũng không có nhiều sự đồng cảm: "Anh có nghĩ nhà họ Tần sẽ gửi thiệp mời cho anh nếu con trai họ kết hôn với Diệp Đồng không? Nếu vậy thì cũng không cần phô trương như hôm nay, có phải không?"

“Câm miệng!” Tiêu Thước giận dữ gầm lên.

Diệp Ngữ Ninh còn chưa kịp mở miệng, Tiêu Thước đã nói tiếp: "Đó là em gái của cô, Diệp gia đã nuôi cô hơn hai mươi năm!"

Anh ta không được như ý nên bắt đầu đỗ lỗi?

Diệp Ngữ Ninh chế giễu: “Biết đó là em gái của tôi, anh còn làm cho nó có thai?”

"Tôi……!"

"Người như anh mà cũng dám buộc tội tôi ư, đồ cặn bã!"

Sau khi đã nghe được điều mình muốn, Diệp Ngữ Ninh nhanh chóng cúp điện thoại, không lãng phí thêm một phút giây nào.

Trong phòng, Diệp Ngữ Ninh có thể ngửi thấy mùi thơm của thức ăn.



Diệp Ngữ Ninh xoa xoa mặt, lúc đặt điện thoại xuống, sắc mặt cực kì vui vẻ.

Lúc ra ngoài đã thấy món cá nướng đang bốc khói trên bàn.Vị cay cứ liên tục kí©h thí©ɧ vị giác của Diệp Ngữ Ninh.

Tiêu Lâm Dạ nhìn thấy vẻ tham lam trên mặt của cô, anh mỉm cười đặt ly nước chanh vào chỗ cô.

Tiêu Lâm Dạ nhìn cô hỏi: “Em nghe điện thoại xong rồi?”

Diệp Ngữ Ninh gật đầu: “Hôm nay tôi có thể ăn ba bát cơm.”

Tay cầm thìa của Tiêu Lâm Dạ cứng đờ, hình như anh không nấu nhiều như vậy.

Diệp Ngữ Ninh không phát hiện anh có chút kì lạ, cô rửa tay rồi bước tới giúp anh bày cá hấp lên bàn.

Tiêu Lâm Dạ thấy cô ăn cá nướng, còn cá hấp thì không động đũa, chắc anh cũng biết mùi vị của cô.

"Thật sự rất ngon." Diệp Ngữ Ninh vẻ mặt hài lòng.

Tiêu Lâm Dạ mỉm cười. Anh không thích nói chuyện quá nhiều trong khi ăn, Diệp Ngữ Ninh cũng không thích điều đó.

Dù cô vừa biết tin Diệp Đồng bị sẩy thai nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến cảm giác thèm ăn của cô.

Mối quan hệ của cô với nhà họ Diệp ngay từ đầu đã không tốt, và việc nhà họ Diệp chiều chuộng Diệp Đồng đến mức nào cũng không phải là vấn đề đối với Diệp Ngữ Ninh.

Dù bọn họ có muốn cô trao mọi thứ cho Diệp Đồng bất kể giá trị tài sản của cô như thế nào cũng không thành vấn đề.

Nhưng hôn lễ vừa rồi là bọn họ muốn bán cô để vắt kiệt chút giá trị cuối cùng của cô, mà bản thân Diệp Ngữ Ninh không phải là quả hồng mềm mà ai cũng có thể bóp nát!

Diệp Ngữ Ninh nói cô muốn ăn ba bát, không nghĩ cô lại thực sự ăn ba bát!

Tiêu Lâm Dạ kinh ngạc nhìn cô, tưởng rằng cô chỉ buột miệng nói cho vui.

Diệp Ngữ Ninh ăn xong, nhìn Tiêu Lâm Dạ: “Anh không thích ăn cơm à?”

Diệp Ngữ Ninh thấy anh ăn cá hấp, cô cảm thấy anh ăn rất ít.

Tiêu Lâm Dạ nhướng mày: “Ừ, tôi không thích lắm.”

Anh không nói là do mình nấu quá ít, tuy nhiên hiện tại anh đã có hiểu biết mới về khẩu vị và sức ăn của cô.