Chương 18

“Meo ngheo... Meo ngheo ngheo ngheo...”

【 Đau quá đau quá, Tiểu A Lương Tiểu A Lương, mau ôm meo đây một cái đi hu hu hu… 】

Vì thế những con mèo khác chỉ cần xử lí miệng vết thương, nhưng đến Đại Quất thì Tiểu A Lương còn phải làm đủ trò vuốt ve, an ủi, xoa bóp, ôm một cái mới được. Bởi vậy lúc này, tất cả ánh mắt của mấy con mèo khác đều nhìn nó như đang nhìn một con trà xanh mập ú.

“Meo ngao meo!”

【 Hừ, đồ mèo tâm cơ! 】

“Bố ơi… Hức bố, bố nói Meo Meo… Có thể sống được không?”

Tiểu A Lương quay lại, nước mắt rưng rưng nhìn chằm chằm anh. Khanh Thương ngồi xổm ở cửa, bóp mũi không dám đi vào, nhưng thấy con gái khóc thì lại đau lòng không chịu nổi, lông mày nhíu lại như sắp xoắn vào nhau.

“Được rồi tiểu tổ tông của bố, con đừng chỉ lo cho những con mèo đó nữa, mau ra đây bố rửa vết thương cho con nào.”

Làn da trẻ em mềm mại, phía trên xanh xanh tím tím, lại chi chít các vết trầy, thực sự khiến người ta nhìn mà hoảng sợ. Bình thường chỉ ngã một chút, ông bố già đã thổi phù, đau lòng dỗ dành hơn nửa ngày, lần này bị thương nhiều như vậy thì càng khỏi phải bàn.

“Không được, con muốn chăm sóc chúng nó.”

Bình thường Tiểu A Lương rất nghe lời, nhưng khi cứng đầu thì mười con trâu cũng không kéo lại được.

“Chậc...”

Khanh Thương bực bội gãi gãi mái tóc ngắn của mình, ngồi xổm ở cửa nhìn về phía mèo con với ánh mắt hung dữ. Một lớn một nhỏ giằng co hồi lâu, cuối cùng đứa lớn vẫn bị đánh bại.



Anh quay đi, toàn thân co lại thành quả bóng, dáng vẻ nhìn hơi nhút nhát, như đang tìm kiếm gì đó. Nhưng vài phút sau, Khanh Thương đã quay lại, lăn một cái bình nhỏ màu trắng xuống mặt đất.

Lúc này, sắc mặt của Khanh Thương xấu không chịu nổi.

“Hừ, bên trong là thuốc, nghiền nát rồi pha vào nước, chấm một ít rồi cho uống một ngụm, đảm bảo không chết được.”

“Dạ?”

Tiểu A Lương sửng sốt, nhanh chóng dùng cánh tay xoa xoa nước mắt, nhặt cái lọ lên rồi đổ mấy viên thuốc màu đen ra. Khanh Thương ở cửa lập tức sốt ruột, nhưng anh vẫn không dám tiến vào.

Tiểu A Lương sửng sốt.

“Này này này, nửa viên! Chỉ cho nửa viên! Thuốc trị nội thương này đắt lắm.”

“Hức, vâng ạ.”

Tiểu A Lương lại ngoan ngoãn cho hết chỗ thuốc còn dư lại vào, sau đó bẻ nát, khuấy đều trong nước, cho mỗi con mèo một ngụm, bé mèo đen còn quá nhỏ mà lại bị thương nặng, vì thế cô đút nhiều hơn.

Cô bé căng thẳng nhìn chằm chằm Meo Meo yếu ớt, hỏi bố:

“Như vậy đã được rồi ạ, bao giờ mới khoẻ vậy ạ?”

“Trời ạ tiểu tổ tông của bố ơi, chắc chắn không chết được, con mau ra đây đi, nhỡ vết thương để lại sẹo sẽ xấu lắm.”



Giọng điệu Khanh Thương vừa vội lại vừa tức, nói là mèo thích con bé thì thôi đi, chuyện đấy không tránh được, mà sao con bé còn hăng hái hơn vậy.

Cuối cùng anh khuyên can mãi, phí lời một lúc lâu mới dỗ được cô bé ra bôi thuốc. Đầu tiên Khanh Thương dùng khăn lông ướt lau sạch bụi đất trên người, sau đó mới cẩn thận bôi thuốc cho cô bé.

Tiểu A Lương không kêu đau, bởi vì thần kinh căng thẳng được thả lỏng nên cô bé rất buồn ngủ, đầu nhỏ dụi dụi trong lòng bố, mắt díp vào nhau. Bình thường chín giờ cô đã ngủ rồi, lại còn chạy xa thế, bây giờ đã là bốn giờ sáng rồi, cô bé đã mệt hết cỡ rồi.

Sau khi Khanh Thương xử lý xong vết thương trên người cô bé, anh bế cô lên giường ở tầng trên, đắp chăn ngay ngắn rồi mới đi ra, thuận tay nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Anh đứng yên lặng ở cửa mấy giây, sau đó mới xoay người nhìn về phía nữ quỷ đồ đỏ đang lơ lửng trong góc:

“Chuyện tối nay, cảm ơn cô.”

Kết giới xung quanh nhà ở là để đề phòng yêu quái và một số thứ dơ bẩn, không có phản ứng với con người, nếu không phải nữ quỷ này bất chấp bị thương cũng đến kích động kết giới thì anh cũng không thể về nhanh thế được.

“Không sao, Tiểu A Lương bình an là tốt rồi.”

Gương mặt nữ quỷ chảy máu đầm đìa, nhìn qua cực kỳ đáng sợ, nhưng giọng nói lại nhẹ nhàng đến bất ngờ.

Thật ra sau khi chết cô ấy mới biết được trên đời này thật sự có quỷ, ví dụ như chính cô ấy; đương nhiên cũng thật sự có yêu. Ví dụ như người đàn ông đẹp trai trước mặt cô

Chính là một con đại yêu đáng sợ thần bí.

Ừm, tuy không biết rõ là yêu gì, nhưng lại rất thích ăn hạt dưa, đậu phộng các thứ.

Tác giả có lời muốn nói: Thiết lập nhân vật của Khanh Thương: Bố ngốc cuồng ma bảo vệ nhóc con, hamster béo nhát gan sợ mèo, nam yêu tốt kiếm tiền chăm gia đình.