Chương 3: Mức độ sụp đổ của cốt truyện: 100%

Chương 3: Mức độ sụp đổ của cốt truyện: 100%

"Nào đứng dậy, Tiểu Sanh, đừng mặt ủ mày chau như vậy!"

Trong KTV, Ngũ Bàng vừa hát vừa vẫy lightstick, tự mình làm nóng bầu không khí.

"Từ khi rời khỏi phòng thuê cậu liền mất hồn mất vía. Trông cậu xanh xao quá, có tâm sự gì thì nói với anh, đừng có giấu trong lòng. Bạn cùng phòng của cậu dù nhìn thế nào cũng không phải là người bình thường. Anh nói này, không bằng cậu chuyển đến sống với anh đi.”

Sầm Sanh vẫn luôn ngồi yên trong góc, chậm rãi ngẩng đầu nhìn hắn: "Mập ca, anh cảm thấy trên thế giới này thật sự có quỷ không?"

"Có chứ, anh đã gặp phải lúc nhỏ!"

Ngũ Bàng đột nhiên trở nên thích thú, kể về trải nghiệm gặp quỷ nước ở nông thôn khi hắn sáu, bảy tuổi.

Sầm Sanh lúc đầu nghe rất chăm chú, nhưng càng nghe càng cảm thấy câu chuyện này có quá nhiều yếu tố nghệ thuật.

Dựa trên những gì cậu biết về Ngũ Bàng, có thể lúc đó hắn đã thực sự nhìn thấy thứ gì đó dưới nước. Nhưng hắn quá sợ hãi nên đã bỏ chạy ngay tại chỗ.

Về phần chuyện xảy ra sau đó, trận chiến khốc liệt với quỷ nước và việc dùng cành liễu để xua đuổi ma quỷ đều là do hắn dựng lên.

Hồi nhỏ hắn cái gì cũng tốt, chỉ là thích khoe khoang. Sầm Sanh tỏ ra như đang lắng nghe, rất hợp tác mà khen hắn vài câu.

"Sau khi tốt nghiệp đại học, cậu liền chạy đến nơi khác. Năm năm không gặp, anh còn tưởng chúng ta sẽ xa lạ." Ngũ Bàng bị khen đến đỏ bừng mặt, vỗ vào lưng Sầm Sanh.

"Đi chơi với cậu thật thoải mái! Nào, Tiểu Sanh, anh chọn bài mà cậu cũng biết, chúng ta cùng hát!"

Sầm Sanh cầm micro đang chuẩn bị hát, âm thanh AI tổng hợp phát ra kèm theo một tiếng đing.

[Ngũ Bàng nghĩ bạn là một người bạn rất thân thiết, đi chơi với bạn khiến hắn cảm thấy vui vẻ. 】

[Hảo cảm của Ngũ Bàng đối với bạn +1]

[Mức độ ưa thích hiện tại của Ngũ Bàng là: 83 (bạn là bạn thân của hắn)]

Cũng như lần trước, lời tự thuật nói xong liền biến mất.

Sầm Sanh sửng sốt. Chức năng tự thuật thật là càng ngày càng nhiều.

Ngũ Bàng đang dậm chân, nhảy xung quanh. Một người có thể cao hứng như vậy, xem ra tâm tình thật sự rất tốt.

Hạnh phúc có tính lây lan, Sầm Sanh không khỏi mím môi cười một tiếng, tinh thần mệt mỏi tựa hồ cũng được giảm bớt một ít.

Trong số bạn bè ở quê, chỉ có Ngũ Bàng là không bận tâm đến xu hướng giới tính của cậu. Dù biết cậu là đồng tính luyến ái nhưng cũng không hề nói khó nghe một lời nào.

Sầm Sanh ban đầu dự định để hắn làm quen với Dung Dã, sau đó mời gia đình Ngũ Bàng đến Thành phố khoa học kỹ thuật phía nam để vui chơi vài ngày.

Đáng tiếc kế hoạch không theo kịp biến hóa.

————

Sầm Sanh thản nhiên nghịch micro, nhớ lại lời của lời tự thuật trước đó.

Hóa ra bức tượng mà bạn cùng phòng của tôi cất giữ trong phòng khách có tên là tượng Thông Minh Hiển Thánh Nương Nương.

Cậu vừa chạm vào bức tượng thì lời tự thuật nói rằng cậu đã mở ra tình tiết cốt truyện đồng thời kích hoạt nhiệm vụ tân thủ.

Lời tự thuật trong đầu đã đồng hành cùng cậu hơn mười năm, gần đây đã trở nên rất xa lạ.

Nhưng câu chuyện đầu tiên người kể chuyện kể cho cậu là một cuốn tiểu thuyết trinh thám huyền nghi với nhân vật chính là Dung Dã. Sau khi Dung Dã biến mất, cậu đến tiểu khu Ân Hà 404 để tìm kiếm manh mối khiến lời tự thuật đã xuất hiện biến hoá.

Chắc chắn phải có mối liên hệ đặc biệt nào đó giữa Dung Dã và lời tự thuật.

Làm theo hướng dẫn của lời tự thuật đồng thời hoàn thành các nhiệm vụ mà nó đưa ra, nói không chừng có thể nhanh chóng tìm thấy người yêu mất tích của cậu.

Trong phần thưởng của nhiệm vụ còn có một giọng nói trợ lý trí năng, nó hẳn có thể giải đáp những nghi ngờ của Sầm Sanh.

Ví dụ như tại sao cậu có thể nghe được lời tự thuật và tại sao Dung Dã lại biến mất. Trong thế giới tiểu thuyết huyền nghi, tại sao lại có ma quỷ xuất hiện?

Cậu phải thực hiện một nhiệm vụ của người mới, mở khóa một trợ lý nhỏ. Vụ án gϊếŧ người 404 dù có tà môn đến đâu, cậu cũng sẽ thử!

Sau khi quyết định, Sầm Sanh thử gọi lời tự thuật trong đầu, lập tức giọng nói tổng hợp AI quen thuộc vang lên trong đầu cậu.

[Có nhận nhiệm vụ tân thủ hay không: có/có]

"Có. "

[Nhiệm vụ tân thủ "Vụ án gϊếŧ người 404" đã được mở]

[Đang kiểm tra dữ liệu khác thường của ‘Sầm Sanh’]

[HP: 10 (Bạn có một cơ thể khỏe mạnh vượt xa người thường)]

[Mị lực: 8 (bạn có lực tương tác rất mạnh)]

[May mắn: 0 (may mắn của bạn dường như bị ảnh hưởng bởi điều gì đó)]

[Đạo cụ đặc biệt: không có]

[Khả năng đặc biệt: không có]

[Đã mở khóa tiểu thuyết]

[Nhân vật chính của : Dung Dã]

[Tiến độ mở khóa: 97%, mức độ sụp đổ: 100%]

[Nhân vật chính của
[Tiến độ mở khóa: 33%, mức độ sụp đổ: 5%]

[Nhân vật chính của : Không rõ]

[Tiến độ mở khóa: 5%, mức độ sụp đổ: 60%]

————

Nghe một loạt tên sách, Sầm Sanh khẽ cau mày. Cậu tưởng mình đang sống trong một cuốn tiểu thuyết huyền nghi, nhưng không ngờ rằng đó là một thế giới bao gồm nhiều cuốn tiểu thuyết.

Cậu biết Đường Đường, cô là một nữ sinh trung học. Một ngày sau khi Dung Dã biến mất, lời tự thuật bắt đầu kể câu chuyện tình yêu trong khuôn viên trường giữa cô và bạn cùng bàn.

Về tiến độ mở khóa của , Sầm Sanh cũng đoán được tại sao tỷ lệ là 97%.

Trong sinh nhật của Sầm Sanh vào tháng 5 năm nay, Dung Dã đã nói với cậu rằng anh sắp đóng cửa văn phòng thám tử.

Dung Dã đã đảm nhận rất nhiều vụ án lớn, trong những năm qua cũng đυ.ng chạm không ít người. Cha mẹ anh vốn là thám tử, đã bị người ác ý trả thù tra tấn đến chết.

Dung Dã trước đây không quan tâm, nhưng bây giờ anh đã có người mình thích. Anh sợ Sầm Sanh sẽ bị anh liên lụy, đồng thời anh cũng sợ mình sẽ bị kẻ thù gϊếŧ chết, trở thành nút thắt trong lòng Sầm Sanh.

Dung Dã làm thám tử nhiều năm, tiết kiệm được không ít tiền. Kẻ gϊếŧ cha mẹ anh giờ đã bị kết án tử hình.

Bây giờ anh dự định kết hôn với Sầm Sanh ở nước ngoài, sống một cuộc sống ổn định tránh xa kẻ thù của mình.

Dựa theo quy trình chung, nhân vật chính tìm được cp, hoàn thành cốt truyện chính, tiểu thuyết hẳn là nên kết thúc.

Không có gì ngạc nhiên khi sau khi cậu và Dung Dã kết hôn, tiến độ mở khóa truyện “Hài cốt chưa lạnh” sẽ đạt 100%

Nhưng khi tiến độ mở khóa đạt 97%, đã có chuyện xảy ra với Dung Dã.

Khi nghĩ rằng đã hơn hai tháng trôi qua mà người yêu vẫn như cũ không rõ tung tích, sống hay chết vẫn chưa được xác định, Sầm Sanh cảm thấy l*иg ngực thắt lại, cổ họng khô khốc khác thường.

Mức độ sụp đổ của là 100%. Nhân vật chính Dung Dã có thể đã...

Sầm Sanh không dám suy nghĩ nữa, cậu tháo kính ra, xoa xoa mặt, buộc mình phải bình tĩnh.

Không thể trách Dung Dã, người đã làm thám tử hơn mười năm, giàu kinh nghiệm, lại bị mắc kẹt trong phòng 404. Rõ ràng anh ấy vẫn tỉnh táo, nhưng anh ấy thậm chí không thể gửi tin nhắn cầu cứu.

Dung Dã là nhân vật chính của tiểu thuyết trinh thám huyền nghi. Anh chưa bao giờ tiếp xúc với các sự kiện siêu nhiên trong đời, là một người trung thành theo chủ nghĩa vô thần.

Cho dù có một con quỷ đứng trước mặt anh, túm lấy đầu anh, diễn kịch hay, anh vẫn sẽ cho rằng đó là người giả ma.

Âm thanh tổng hợp máy móc lạnh lẽo làm gián đoạn suy nghĩ của Sầm Sanh.

[Kiểm tra xem mức độ mở khóa cốt truyện của "Hài cốt chưa lạnh" vượt quá 90%. Bạn sẽ nhận được giải thưởng thành tựu - Đặc quyền Thám tử]

[Như chúng ta đã biết, các thám tử, giống như các nhân vật chính trong trò chơi phiêu lưu, có sức mạnh đặc biệt có thể tuỳ ý tiến vào, thay đổi phòng của người khác theo ý muốn. Khi nói "Tôi là thám tử", bạn có thể kích hoạt "Đặc quyền của thám tử"]

[Phát hiện mức độ sụp đổ của cốt truyện của "Hài cốt chưa lạnh" đã vượt quá 90%. Đạt được giải khuyến khích - một cuốn sách đạo cụ đặc biệt]

Lời tự thuật còn chưa dứt lời, Sầm Sanh đã cảm thấy ba lô của mình trầm xuống. cậu hơi giật mình, cúi đầu kiểm tra. Trong túi nhiều ra một cuốn sách, tên là "Thế giới ấm áp"

Nó có kích thước tương tự như một cuốn từ điển Trung-Anh, được đóng gói đẹp mắt, cầm nặng tay.

Sầm Sanh muốn xem trong đó có ẩn giấu manh mối nào không, nhưng khi mở cuốn sách ra, cậu lại thấy nó trống rỗng.

Cậu cẩn thận lật từ đầu đến cuối, nhưng không có một từ nào trong cuốn sách.

Không biết nó dùng để làm gì, chẳng lẽ cầm trên tay có thể thêm một buff đặc biệt?

————

Sau khi xem phim và ăn uống xong, Ngũ Bàng chở Sầm Sanh trở lại tiểu khu.

Sầm Sanh do dự hồi lâu mới cho Ngũ Bàng số điện thoại di động, "Đây là số điện thoại của Vương cảnh quan. Em và anh ấy là bạn bè, anh ấy là người rất tốt, nếu có chuyện gì có thể trực tiếp gọi cho anh ấy."

"Anh không có sao, gọi cảnh sát để làm gì?"

"Nếu một ngày nào đó đột nhiên không liên lạc được với em, cứ gọi điện cho anh ấy, anh ấy sẽ biết chuyện gì đang xảy ra."

Chiếc xe chợt lung lay mấy cái, Ngũ Bàng nắm lấy tay lái, tạm dừng xe ở bên đường: "Ý cậu là gì? Cậu có gặp nguy hiểm không? Anh đã nói với cậu là không nên sống trong nhà thuê tồi tàn đó mà!”

Ngũ Bàng chỉ là một người bình thường dạy dỗ trẻ em thuê xe ô tô, Sầm Sanh không muốn lôi kéo hắn vào chuyện của tiểu khu Ân Hà.

Cậu chống gò má, thản nhiên mỉm cười: “Nghề thám tử rất dễ kết thù. Nói không chừng một ngày nào đó kẻ thù đến cửa nhà em để trả thù. Nếu một ngày nào đó em đột nhiên mất liên lạc, anh hãy giúp em gọi điện cho cảnh sát, để cảnh sát đến cứu em."

“Nếu đến lúc đó, cảnh sát đột nhiên không tìm được vị trí của tiểu khu Ân Hà, anh có thể đưa họ đến cổng tiểu khu, để họ tự đi lên, còn anh đợi xe cảnh sát. Cảnh sát là những người chuyên nghiệp, anh đi theo sẽ trì hoãn việc họ bắt người.”

Sầm Sanh lần nữa gõ vào tờ giấy có ghi số điện thoại, "Nhớ kỹ, tìm Vương cảnh quan. Anh ấy hiểu em nhất, anh ấy biết chuyện gì đang xảy ra ở đây."

Ngũ Bàng chưa bao giờ gặp phải chuyện như thế này trước đây, khẩn trương đến nỗi tay đều run rẩy. Sau khi chắc chắn Sầm Sanh chỉ đề phòng trước và không làm gì mạo hiểm, hắn mới yên tâm.

Sau khi tiễn Sầm Sanh đến cổng tiểu khu, Ngũ Bàng lo lắng nhìn cậu: “Trong nhà anh còn dư một phòng ngủ, sao cậu không đến ở trong nhà anh. Anh thân thể cao lớn, những kẻ thù của cậu nhìn thấy anh dáng dấp hung dữ như vậy, sẽ không dám trả thù cậu.”

"Bọn họ ngay cả gϊếŧ người còn dám, vậy thì còn có cái gì không dám chứ. Hơn nữa, anh đã có vợ và con gái, một người đàn ông trưởng thành như em sống ở đó không thích hợp."

"Cậu cũng cong thành nhan muỗi rồi, anh còn có cái gì phải lo lắng? Aizz, anh biết cậu lo lắng khiến gia đình anh gặp liên lụy. Anh đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, đừng làm thám tử mà cậu không nghe!"

Ngũ Bàng thở dài, lấy ra một chiếc búa nhỏ từ hộp dụng cụ trên xe đưa cho Sầm Sanh để tự vệ.

"Bạn cùng phòng của cậu thần thần thao thao, nhìn sấm nhân*. Đừng vì đối phương là một cô bé mà không xuống tay được. Cậu quá dễ mềm lòng, sẽ chịu thiệt thòi. Nếu cô ta thực sự tin tà, cậu có thể dùng cái này để đánh cô ta!"

————

Nhìn xe rời đi, Sầm Sanh sờ lên chiếc búa nhỏ, có chút cảm động.

Khi còn là sinh viên, sau khi bộc lộ xu hướng tính dục của mình, chỉ có Ngũ Bàng là sẵn sàng tiếp tục chơi cùng cậu. Khi cậu trở về quê hương sau 5 năm, chỉ có Ngũ Bàng chạy đến đón cậu.

Trước đây cậu không có thời gian đến dự đám cưới của Ngũ Bàng, vì vậy sau này cậu phải tìm cơ hội đãi cả nhà họ một bữa thật ngon.

Bây giờ đã là 7 giờ 30 tối, đường phố phía xa đã lên đèn sáng trưng,

những người bán hàng rong lần lượt lái những chiếc xe bán đồ ăn đến chợ đêm.

Cuộc sống về đêm ở thành phố công nghiệp cũ này mới bắt đầu, tiểu khu Ân Hà lại im lặng đến chết người.

Không có ánh sáng, không có âm thanh. Rõ ràng là có rất nhiều người, nhưng có vẻ như đã bị bỏ hoang từ lâu.

Sầm Sanh nhớ rằng đèn ở hành lang đã bị hỏng, trong tiểu khu lại có quỷ cùng với bức tượng kỳ lạ được thờ phụng trong phòng 404. Trên Internet không có thông tin nào về Thông Minh Hiển Thánh Nương Nương. Bà ấy có lẽ là một vị tà thần.

Sầm Sanh thực sự không muốn ở lại một nơi kỳ lạ như vậy vào ban đêm.

Trong nhiệm vụ không đề cập đến ngày cụ thể xảy ra vụ án mạng 404, chỉ nói rằng nó xảy ra vào ban đêm.

Chủ nhà sống ở lầu 1, chỉ có cậu và bạn cùng phòng sống ở 404. Nếu cậu cưỡng ép đưa bạn cùng phòng ra khỏi tiểu khu Ân Hà, hai người một mực đợi ở bên ngoài, liệu họ có thể tránh được vụ án gϊếŧ người 404?

Một loạt tiếng bước chân từ xa đến gần, cắt ngang dòng suy nghĩ của Sầm Sanh.

Cậu cảnh giác quay đầu lại. Cách đó không xa, vài cô gái cùng bước đi, dừng lại ở cổng tiểu khu.

Một cô gái nhìn cậu, ngập ngừng hỏi: "Anh là... Sầm Sanh?"

Sầm Sanh nhanh chóng điều chỉnh lại vẻ mặt, nở một nụ cười dịu dàng, thân thiện: "Đúng, là tôi, buổi chiều tôi chuyển đến, lúc đó cô không có ở đó."

"Hồi nãy tôi đi ăn tối với bạn bè, cô cũng quay về sao?"

Sầm Sanh mỉm cười nói chuyện với bọn họ, nhưng trong lòng lại cảm thấy lạnh lẽo.

Cô gái vừa nãy lên tiếng là bạn cùng phòng của cậu. Bốn người còn lại có lẽ là bạn của cô ấy.

Họ cũng giống như cô bạn cùng phòng, cả người đều có mùi hương khói nồng nặc. Mang theo một chiếc túi đủ lớn để đựng đồ vệ sinh cá nhân và một chiếc chăn mỏng, giữa hai lông mày hiện lên vẻ sợ hãi bất an khó nhận ra.

Nếu suy đoán của cậu là đúng thì họ hơn phân nữa là định qua đêm ở phòng 404.

Vụ án gϊếŧ người 404 trong nhiệm vụ tân thủ có thể diễn ra vào tối nay!!

Tác giả có lời muốn nói:

Tôi đang đến! Cảm ơn các thiên thần nhỏ đã bình chọn cho tôi hoặc tưới dung dịch dinh dưỡng trong khoảng thời gian 2023-08-07 17:19:02~2023-08-08 09:59:14~

Cảm ơn thiên thần nhỏ ném mìn: 1 chiếc bánh sandwich hạt dẻ;

Cảm tạ tiểu thiên sứ tưới dung dịch dinh dưỡng: ưu nhã dùi trống mèo 10 bình;

Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã hỗ trợ, tôi sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ!