Chương 5

Tôi cúi đầu không dám nhìn thẳng con ma, nhưng ánh mắt của cậu ta vẫn chăm chú rơi trên người tôi.

Cố Nhất: "Tiểu Thần, em mới từ nước ngoài về, vẫn còn đang bị lệch múi giờ, mau trở về ngủ đi."

Bóng ma nhìn tôi, mỉm cười yếu ớt, "Anh Cố, em vẫn nên ngủ ở ghế sofa thôi."

Có lẽ vì áy náy trong lòng, tôi đưa tay đẩy cậu ta.

"Đêm nay cậu ngủ trên giường đi, không cần cảm ơn tôi."

Trời đất chứng giám, ban đầu tôi chỉ muốn đẩy nhẹ lưng cậu ta một cái.

Nhưng cũng có thể do thức đêm và hôm nay nhận quá nhiều kí©h thí©ɧ.

Tay của tôi như có định vị, chính xác rơi xuống vị trí bên dưới thắt lưng của bóng ma, thậm chí còn tạo ra âm thanh.

Rất giống những thằng đàn ông tệ bạc trêu đùa con gái nhà lành.

Cố Nhất trợn tròn mắt, khẩu hình miệng như đang nói "Nữ lưu manh" .

Tôi đông cứng tại chỗ, cơ thể cứng đờ, cúi xuống nhìn tay mình.

Nó đã hạ cánh ở nơi mà nó không nên hạ cánh những hai lần!

Cái tay biếи ŧɦái không nghe lời này, không cần cũng được!

Bóng ma xoay người nhìn tôi, đôi mắt díu lại gần như không thể mở ra.

Giọng nói mơ hồ, nhẹ nhàng vì buồn ngủ.

"Chị, đừng đánh em mà, em sẽ nghe lời chị."

......

Hình như cậu ta hiểu nhầm tôi rồi.

Nhưng mà, việc này cũng không quan trọng lắm.

Quan trọng hơn là, hình như tôi đã động lòng rồi.

Thế quái nào có thể từ chối một tiểu yêu tinh mê người đang buồn ngủ đến mất trí thế này cơ chứ!

Sau khi bóng ma trở về phòng ngủ, Cố Nhất kéo tôi đến phòng thu âm của anh ấy.

Vẻ si mê, nụ cười ngớ ngẩn trên mặt tôi chưa kịp dấu đi.

Cố Nhất chọc chọc trán tôi, "Cố Tinh Tinh, vừa rồi mày làm anh sợ muốn chết. Lần đầu tiên gặp mặt mày đã vỗ mông con nhà người ta, anh sợ mày gãy xương."

"Gãy xương?"

Vỗ mông và gãy xương có quan hệ gì?

Đây cũng đâu phải mông làm bằng sắt. Rõ ràng rất mềm mại mà.

Cố Nhất vẫy tay với tôi.

Tôi thành tâm lại gần hóng hớt .

Cố Nhất nói nhỏ như tiếng muỗi vo ve: "Khương Thần bị bệnh."

Bốn chữ nhẹ nhàng lại như chùy sắt lớn hung hăng nện vào lòng tôi.

Trong nháy mắt, tôi hận đời vô đối.

Meo!

Làm sao một chàng trai xinh đẹp như vậy có thể bị bệnh?

Chẳng lẽ là bởi vì nước ngoài quá cởi mở?

Cũng đúng thôi, cậu ta có khuôn mặt đẹp như yêu tinh vậy mà, khẳng định xung quanh không thiếu mấy chị gái xinh đẹp.

Thật đáng thương, còn trẻ như vậy đã tự phá hủy hạnh phúc của đời mình.

Dù sao đâu có ai có thể chấp nhận tình yêu không tìиɧ ɖu͙© cơ chứ, nhất là với một anh chàng đẹp trai như vậy?

Bạn có thể ngắm nó nhưng chẳng thể ăn.

Tôi không nhịn được muốn khóc thật to.