Chương 1-1
"Là lạ...." Quý Tiểu Ba cảm thấy sau lưng luôn có ánh mắt nóng rực đang nhìn chằm chằm cô.
Cô đi dạo một mình ở khu đồ chơi trẻ em trong công ty bách hóa, muốn mua một con búp bê tặng cháu gái nhỏ làm quà sinh nhật, khi cô di chuyển bước chân, lúc nhìn thấy trên kệ búp bê Barbie, búp bê Jenny, búp bê Lica và gần nhất là búp bê Cầu Cầu, giống như có người cũng đang di chuyển theo bước chân của cô ở sau lưng.
Là người xấu sao? Cô quay đầu lại nhìn, quả thật có một người đàn ông ở sau lưng cô.
Người đàn ông xuất hiện một mình ở khu đồ chơi trẻ em, còn đi theo cô, rõ ràng là có ý đồ bất chính.
Chẳng qua người xấu này cũng hơi đẹp trai một chút, anh cao lớn, lông mày rậm, ánh mắt long lanh phát sáng, môi khẽ nhếch lên rất có khuôn mẫu, kiểu tóc hơi dài tỏa ra khí chất chính trực mãnh liệt, vẻ mặt rất không kiên nhẫn.
"Cô ơi, mời cô tránh ra, đừng mãi chắn trước mặt tôi, muốn thu hút sự chú ý của tôi, đây không phải là phương pháp hay." Huống Ưng Kiệt nhìn thẳng vào cô gái này, một vẻ mặt muốn nói lại thôi, xin mời cô nhường một lối đi được không, đừng mãi cản trở anh.
Bản thân anh là một nhà thiết kế thời trang, trước khi đến nước Pháp xa xôi bồi dưỡng, cuộc chơi với tính chất là tạo hình thiết kế trang phục búp bê Cầu Cầu thay công ty của học trưởng, khi rảnh sẽ ra ngoài chợ tìm quầy phân phối hàng cố định, so sánh sự khác biệt giữa thiết kế của mình với một nhà thiết kế khác một chút.
Vốn là anh muốn mua vài con búp bê nhãn hiệu của anh trở về nghiên cứu một chút, nào biết cô gái này thật là kỳ quái, anh muốn xem búp bê Barbie, cô liền chuyển bước che khuất búp bê Barbie, anh muốn xem búp bê Jenny, cô lại liền di chuyển đến trước tủ búp bê Jenny, nếu không phải là thiếu gân thì chính là có ý đồ khác.
Mà anh tin tưởng là nguyên nhân thứ hai lớn hơn.
Anh luôn được các cô gái hết sức chào đón, ngoài là nhà thiết kế búp bê Cầu Cầu ra, anh còn là quản lý của cửa hàng quần áo và trang sức phụ nữ trên phố Vĩnh Hòa, nhìn thấy tất cả các loại phụ nữ, ý đồ của phụ nữ, chỉ cần anh liếc mắt nhìn một cái thì đã hiểu rồi.
Mặc dù dáng dấp của cô gái trước mặt này không tệ, diện mạo làm lay động lòng người dáng người nhanh nhẹn hấp dẫn, còn vẻ mặt thì như đang trách mắng anh, đáng tiếc anh rất bận, ngay cả thời gian bắt chuyện cùng cô cũng không có, anh có quá nhiều chuyện phải làm.
"Tôi đâu có cản trở anh?" Quý Tiểu Ba kêu la, anh là người xấu lại tố cáo trước, ngược lại vu khống cô? Cô không nói rõ ràng với anh sao được, anh tưởng rằng anh là ai hả? "Cái đó...anh này, anh ——" Không nghĩ tới lời nói của cô cứng rắn bị cắt đứt.
"Thật ngại, tôi thật rất bận, thời gian có hạn, mời cô nhường một chút." Huống Ưng Kiệt không rãnh nghe lời dạo đầu của cô.
"Tôi...chính là không nhường đó thế nào?" Lý Tiểu Ba sẽ không cãi cọ với người khác, gặp gỡ loại người kiêu căng lại không phân rõ phải trái này, thật sự cô hoàn toàn không phục.
Huống Ưng Kiệt kìm nén tức giận, tầm mắt chậm rãi từ đôi môi đỏ mọng cong lên của cô dời đến đôi mắt long lanh cùng hai đường lông mày của cô.
Anh cẩn thận nhìn kỹ cô, lúc này mới phát hiện cô cũng coi như là loại con gái mềm mại vừa miệng, ngay cả vẻ mặt tức giận cũng rất dễ thương, bộ dáng ngoan cố cũng làm cho anh cảm thấy buồn cười.
Anh thả lỏng mặt mình, cố ý trêu chọc cô nói: "Vậy thì cô đứng yên ở chỗ này đừng di chuyển."
Anh cho phép cô tiếp tục cố chấp, tự mình duỗi tay dài, lướt qua đỉnh đầu cô, muốn lấy búp bê Jenny và búp bê Barbie trên kệ.
Quý Tiểu Ba vào lúc anh lấy tư thế Thái Sơn áp ép về phía cô thì toàn thân không khỏi run rẩy.
Trên người anh có mùi đàn ông hấp dẫn mãnh liệt, sự gần gũi trong nháy mắt làm cho cô nhìn thấy rõ ràng đường nét cơ thể bên dưới quần áo anh, hầu kết nổi bật trên cổ, thiếu chút nữa cô xấu hổ đến thét chói tai, may mà cô lập tức che miệng mình, nếu không nhất định người khác cho rằng đã xảy ra án mạng.
Huống Ưng Kiệt cũng đang nghiêng người hết sức, chống lại ánh mắt kinh ngạc lại xấu hổ của cô, bình thường ánh mắt sùng bái của phụ nữ sẽ làm cho anh cảm thấy rất tốt , nhưng cô gái này lại gây ra một loại cảm giác khác.. mùi vị ngọt ngào trên người cô, mắt to lấp lánh chuyển động, làm hại anh một trận miệng đắng lưỡi khô.
Đột nhiên ngực anh căng thẳng, nín thở lấy đi hai hộp búp bê mình muốn, thân thể lui ra ngay lập tức, đứng ở trước mặt cô, không nhịn được lại nhìn hai mắt cô.
Quý Tiểu Ba để hai tay xuống, khí nóng trên mặt xông ra mãnh liệt, buồn bực vì mình thật sự nghe lời anh, đứng bất động tại chỗ, thiếu chút nữa cơ thể của anh đυ.ng phải cô rồi!
Huống Ưng Kiệt cười nhìn dáng vẻ vô tội lại tức giận của cô, giống như ăn phải buồn bực thiệt thòi, nhưng anh không có ý sàm sỡ cô một chút nào, là chính cô không tránh ra.
"Cô gái dễ thương, gặp lại sau." Môi của anh gợi lên một nụ cười, không tự chủ phóng điện với cô, ngay sau đó tự nhiên rời đi.
Cả người Quý Tiểu Ba rét lạnh, sao anh có thể gọi cô là...cô gái dễ thương, cô lại không biết anh.
"Đồ đàn ông đáng ghét, đáng ghét, lưu manh, lưu manh. " Mặt cô đỏ rực thấp giọng trách móc.
Cô hít thở sâu, muốn bản thân bình tĩnh, cô tới mua quà sinh nhật cho đứa cháu nhỏ làm sao có thể để một chuyện ngoài ý muốn thêm vào khiến tinh thần không yên được chứ.
Cô quay đầu đi chọn quà tặng, vừa quay đầu lại, phát hiện búp bê Jenny cô vừa chọn trúng đã không còn trên kệ.
"Oh! Bị anh ta lấy đi rồi." Cái anh mua chính là cái cô muốn, quá đáng ghét, quá đáng ghét!