Chương 23

Khách sạn trong thị trấn quả thực tốt hơn nhiều so với khu vực khai thác mỏ, sau khi cả nhóm đến đó, Ô Miên thậm chí còn tìm kiếm các đặc sản và nhà hàng xung quanh trên mạng, đồng thời lập một loạt danh sách để chủ tịch Tạ chọn.

Giang Vân nhìn mà thấy cảm thấy xấu hổ vì kém cỏi, anh ấy đã rất cẩn thận, không cẩn thận không làm được trợ lý đặc biệt, nhưng sự cẩn thận của anh ấy dường như kém hơn Ô Miên một chút.

Nhưng Giang Vân không cảm thấy gì, dù sao vai trò của anh ất không phải trong những mấy chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống như này.

Tạ Cửu Triết cũng hơi ngạc nhiên với hiệu quả làm việc của Ô Miên, anh hỏi: “Cậu biết tiếng Bách Nguyệt à?”(Đọc truyện tại page Mầm Nhỏ Xinh)

Ô Miên gãi đầu: "Không, nhưng trên điện thoại có phần mềm phiên dịch."

Đương nhiên, thật ra cậu không dùng phiên dịch phần mềm, mà dùng yêu lực giao tiếp với các động vật nhỏ cậu gặp trên đường.

Động vật nhỏ sống trong xã hội loài người thật ra cũng không ngu ngốc, vẫn có thể dò hỏi một chút tin tức.

Hơn nữa nơi này trước nay chưa từng xuất hiện yêu, dù yêu lực của Ô Miêng không mạnh, nhưng ở trong mắt những con động vật nhỏ này, cậu đã là cấp đại lão, đương nhiên chúng biết gì nói đấy, nói không ngừng.

Sau khi Ô Miên tích hợp thông tin, cậu đưa ra lò một cuốn hướng dẫn chi tiết hơn lễ tân địa phương.

Tạ Cửu Triết thấy khá hứng thú, tùy ý gọi mấy món ăn cho người mang về.

Anh cứ nghĩ có thể không ăn được món ăn của Bách Nguyệt, nhưng không ngờ mấy món đặc sản Ô Miên chọn lại theo khẩu vị của anh, nên anh ăn không thấy khó chịu.

Giang Vân nhìn má thấy khâm phục, anh ấy không thể học được loại kỹ năng này.

Nhưng ngày hôm sau là sở trường của anh ấy, Giang Vân hiển nhiên đã nắm rõ mọi thông tin về những mỏ này.

Mặc dù Ô Miên nhớ, nhưng cậu không hiểu rõ hành vi thích đá của con người, cậu chỉ ngồi một bên nghe mọi người thảo luận về ưu và nhược điểm của mỏ.

Mỏ mà Tạ Cửu Triết thích tự nhiên tốt, còn mỏ số một và số bảy mà Ô Miên nhìn trúng lại kém hơn, dù về giao thông hay dung lượng lưu trữ trước mắt cũng như nhau, thậm chí cả vị trí cũng xa xôi, gần như nằm ngoài khu vực khai thác.

Sau khi kiểm tra khu mỏ, họ tình cờ bắt gặp thị trường đánh bạc bằng đá bên ngoài khu mỏ.

Tạ Cửu Triết cũng đã nghe nói về cá cược bằng đá nhưng chưa bao giờ thực sự đánh bạc, anh định đến đó để xem náo nhiệt, dù sao thì cuộc đấu giá chính thức là vào ngày mai.

Kết quả sau khi đi ngang qua, anh thấy đôi mắt màu xanh làm của Ô Miên liếc mắt xung quanh, sau đó từ từ nhìn chằm chằm vào một tảng đá cực lớn.