Tạ Cửu Triết vốn muốn bắt được người đó xong, nhất định phải điều tran tận gốc, xem rốt cuộc ai có giỏi như vậy, có thể cài cắm người vào chỗ anh.
Trước đó trong đầu anh đã nghĩ đến rất nhiều người, thậm chí là anh trai cùng cha khác mẹ của mình.
Anh trai của anh là con riêng của bố anh, lớn hơn anh ba tuổi, khi đó bố mẹ Tạ Cửu Triết yêu nhau tự do, sau khi Tạ Cửu Triết ra đời, Giang Lung Nguyệt mới biết chuyện.
Giang Lung Nguyệt tự nhiên rất hận bố anh, nên căn bản không có phản ứng gì trước cái chết của ông ta, thậm chí sau khi ông ta mất, Giang Lung Nguyệt sống hạnh phúc hơn.
Anh của Tạ Cửu Triết tên là Chu Thác, theo họ mẹ, đã nhiều năm như vậy nhưng không đổi thành họ Tạ, nếu nhìn tên có thể biết được anh ta không được nhà họ Tạ đón nhận. Nhà họ Tạ và nhà họ Giang suýt thì trở mặt với nhau.
Nếu nói trên thế giới này có ai hận anh tới mức khiến anh tham gia, thì Chu Thác phải là số một.
Nhưng anh không phải không hề phòng bị với Chu Thác, càng huống hồ bản thân Chu Thác không có năng lực, không xứng tầm, người anh ta có thể tìm được, đừng nói là Uất Uyển, còn không vào được cửa Chiêu Hành Viên.
Còn người khác, tuy phản công kịch liệt, nhưng xét tình hình hiện tại, Tạ Cửu Triết ngồi yên ở chỗ này vẫn tốt hơn là tham gia.
Một khi tham gia, thực lực của những người khác đều ngang nhau, không ai có thể nắm chắc phần thắng hoàn toàn, không bằng đợi cho đến khi tất cả những đối thủ khác bị loại bỏ rồi mới đối phó với Tạ Cửu Triết.
Sau khi tính toán một vòng, Tạ Cửu Triết không ngờ rằng chuyện này có liên quan đến mẹ ruột của anh, chuyện này là gì, vì việc nước quên tình nhà?
Anh im lặng hồi lâu cuối cùng vẫn gọi điện cho Giang Lung Nguyệt, nghe xong, Giang Lung Nguyệt cười đến mức ngửa đầu ra sau, cuối cùng nói: "Đó là người của anh con, mẹ thấy cậu ta bay lung tung như ruồi mất đầu nên mẹ giúp con, không ngờ khá thú vị."
Tạ Cửu Triết bất đắc dĩ: "Mẹ định làm gì?"
Giang Lung Nguyệt bình tĩnh nói: "Cho con lý do, con, đúng là mềm lòng quá, con coi cậu ta là anh, chưa chắc cậu ta coi con là em trai."
Tạ Cửu Triết lạnh lùng giật giật khóe miệng: "Anh? Con nhận anh ta khi nào?"
Về phương diện này, anh vẫn đứng về phía Giang Lung Nguyệt, làm sao anh có thể thực sự coi anh ta như anh trai mình chỉ vì cùng chảy một nửa dòng máu?
Giang Lung Nguyệt mỉm cười: "Được rồi, mẹ biết con nể mặt ông bà, nhưng giờ anh ta ngày càng không an phận, tương lai không chừng sẽ làm mất uy tín của nhà họ Tạ. Mẹ nghĩ ông bà con trên trời có linh cũng không muốn thấy cảnh này, con đã hết tình hết nghĩa, giờ do anh ta không từ thủ đoạn."
Tạ Cửu Triết xoa trán: "Con hiểu rồi."
Sau khi đặt điện thoại xuống, anh cảm thấy đối phó với mẹ còn mệt mỏi hơn là ra ngoài bàn công việc, nhưng Giang Lung Nguyệt nói đúng, anh đã nhịn Chu Thác quá lâu, trước đây cũng là vì nể mặt ông bà đã khuất của anh.
Bố anh bất tài, nên ông bà rất kỳ vọng vào anh, nuôi nấng anh từ khi còn rất nhỏ.
Mặc dù hai người coi thường Chu Thác, nhưng họ cũng biết rằng xét cho cùng thì đó là lỗi của con trai họ và mẹ của Chu Thác, không liên quan gì đến đứa trẻ.
Chỉ là khi Chu Thác được đưa về nhà họ Tạ đã mười tuổi, cơ bản đã định hình, hai người họ trực tiếp từ bỏ Chu Thác, mặc anh ta tự sinh tự diệt ở nhà họ Tạ.
Khi ông mất cũng không biết do thấy áy náy hay gì, mà dặn Tạ Cửu Triết sau này cho Chu Thác một cường sống.
Tạ Cửu Triết không rõ trước lúc mất ông nghĩ gì, nhưng mà chỉ vì lời dặn dò này, mà anh cũng khoan dung với Chu Thác hơn vài phần.
Nhưng rõ ràng bà tình táo hơn ông, trước lúc mất còn nắm tay Tạ Cửu Triết dặn dò: "Nếu Chu Thác quá đáng, con đừng nghe lời ông, nên làm gì thì làm đó, đừng vì nó mà để bản thân ấm ức, phần ông cứ giao cho bà, nếu dám phản kháng, bà cho ông một trận!"
Ừm, bà của Tạ Cửu Triết là con gái của một chủ mỏ, sinh tính không phải cứng rắn bình thường.
Có những lời này, và cơ hội do Giang Lung Nguyệt cố tình tạo ra, giờ Tạ Cửu Triết xử lý Chu Thác cũng danh chính ngôn thuận.
Tiếc là gần đây anh phải ra nước ngoài, sau khi suy nghĩ, Tạ Cửu Triết gọi cho Lâm Dịch, nói: "Hãy chú ý đến Chu Thác, hôm nay người anh ta báo cáo tớ."
Sau khi nghe điều này, ngay lập tức hiểu ý của Tạ Cửu Triết, người đứng phía sau rất có thể là Chu Thác.
Mà Tạ Cửu Triết bảo Lâm Dịch để ý chẳng qua là vì Tạ Cửu Triết cảm thấy rằng Chu Thác có thể sẽ không dừng lại, có lẽ anh ta sẽ đưa thêm một con tới, Lâm Dịch theo dõi anh ta không chừng có thể trực tiếp tiết kiệm rất nhiều rắc rối.
Là thiếu gia của nhà họ Lâm, Lâm Dịch tự nhiên có cách riêng, sau khi đồng ý giúp đỡ để mắt tới anh ta, Tạ Cửu Triết chuẩn bị ra ngoài làm việc.