Chương 12.2

Tạ Cửu Triết cảm nhận được sự phối hợp của cậu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt, xoa xoa đầu nhỏ của Ô Miên.

Sau khi nhìn rõ, trong lòng Tạ Cửu Triết hiểu rõ bắt đầu chuẩn bị cắt móng tay.

Anh luôn thông minh, cho dù là vừa mới học những thứ này cũng không làm khó được anh, huống chi cắt móng tay cho mèo khó nhất cũng không phải là vấn đề cắt móng tay mà là vấn đề mèo có phối hợp hay không.

Trùng hợp cả thiên hạ không có con mèo nào phối hợp tốt hơn Ô Miên, cho nên từ đầu coi như thuận lợi, mà lúc cắt móng sau, Tạ Cửu Triết dứt khoát đặt Ô Miên lên bàn.

Vừa rồi ôm trong ngực cũng chỉ là muốn học theo dáng vẻ trên video, lúc mèo giãy dụa có thể khống chế nó bất cứ lúc nào, nhưng mèo của anh ngoan như vậy, dường như cũng không cần làm vậy.

Ô Miên nằm trên bàn yên lặng chờ Tạ Cửu Triết tiến hành phẫu thuật cắt bỏ tổ chức cuối cùng cho cậu, vốn phẫu thuật rất thuận lợi, chẳng qua lúc cắt đến móng vuốt cuối cùng, điện thoại di động của Tạ Cửu Triết vang lên một tiếng, anh hơi thất thần, tay lệch một chút, tiếng cắt móng tay không vang như vừa rồi, hơi có chút lục.

Ô Miên chỉ cảm thấy trên móng đau đớn, lập tức nhận ra: À, Tạ Cửu Triết cắt phạm đến huyết tuyến trên móng cậu.

Tuy nhiên cậu cũng không kêu lên, chút đau đớn này cậu vẫn có thể nhịn được.

Ngược lại Tạ Cửu Triết lập tức nhíu mày buông kìm bấm móng tay ra, nắm lấy chân sau của Ô Miên nghiêm túc quan sát một lượt, quả nhiên không lâu sau, liền nhìn thấy có hạt máu tuôn ra từng chút một.

Tạ Cửu Triết lập tức gọi người đưa tới các dụng cụ khử trùng như rượu, bông gòn, cả Chiêu Hành Viên lập tức trở nên bận rộn, người giúp việc hoang mang rối loạn đưa các loại dụng cụ khử trùng tới đây, cũng bởi vì ông chủ của bọn họ khiến cho mèo chảy máu.

Tạ Cửu Triết không cho người khác đến, mà tự mình dùng bông gòn khử trùng móng vuốt Ô Miên, anh vốn còn muốn dán băng lên móng vuốt, nhưng khoa tay múa chân nửa ngày cũng không tìm được vị trí thích hợp, mà ngay khi anh nhíu mày rối rắm, móng vuốt mèo đã nhìn không ra dấu vết bị thương.

Tạ Cửu Triết quan sát nửa ngày mới phát hiện không còn chảy máu nữa mới thở phào nhẹ nhõm, buông chân mèo xuống, quay đầu nhìn mèo con nhà mình đang dùng đôi mắt xanh thẳm nhìn anh, giống như vừa mới bị thương không phải mình.

Sau khi đối diện với ánh mắt Tạ Cửu Triết, Ô Miên thậm chí còn nghiêng đầu: Meo ~

Tạ Cửu Triết có chút bất đắc dĩ ôm lấy nó: "Không phải là rất biết kêu sao? Vừa mới bị thương sao không kêu một tiếng?"

Chú Trà ở bên cạnh cười ha hả nói: "Kẹo bông gòn nhà chúng ta thật hiểu chuyện, không muốn khiến ngài Cửu lo lắng."

Tạ Cửu Triết nhéo nhéo mặt mèo nói: "Tôi không cần nó hiểu chuyện, nó chỉ cần ăn uống chơi đùa, sống vui vẻ là được rồi."

Ô Miên chớp chớp mắt, biến thành dáng vẻ nghe không hiểu.

Miêu miêu muốn nghe hiểu thì có thể nghe hiểu, không muốn nghe hiểu thì nghe không hiểu!

Bận rộn một ngày, sắc trời cũng đã muộn, Tạ Cửu Triết đem đồ ăn làm phần thưởng đặt ở trong lòng bàn tay đút Ô Miên, cảm nhận được đầu lưỡi mềm mại của mèo con đảo qua lòng bàn tay mang đến chút cảm giác ngứa ngáy, cảm giác chưa bao giờ cảm nhận được khiến anh cảm thấy có chút mới lạ.

Sau khi đút xong, anh sờ sờ đầu Ô Miên: "Ngoan ngoãn chờ đợi."

Ô Miên liếʍ liếʍ miệng mềm mại kêu một tiếng, sau đó liền nhìn thấy ông chủ kiêm chủ nhân mới nhậm chức của cậu đứng dậy đi phòng thay đồ cởϊ qυầи áo.

Quan trọng nhất là đối phương còn chưa đóng cửa phòng thay đồ!

Ô Miên nhịn không được nằm sấp trên bàn dùng hai chân trước che mắt lại: Lúc trước hình như đã nói qua, thân thể con người bởi vì không có lông che lấp nên không thể nhìn bậy được.

Tuy nhiên sau khi bịt mắt lại suy nghĩ một chút, cảm thấy không đúng lắm, mèo bình thường sẽ hiểu được những thứ này sao? Sẽ bởi vì chủ nhân cởϊ qυầи áo liền che mắt không nhìn sao?

Đương nhiên là không, vì thế Ô Miên buông móng vuốt xuống, quang minh chính đại nhìn ân nhân nhà mình cởi từng cúc từng cúc áo sơ mi lộ ra nửa người trên rắn chắc hữu lực nhưng lại gầy gò.

Ô Miên còn chưa học được cách thưởng thức vẻ đẹp của con người, cho nên cho dù đường cong thân thể Tạ Cửu Triết có đẹp đến đâu, dáng người có cao ngất thế nào, rơi vào trong mắt mèo con cũng không tính là gì.

Ngược lại là cơ bắp của anh lúc lên lúc xuống trong lúc hoạt động hấp dẫn sự chú ý của Ô Miên.

Mộ Cường trong giới động vật so với nhân loại còn lợi hại hơn một chút, Ô Miên nhìn cơ bắp trên người Tạ Cửu Triết cảm thấy năng lực săn bắn của ân nhân nhà cậu nhất định rất mạnh.

Cậu nhịn không được vui vẻ lắc lắc cái đuôi, cho dù không liên quan gì tới cậu, nhưng đương nhiên là ân nhân càng lợi hại cậu càng vui vẻ, khuyết điểm duy nhất có lẽ chính là khiến cho mèo con báo ân không dễ, haizzz.

Tạ Cửu Triết vốn cũng không định tránh một con mèo, nhưng cũng không biết có phải trông Ô Miên quá nghiêm túc hay không, anh thật sự không có cách bỏ qua tầm mắt của mèo con, cuối cùng vẫn không cởi hết, trực tiếp mặc áo choàng tắm đi vào phòng tắm.

Chờ sau khi anh đi ra, trên người mang theo hơi nước mờ mịt, đầu tóc luôn luôn gọn gàng vô cùng nghe lời lúc này cũng có chút lộn xộn nhỏ giọt, giọt nước theo đường nét rõ ràng hai má chảy dài, chạy qua yết hầu gợi cảm như ẩn như hiện xương quai xanh tiến thẳng vào trong phạm vi che đậy áo choàng tắm.

Ô Miên nhìn chằm chằm giọt nước trượt theo quỹ đạo kia có chút rục rịch, mèo con nhìn thấy đồ vật hoạt động móng vuốt sẽ nhịn không được ngứa ngáy, miêu yêu cũng vậy!

"Nhìn cái gì vậy? Nghiêm túc vậy sao?" Giọng nói Tạ Cửu Triết có chút lười biếng, đi tới tiện tay xoa xoa đầu Ô Miên.

Ô Miên ngửa đầu nhìn anh, bỗng nhiên lần đầu tiên ý thức được đẹp theo như lời nhân loại nói là cái gì.

Cậu cảm thấy bộ dáng hiện tại của Tạ Cửu Triết đẹp muốn chết.

Tạ Cửu Triết đi thẳng tới, nhìn mèo đen nhỏ nhà mình ngồi ngay ngắn ở chỗ đó mắt cũng không chớp nhìn anh thì nhịn không được nở nụ cười, bỗng nhiên nghĩ đến trên mạng có rất nhiều người nói một khi chủ nhân đi vệ sinh hoặc phòng tắm, mèo nhà bọn họ sẽ gãi cửa giống như điên.

Mèo con nhà anh hình như còn tốt, có lẽ còn không biết phòng tắm là chỗ nào.

Anh không nhịn được mà nhấn mũi Ô Miên: "Ngày mai phải tắm rửa cho mày."

Tuy rằng trên người kẹo bông gòn nhìn không bẩn, vừa rồi anh vuốt mèo cũng không cảm thấy bẩn, nhưng dù sao cũng chưa từng tắm rửa, mèo có sạch sẽ đến đâu cũng phải rửa sạch mình cũng phải tắm một chút.

Hôm nay... Quá muộn, nên bỏ đi, nếu mèo con bị cảm lạnh thì sao?

Ô Miên không biết suy nghĩ của anh, vẫn ngẩng đầu nhìn anh há miệng nói một câu: "Nhìn anh đẹp nha."

Tuy nhiên Tạ Cửu Triết nghe được chính là: Meo meo.

Lúc này đã không còn sớm, Tạ Cửu Triết rất ít khi thức đêm xử lý công việc, do dự một chút vẫn tắt máy tính.

Dù sao anh cũng cảm thấy cho dù tiếp tục làm việc, có mèo con ở bên cạnh anh vẫn sẽ nhịn không được thất thần.

Vẫn nên đi ngủ, có chuyện gì ngày mai lại nói, dù cho trên tay anh thật sự có một chuyện vô cùng.

Ô Miên vừa thấy Tạ Cửu Triết chuẩn bị đi ngủ, lập tức từ trên bàn nhảy xuống chạy đến phòng ngủ của anh, sau đó vọt lên giường anh.

Ồ, trước khi lên giường cậu thậm chí còn nhớ lau chân của mình lên trên khăn trải bàn.

Tạ Cửu Triết chứng kiến một loạt thao tác lưu loát này của cậu: ...

Ô Miên nhìn Tạ Cửu Triết nhíu mày nên nhịn không được có hơi khẩn trương, ân nhân của hắn giống như không giống thầy nói.

Thầy cậu nói nhân loại đều thích ngủ cùng mèo con, nhất là ôm mèo con ngủ.

Cậu cũng không ghét việc bị ôm không thoải mái, sao Tạ Cửu Triết ngược lại nhìn trông không vui vẻ?

Tạ Cửu Triết cau mày chần chờ một chút, anh chưa từng ngủ cùng sủng vật, hoặc là nói từ sau khi anh hiểu chuyện, giường của anh cũng chỉ thuộc về một mình anh.

Cho nên bên cạnh có bất kì kẻ nào cũng sẽ khiến cho anh không quen mà không ngủ được.

Ngay khi Tạ Cửu Triết định để chú Trà ôm mèo con đi, anh nhìn thấy con mèo nhỏ kia dường như nhìn hiểu sắc mặt của anh, từ giữa giường cẩn thận từng li từng tí di chuyển đến góc giường, sau đó co thành một cục, chỉ chiếm cứ một chỗ nhỏ, hơn nữa có thể ngã xuống bất cứ lúc nào, sau khi nằm sấp xuống còn thật cẩn thận dè dặt nhìn anh.

Bộ dáng đáng thương kia làm cho trong lòng Tạ Cửu Triết mềm nhũn, nhất là nghĩ đến đêm nay mình còn làm bị thương móng vuốt của mèo con liền thở dài nói: "Buổi tối phải ngoan ngoãn ngủ biết không?"

Ô Miên thấy thái độ của anh buông lỏng, giọng điệu ôn nhu thì biết là được cho phép, lập tức đứng dậy tìm vị trí dưới gối, ngoan ngoãn nằm xuống, tựa đầu lên gối giống như người ta, thậm chí còn vẫy móng vuốt với Tạ Cửu Triết.

Tạ Cửu Triết: Con mèo này thành tinh rồi sao?