Lúc vừa rồi mèo chạy đến chỗ Tạ Cửu Triết, tất cả mọi người đều rất hoảng loạn, hiển nhiên chỉ lo vây quanh Tạ Cửu Triết, cho nên cũng không ai chú ý tới bác sĩ thú y cũng ngã xuống.
Khi phát hiện được, bác sĩ thú y đang nằm trên mặt đất với khuôn mặt không còn gì luyến tiếc, tay còn che ngực.
Trong nháy mắt mọi người còn tưởng rằng anh ta bị bệnh tim, ai cũng hoảng sợ.
Nhưng làm việc tại Chiêu Hành Viên, sức khỏe tốt là cần thiết, tim sao có thể có vấn đề?
Bác sĩ thú y được khiêng đến một gian phòng, ngực đau đến nỗi anh ta không thể đi lại, anh ta cũng hoài nghi có phải xương ngực của mình bị đạp ra vấn đề hay không, nếu không sao lại đau như vậy?
Chú Trà nói tình huống của bác sĩ thú y một lượt, bác sĩ vừa mới rời đi tiện thể nhìn thoáng qua, nói là hình như vừa rồi ngực bị búa đánh một chút, nghỉ ngơi một lát là được rồi, không có vấn đề gì lớn.
Chỉ là chú Trà rất khó hiểu, bị búa đánh một cái? Búa ở đâu ra vậy?
Ô Miên nhúc nhích lỗ tai biến thành không nghe thấy, cậu thừa nhận vừa rồi có hơi xúc động, nhưng mà... Nhưng ai thích nghe người khác nói muốn triệt sản cho mình, cậu cũng không phải mèo bình thường!
Huống chi vừa rồi cậu đã thu lực lại, chỉ sợ đá bác sĩ thú y xảy ra chuyện, bác sĩ thú y kia đau nhiều nhất cũng chỉ hai ngày, sẽ không có chuyện gì lớn, cậu mới sẽ không cho bác sĩ thú y cơ hội vào bệnh viện.
Tất cả đều là tiền của Tạ Cửu Triết!
Tạ Cửu Triết nhìn bộ dáng thở phì phì của mèo con nhà mình nhíu mày: "Hiện tại cậu ta thế nào rồi?"
Đây đã là lần thứ hai, nhưng anh vẫn không tin con mèo nhỏ này lấy đâu ra sức lực lớn như vậy.
Miếng đệm thịt kẹo bông gòn nhà anh rõ ràng trắng mập mềm mại như vậy, vừa rồi lực nhảy lên bàn giẫm lên chân anh đều rất nhẹ nhàng, làm sao có thể đá một người đàn ông tới mức dậy không nổi?
Tạ Cửu Triết vừa nghĩ vừa duối tay bóp bóp chân trước của Ô Miên.
Ô Miên không chỉ duỗi chân trước, thậm chí còn nở hoa móng vuốt để tiện cho anh bóp, Tạ Cửu Triết vốn chỉ muốn bóp một cái rồi buông tay nhịn không được lại bóp bóp.
Chú Trà đứng bên cạnh nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của mèo con để cho Tạ Cửu Triết bóp chân, lòng bảo vệ người mình nhất thời chiếm thượng phong, ông ấy nghiêm túc gật đầu nói: "Đang nghỉ ngơi, có lẽ không chuyện gì lớn."
Tạ Cửu Triết suy nghĩ một chút rồi nói: "Tính là tai nạn lao động, tiền công dựa trên A Tiến."
Chú Trà hỏi: "Có cần thay đổi một người khác không?"
Mặc dù cả hai bác sĩ thú y đều xảy ra chuyện, nhưng chú Trà nhìn con mèo con đáng yêu, vẫn cảm thấy nhất định không phải lỗi do kẹo bông gòn nhà họ.
Tạ Cửu Triết lắc đầu: "Không cần, giữ anh ta đi, kêu anh ta sau này tự mình chú ý một chút là được rồi. "
Anh vừa nói vừa do dự một chút, giơ tay cầm lấy điện thoại di động tìm kiếm.
Mèo con có sức lực lớn như vậy không?
Đáp án là có, khi Tạ Cửu Triết nhìn thấy có mèo giẫm gãy xương sườn chủ nhân nhà mình, đồng tử nhị không được động đất một chút.
Mặc dù con mèo kia rất lớn, nhưng kẹo bông gòn cũng không làm cho hai bác sĩ thú y kia nứt xương không phải sao?
Tạ Cửu Triết buông điện thoại xuống, lúc này anh mới ý thức được mình vừa mới vừa tìm kiếm còn vừa bóp chân mèo.
Loại sinh vật nổi tiếng trên mạng như mèo có tin rác không ít, ví dụ như định luật ở trên móng vuốt mèo gì đó hoặc là móng vuốt mèo không thể bóp bậy linh tinh.
Đương nhiên còn có khác nhau giữa mèo giống và mèo hoang, nghe nói mèo hoang mang dã tính khá lớn, tính tình không tốt lắm, gặp được mèo tính tình tốt chính là gặp được thiên sứ nhỏ.
Tạ Cửu Triết cảm thấy mình gặp được mèo thiên sứ, con mèo này so với tất cả mèo hoang trên mạng có tính tình tốt hơn.
Anh bóp chân mèo như vậy cũng không có hành vi phản kháng gì, thậm chí có mấy lần Tạ Cửu Triết còn hơi dùng chút lực.
Anh rõ ràng cảm nhận được mèo con có động tác trừu móng vuốt theo bản năng, hiển nhiên là bị bóp đau, nhưng cũng chỉ là động tác nhỏ mà thôi, chân cũng không có rút lại thật sự, ngược lại là mèo con của anh vẫn dùng đôi mắt màu lam tràn ngập tín nhiệm kia nhìn anh.
Tạ Cửu Triết đương nhiên cũng không nỡ tiếp tục dùng sức bóp, hơn nữa khi anh nắm chặt thì phát hiện móng tay của mèo con hình như hơi dài, anh nghiêm túc cúi đầu nhìn một chút, thậm chí còn lên mạng tìm kiếm, sau khi xác định móng tay mèo dài liền do dự một chút.
Ban đầu anh muốn bác sĩ thú y tới cắt móng tay, nhưng nghĩ rằng bác sĩ thú y dường như không đáng tin cậy, anh hỏi: "Chú Trà, giúp tôi hỏi trong vườn có ai biết cắt móng tay mèo không."
Chú Trà đi ra ngoài đi dạo một vòng, trở về bất đắc dĩ lắc đầu.
Trong tập đoàn Tạ thị chỉ có người cao tầng có khả năng sinh ra tiếp xúc với Tạ Cửu Triết là không cho phép nuôi mèo, người phía dưới không ai quản, nhưng bất kỳ người nào ở Chiêu Hành Viên đều có thể tiếp xúc với Tạ Cửu Triết, cho nên tập thể đều không thể nuôi mèo.
Làm sao có thể có ai biết cắt móng mèo dưới tình huống này?
Tạ Cửu Triết nắm chân mèo con có chút bất đắc dĩ.
Chú Trà do dự nói: "Tôi đã cắt móng tay cho cháu trai tôi, chắc là không khác lắm?"
Tạ Cửu Triết đương nhiên là không biết, nhưng cuối cùng cũng có kinh nghiệm, nên đưa mèo con cho chú Trà nói: "Phiền chú Trà giúp nó cắt móng."
Chú Trà lập tức lau mồ hôi không tồn tại trong lòng bàn tay, hơi khẩn trương nói: "Vậy... Vậy thì tôi sẽ thử."
Tạ Cửu Triết ôm mèo con trấn an sờ sờ đầu nói: "Ngoan một chút, không được cào người."
Ô Miên: Meo meo meo!
Cậu là một con mèo có nguyên tắc biết không? Làm gì có chuyện cào người?
Cái gì? Hai bác sĩ thú y kia? Cậu cũng không cào hai bác sĩ thú y kia, người thứ nhất là do không cẩn thận bị đuôi quất trúng, người thứ hai là bị đạp một cước "nhẹ nhàng", dù sao cũng không cào bọn họ!
Nếu cậu thật sự cào hai bác sĩ thú y kia, hai người kia ít nhất cũng đến mức hủy dung.
Chú Trà thật cẩn thận nhận lấy Ô Miên, lúc ôm vào trong ngực ông ấy mới hiểu được vì sao Tạ Cửu Triết lại thích ôm con mèo nhỏ này xoa tới xoa lui như vậy, cảm giác này thật sự quá đã, lông xù xù còn mềm mại, chú Trà đều nhịn không được sờ thêm hai cái.
Ô Miên đối với chú Trà hiển nhiên rất khoan dung, nể tình ông ấy chăm sóc ân nhân nhiều năm như vậy, sờ hai cái thì sờ hai cái đi.
Tuy nhiên thân thể mèo con thật sự mềm mại, cho dù cậu không giãy dụa chú Trà cầm kéo cũng hơi chần chờ không xuống tay... Rất lo lắng lỡ đâu mình cắt hứ thì làm sao bây giờ.
Hơn nữa việc cắt móng tay mèo con không giống với con người, chú Trà căn bản cũng không biết làm sao, cảm giác kinh nghiệm cắt móng tay cho cháu trai hoàn toàn không dùng được.
Chú Trà khoa tay múa chân nửa ngày, cuối cùng vẫn than ngắn thở dài nói: "Haizzz, không dám cắt."
Vừa rồi Tạ Cửu Triết vừa nhìn chú Trà vừa tìm kiếm trên máy tính cách để cắt móng cho mèo con, sau khi hết sức tập trung đọc toàn bộ bài viết, Tạ Cửu Triết cảm thấy anh có lẽ đã học được, vì thế hơi nghiêm túc đưa tay nói: "Chú Trà, đưa cho cháu đi, để cháu thử xem."
Chú Trà đưa mèo cho Tạ Cửu Triết, nhưng cũng không rời đi, ông ấy muốn xem rốt cuộc cắt như thế nào, sau này chờ ngài Cửu không ở nhà, ông ấy có thể cắt móng cho mèo con, nếu không ngài Cửu không có thời gian thì làm sao bây giờ?
Tạ Cửu Triết đặt Ô Miên lên đùi, Ô Miên điều chỉnh tư thế một chút, thoải mái dựa vào bụng Tạ Cửu Triết: Cái đuôi vung lên.
Tạ Cửu Triết suy nghĩ một chút rồi nói: "Chú Trà, đem đồ ăn vặt đông khô yêu thích của nó mang tới đây."
Chú Trà chần chừ một chút: "Chuyện này... Dường như kẹo bông gòn không có gì không thích."
Tạ Cửu Triết nghe xong có chút đau lòng cho mèo con của mình, là do lúc lang thang thiếu nhiều thức ăn nên mới không kén chọn.
Ô Miên: Cảm ơn, đồ ăn mèo và đồ ăn mèo đóng hộp anh mua đều là loại tốt nhất, hương vị quả thực tuyệt vời, tại sao tôi phải chọn?
Tạ Cửu Triết vừa gãi cằm mèo, nghe âm thanh ngáy khò khò của mèo vừa nói: "Vậy lấy đại một túi đi, chờ lát nữa làm phần thưởng cho nó."
Chú Trà cười ha hả nói: "À, đúng, A Tiến nói bọn họ huấn luyện cảnh khuyển cũng huấn luyện như vậy."
Ô Miên nghe xong phản đối: Meo meo!
Cậu không phải chó, huống chi cậu cũng không cần huấn luyện!
Cạu meo meo với chú Trà xong lại hướng về phía Tạ Cửu Triết meo một trận.
Ô Miên: Cứ cắt đj, không cần sợ, cắt hư cũng không sao, đường đường miêu yêu không sợ những thứ đó.
Đáng tiếc ý của cậu cũng không truyền được đến chỗ Tạ Cửu Triết, Tạ Cửu Triết vẫn cẩn thận lật móng vuốt của cậu nghiên cứu huyết tuyến ở đâu, tránh cắt sai.
Ô Miên bất đắc dĩ đành phải vẫy đuôi mặc cho Tạ Cửu Triết nhìn, cậu ngẩng đầu nhìn người đàn ông anh tuấn cúi đầu cực kỳ nghiêm túc tập trung, cảm thấy đối phương khom lưng như vậy sẽ không thoải mái, nên cố gắng nâng thân thể lên gần đưa móng vuốt đến trước mặt anh.