Chương 4

Nhà chính của Mạc gia không phải nơi ai muốn tới thì tới, lần này vì một người không phải họ Mạc mà tổ chức tiệc tại đây làm tất cả mọi người đều thổn thức nghi hoặc không thôi.

Bữa tiếc 8 giờ tối mới khai mạc, bây giờ mới hơn 7 giờ 30 phút mà khách khứa đã đến đông đủ. Ngoài trang viên đèn điện sáng trưng, trên sân đều là các loại siêu xe đắt tiền mà không phải ai cũng có thể sở hữu. Trong sảnh chính của lâu đài, tuấn nam mỹ nữ đứng cùng nhau, người nào cũng trang điểm tinh sảo, ăn mặc sang trọng.

Tất cả đều là những gia tộc hào môn đứng đầu ở Đế Đô, có cả những ông trùm lớn, tất cả tụ hội về đây đều vì một nhân vật nhỏ bé là Đường Uyển.

Đúng 8 giờ, tất cả mọi người đều hướng lên sân khấu lớn. Đường Uyển mặc bộ váy trắng cúp ngực, làn da trắng dưới ánh đèn như phát sáng, mái tóc ngắn ngang vai để tự nhiên, được điểm bằng một vài chiếc kẹp nhỏ tinh tế, khuôn mặt xinh đẹp, ngây thơ, giống như một thiên sứ.

Đường Uyển khoắc tay vợ chồng họ Mạc, hai con người nổi tiếng giỏi giang lạnh lùng trên thương trường, lại đối xử với một cô gái cẩn thận, dịu dàng như vậy. Làm tất cả mọi người đều càng muốn biết, cô gái này là ai.

Đường Tịch đi cùng ông Đường đến bữa tiệc, nhìn thấy cảnh Đường Uyển được ông bà Mạc yêu thương như vậy, vô cùng ghen tỵ, đôi mắt đầy hận ý nhìn Đường Uyển.

Đường Uyển là người rất nhạy cảm, bắt gặp ánh mắt không cam lòng của Đường Tịch, cô chỉ nhẹ nhàng nhìn lướt qua rồi quay đi.

Trước sự tò mò của mọi người, ông Mạc giới thiệu Đường Uyển là con gái và cũng là vị hôn thê từ nhỏ của Mạc Đình Phong.

Đường Uyển biết trước cốt truyện không có gì bất ngờ, cô vẫn đứng mỉm cười, nhưng Mạc Đình Phong thì khác.

Anh không biết ba mẹ đã bàn bạc với nhau chuyện công khai Đường Uyển là vị hôn thê của mình.

Mạc Đình Phong từ trước đến nay chỉ coi Đường Uyển là em gái, mặc dù không vui nhưng trước nhiều người, anh cũng không muốn làm ba mẹ cùng Đường Uyển mất mặt.

Sau bài phát biểu và tuyên bố của ông Mạc, tất cả mọi người cùng nâng ly chúc mừng.

Đường Uyển đứng bên cạnh ông bà Mạc, vừa cười vừa dịu dàng nói cảm ơn với những người đến chúc mừng.

Mạc Đình Phong cũng đứng bên cạnh, mặc dù anh không vui nhưng cũng không biểu lộ ra.

Qua vài vị khách, Mạc Đình Phong xin phép ba mẹ rời đi.

Ông bà Mạc biết con trai giận mình, nhưng thằng bé cũng nguyện ý chiều theo, ông bà cũng không có gì không vui.

Đường Uyển nhìn theo hướng đi của nam chính, thấy anh đi về phía một người đàn ông, Đường Uyển thấy người này rất lạ mặt, từ trong trí nhớ hay cốt truyện cũng đều không có nên cô không để ý, tiếp tục bữa tiệc với ông bà Mạc.

Đường Tịch sau khi biết hoá ra Đường Uyển và Mạc Đình Phong có hôn ước, cô ta rất tức giận, nhìn về phía Mạc Đình Phong và người đàn ông rời đi, cô ta xin phép ông Đường đi vào nhà vệ sinh, rồi gọi một cuộc điện thoại.

Đường Uyển đang cùng ông bà Đường nói chuyện với một vài vị khách, bỗng nhiên quản gia đi đến nói gì đó với bà Mạc, nét mặt bà Mạc thể hiện rõ sự tức giận, nhưng trước nhiều người, bà nhanh chong bình tĩnh trở lại, dặn dò quản gia một vài câu để ông đi trước xử lý rồi tiến lên, xin lỗi quan khách, mang theo ông Mạc và Đường Uyển rời khỏi bữa tiệc.

Ông Mạc chưa biết chuyện gì, khuôn mặt khá ngơ ngác khi bị bà xã kéo đi. Đường Uyển từ lúc quản gia xuất hiện đã đoán được chuyện gì xảy ra.

Vừa đến cửa phòng đã nghe thấy tiếng khóc của Đường Tịch và tiếng mắng của ông Đường.

Nhìn cảnh trước mặt cùng với tiếng chửi của ông Đường, ông Mạc cũng đã hiểu tình hình.

Ông hiểu tính của con trai mình, biết không phải con trai chủ động, nhưng chuyện đã xảy ra, dưới kia lại rất nhiều khách, bây giờ chuyện làm to, sẽ làm Đường Uyển con gái ông bị mọi người chê cười.

Bà Mạc trên thương trường bao nhiêu năm, có thủ đoạn nào mà chưa từng thấy, chút ít âm mưu này, bà cũng biết chuyện như thế nào.

Bà cũng giống như ông Mạc, sợ Đường Uyển bị mọi người cười nhạo. Vừa mới tuyên bố Đường Uyển là vị hôn thê của con trai, mà bây giờ con trai mình lại ngủ cùng chị gái cùng cha khác mẹ của con bé, Đường Uyển chắc chắn sẽ mất hết mặt mũi.

Bà nhìn Đường Tịch đang nằm trên giường khóc lóc, rồi quay ra nhìn con trai đang mặt lạnh tức giận ngồi trên ghế. Cuối cùng nhìn Đường Uyển, đi đến dắt tay cô rồi quay lại với con trai.

"Đi theo mẹ đến thư phòng."

Ông Mạc biết vợ có thể giải quyết việc này, mạc dù không thích nhưng ông vẫn rất lịch sự mời ông Đường- ba ruột Đường Uyển đến nơi khác nói chuyện.

Đường Tịch biết mọi chuyện như ý mình, thấy mọi người rời đi hết, cô ta thu lại vẻ khóc lóc đáng thương.

Trong thư phòng, Mạc Đình Phong ngồi nhìn mẹ mình ngồi bên cạnh an ủi Đường Uyển. Trước sự tức giận của mẹ, anh cũng nói rõ chỉ coi Đường Uyển là em gái, quyết định kết hôn với Đường Tịch.

Bà Mạc đầu tiên rất tức giận, nhưng sau khi biết Đường Uyển cũng như con trai mình, chỉ coi đối phương như anh em, thêm vào Đường Uyển dỗ ngọt, bà cũng đã xuôi cơn giận.

Nhưng vừa mới tuyên bố hôn ước xong, để giải quyết chuyện này, rất rắc rối. Bà sợ Đường Uyển ở lại bữa tiệc bị tổn thương, nên khuyên cô về biệt thự trước.

Mạc Đình Phong cũng biết hậu quả như thế nào, nhìn Đường Uyển bên cạnh bình tĩnh như vậy, nhưng anh cũng không dám chủ quan sợ cô nghĩ theo chiều hướng xấu, hoặc người phụ kia có chiêu trò gì nhắm vào Đường Uyển, nhưng anh là người trong cuộc, cần ở lại giải quyết cùng ba mẹ, chủ động đảm bảo với bà Mạc sẽ cho người đưa Đường Uyển về biệt thự an toàn.