Chương 4

Tuế Tuế đang chiến đấu với khoai lang nướng. Bất thình lình hắn lại nói đến chuyện đó.

Lần trước hắn nói gì thế?

"Tuế Tuế tỷ tỷ, trong phủ này người người đều muốn bò lên trên. Làm sao ngươi lại có thể trưng ra một khuôn mặt không có nửa điểm tiền đồ như vậy chứ?"

"Tiểu Trụ Tử ta mặc dù chỉ là cho người trông cửa cho chủ tử, nhưng cũng có thể ở tiền viện cho ngươi một ít lợi ích. Nếu không ta tìm cơ hội nói giúp ngươi ở trước mặt chủ tử. Nếu ngươi thành công thì sau này dựng giúp ta một cái thang để ta leo lên trên. Chúng ta vinh nhục cùng nhau, như thế nào?"

Tuế Tuế nghe lời này chỉ cảm thấy sợ hãi. Trước kia nàng chắc chắn không có chút tâm tư nào, nhưng hôm nay cũng sinh ra ý niệm bám vào chủ tử.

Thật sự là mỗi ngày trôi qua đều tiêu hao kỳ vọng của nàng đối với tương lai.

Tuế Tuế nuốt một miếng khoai lang nướng, lại cảm thấy trong cổ họng khô khốc khó nuốt.

Tiểu Trụ Tử thấy thần sắc nàng thay đổi đã biết nàng sắp bị thuyết phục.

"Nếu ngươi đã nghĩ kỹ thì đêm nay chính là một cơ hội tốt. Trắc phi trong phủ Thái tử gia sinh tiểu hoàng tử vừa đầy tháng. Vương gia đi dự tiệc, đêm nay trở về chắc chắn sẽ say rượu, đến lúc đó ngươi liền…"

Đến giờ Tuất bên ngoài Hoài Vương phủ truyền đến tiếng xe ngựa. Ngoài cửa thoáng qua ánh nến sáng ngời.

Đoàn người vây quanh nam tử mặc áo choàng trắng Nguyệt Nha có thân hình thon dài đang đi vào.

Doãn Lai Phúc che ô, thấp giọng hỏi: "Nhị gia say rượu, tối nay muốn đi Thu Thủy tạ hay Lưu Huỳnh các?"

Nhị gia chưa kịp nhược quán*, chưa cưới chính thê Hoài vương phi. Hiện giờ người ở Thu Thủy tạ và Lưu Huỳnh các ở chính là hai thị thϊếp Trần thị, Triệu thị.

*Nhược quán: Con trai đã tròn 20 tuổi. Người xưa lúc 20 tuổi tổ chức “quán lễ” biểu thị thành niên, nhưng thể trạng chưa tráng kiện, cho nên gọi là "nhược quán".

Ánh nến màu vàng ấm áp chiếu rọi xuống đất như sương tuyết thanh huy. Lý Trinh nghe lời này liền trở nên mê man. Nhất thời hắn không nhớ ra Thu Thủy tạ cùng Lưu Huỳnh các là nơi nào.

Có điều rất nhanh đã phản ứng lại.

Tiên hoàng hậu mất sớm, Từ Quý phi nhϊếp lục cung sự, Thu Thủy tạ và Lưu Huỳnh các là chỗ ở của Từ quý phi làm chủ an bài hai thị thϊếp vào phủ hầu hạ hắn.

Lý Trinh khép hờ đôi mắt, giống như phát ra một tiếng cười khẽ. Trong đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng có một tầng sương mù. Mùi rượu khiến cho khuôn mặt ngọc trắng cũng nhàn nhạt nhuộm đỏ.

Hắn vốn là bộ dạng ngọc thụ lâm phong. Lúc này nhìn càng thêm vài phần ôn nhuận.