Chương 1.4

Phó Cảnh Sâm rũ mắt, nhìn về phía thiếu niên đầu tóc mềm mại.

Không biết có phải hay không gặp ảo giác, hắn tựa hồ đυ.ng phải đồ vật gì đó cứng cứng.

Cứng cứng, nhòn nhọn.

Hắn hơi chút nghiện, lòng bàn tay lạnh lẽo ở trên đỉnh đầu nóng bỏng lên.

Giang Nhu bị sờ đến sừng nhỏ, chỉ cảm thấy sừng nhỏ tê tê dại dại, giống có tia điện xẹt qua người cậu!

Sừng nhỏ đối với quỷ yêu, là một nơi rất mẫn cảm.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Giang Nhu nhịn không nổi nữa.

Đôi mắt cậu sạch sẽ như nai con, ướt dầm dề, lộ ra biểu cảm đáng thương.

“Áo sơmi tôi giặt sạch sẽ sẽ trả cho ngài, về sau tôi cũng sẽ không quấy phá ngài nữa!”

Giang Nhu bắt lấy bàn tay của Phó Cảnh Sâm,lui hai bước về sau, không nghĩ lại bị điện của đối phương xẹt tới.

“Xin hỏi, tôi hiện tại có thể đi rồi sao?”

Phó Cảnh Sâm nghe vậy, buông tay bất động thanh sắc chà xát lòng bàn tay, lòng bàn tay nóng bỏng độ ấm còn không có rút đi.

Còn chưa có sờ đủ.

“Hiện tại đã khuya, tôi phải về nhà.”

Giang Nhu nói chuyện, thần sắc Phó Cảnh Sâm rốt cuộc không giống vừa rồi như có cảm giác áp bách.

“Ở chỗ này chờ tôi.”

Hắn nhẹ nhàng phân phó xong, xoay người cầm cái quần.

“Mặc vào.”

Quần của Phó Cảnh Sâm.

Giang Nhu nhìn nhìn quần, lại nhìn nhìn Phó Cảnh Sâm.

đại ma vương…… Như thế nào là người tốt.,

Chân tiểu quỷ yêu trần trụi, thu hồi suy nghĩ, cậu quyết định nhận lấy quần, dứt khoát mặc lên.

Quần cùng áo sơmi giống nhau, đều rất lớn.

Giang Nhu ngồi xổm xuống đem ống quần làm nhỏ lại, lại đem lưng quần kẹp lên, cho chính mình đẹp hơn.

“Cảm ơn ngài!”

Tiểu quỷ yêu cảm ơn, đôi mắt cong cong hướng về phía Phó Cảnh Sâm.

Cậu sinh ra quá mức xinh đẹp, cười rộ lên trên má còn có lúm đồng tiền, mặc cho ai nhìn đều không dời mắt được.

Phó Cảnh Sâm không cùng hắn so đo.

Đêm nay thật nhiều chuyện, nếu nói trước mặt thiếu niên đổi thân thể……

Có lẽ sẽ là một cái kết cục khác.

Nhưng tóm lại đêm nay, thiếu niên này là thành công bình yên rời khỏi.

Ra khách sạn.

Bắt đầu cái nóng bị lạnh lẽo thay thế, Giang Nhu vừa nhấc đầu, trên mặt rơi xuống vài giọt mưa.

Haizzz.

Không có dù lại gặp ngây mưa. Quả nhiên, quyển sách này cùng cậu chính là không đội trời chung!

Tiểu quỷ yêu không nghĩ tới mưa nữa, bước chân nhanh hơn đi về hướng trong trí nhớ.

Cậu lấy điện thoại trong túi quần, điện thoại là trước khi đi lấy.

Hiện giờ trong thân phận này, cùng với Giang Nhu thực giống nhau, đều siêu nghèo. Điện thoại dùng cũng là hàng giả chỉ tạm dùng được, cứ thế này sau tìm được nhà.

Hoàn cảnh Giang Nhu, mẹ bị bệnh qua đời, cha lại nghiện bài bạc, hàng năm không ở nhà, ở bên ngoài lêu lổng.

Giang Nhu là được anh trai Giang Ninh nuôi lớn, Giang Ninh cũng chính là vai chính của quyển sách này, một đóa bạch liên hoa.

Cả hai quan hệ hiện tại rất khốc liệt.

mưa càng lúc càng lớn ngăn cản bước đi của Giang Nhu, chỉ có thể đến mái hiên nhà người khác ngồi xổm phía dưới tránh mưa.

Cậu nắm chặt di động, nhìn mưa to, không biết hay không nên gọi điện thoại cho Giang Ninh .

Không …… Vạn nhất Giang Ninh mặc kệ cậu.