Chương 8

Nhà chị, muốn qua không?

Số mệnh như là đứa con nít thích đùa dai, luôn gặp phải đủ loại người trong mọi tình huống. Có lẽ lúc đó, định mệnh của chúng ta người yêu cứ thế bên cạnh mà rồi lướt qua, trở thành người qua đường. Có lẽ những lúc như vậy, tình huống đột xảy ra khiến chúng ta quen biết nhau, như vậy rồi thúc đẩy nhân duyên một đời.

Mộc Sâm Sâm ngơ ngác nhìn khuôn mặt trên đỉnh đầu mình, cảm giác được ngón tay thon dài của người kia đang để trên eo mình, có chìm đắm. Tỉ mỉ đánh giá nữ nhân đang ôm mình, mặc đồ so với mình thô hơn một chút, tóc phân tán trên trán, lộ ra cái trán sáng bóng không chút tì vết nào.

Mắt phượng hẹp dài đang nhìn mình, nhưng ánh mắt ôn nhu kia không chút nào giả tạo, ánh mắt không giống như đang đối đãi với người xa lạ. Mũi cao vừa phải, chóp mũi mượt mà xinh xắn, cực kỳ giống như tiểu thư khuê các trong ti vi. Mộc Sâm Sâm say mê, nhưng khi nhìn tới cái miệng dưới mũi kia. Đôi môi thoa son bóng, tản ra ánh nước bóng loáng, thậm chí khiến người ta mang du͙© vọиɠ không nhịn được mà muốn hôn lên.

"Nhìn đủ chưa?" âm thanh phát ra có chút lạnh lùng cùng bất mãn vang bên tai, cũng là câu nói này khiến cho Mộc Sâm Sâm đang trong trạng thái si mê hoàn toàn kết thúc. "A? thấy không đủ a! không phải, tôi nói nhìn cô rất được, tôi nhìn không thấy đủ. Thật ra thì nhìn không đủ thì không thể tiếp tục nhìn a!"

Mộc Sâm Sâm vội vàng ngồi dậy từ ngực nữ nhân kia, sau đó hốt hoảng giải thích, không hề phát hiện trong mắt nữ nhân kia ánh lên tia hài hước. "Nga? cô đang nói gì?" chân mày nữ nhân nhíu chặt lại, trên mặt rõ ràng cũng không hiểu, nếu có người đứng nghe thấy, thì có thể xếp loại biểu tình này với không biết làm sao.

''A? Cái đó... Tôi không cố ý trêu cô! Tôi không có ý là nhìn cô không đủ cái đó! Cái đó, cô vạn lần * đừng biến thành ngụy nương dọa tôi sợ!'' Xong rồi, sản là đứa nhỏ này đã bị ngụy nương dọa sợ đến mất hồn rồi, vì vậy không để ý đứng trước mặt ai cũng nhìn người đẹp thành quái vật ngụy nương mất rồi.

Nữ nhân như vậy, nhất là người đẹp, nghe một cô gái khác nói mình là ngụy nương. Nhất định sẽ đen mặt, sau đó ưỡn ngực chứng tỏ mình là thật là nữ nhân, là nữ nhân thật sự! Nhưng tháu độ của nữ nhân này lại thật khác thường. Lông mày nhỏ dài hơi nhích lên, đôi mắt xinh đẹp khóe miệng không cầm được nở nụ cười.

Phản ứng của nữ nhân này tự nhiên không chút che đậy đều được Mộc Sâm Sâm tận mắt nhìn thấy, vô tình lần nữa nhìn tới thất thần. ''Cẩn Tuyển, chị đang làm gì vậy? Chúng ta về nhà đi.'' Một nữ nhân xinh đẹp xa lạ xuất hiện cắt đứt bầu không khí hài hòa giữa hai người, Mộc Sâm Sâm nhìn theo âm thanh kia, khi nhìn thấy nữ nhân khác tiến vào lơ đãng nhíu mày một cái.

Không phải nữ nhân đi vào khó nhìn, mà vì sắc đẹp của nữ nhân đi vào này không hề kém cạnh. Mái tóc đen dài xỏa trên vai, tốt đến nỗi có thể đóng quảng dầu gội đầu cũng được. Khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, ngũ quan tinh xảo yêu mị dị thường. Kết hợp cùng lớp trang điểm đậm, khiến cho cái từ yêu tinh này được giải thích tinh tế hơn.

Dựa theo cách nói bình thường, khi nhìn thấy người đẹp như vậy thì hai mắt Mộc Sâm Sâm sẽ phát sáng, sau đó dở đủ loại thô bỉ câu dẫn người ta. Nhưng lần này Mộc Sâm Sâm đối với nữ nhân vừa đi vào này sinh ra sự ganh ghét trong lòng. Nhất là khi nữ nhân này đến trước mặt mình ôm người này biểu tình lộ ra càng khiến Mộc Sâm giận đến mức không chỗ phát tiết.

Thậm chí trong đầu cong có âm thanh đang nói nàng biết, lên đi, xông lên đi. Đoạt lại nữ nhân thuộc về mình, đá nữ nhân chết bầm kia đi! Nhưng mà, trong đầu nghĩ vậy, thực tế lại khác. Mộc Sâm Sâm vô cùng thục nữ cười với hai người, sau đó nói tiếng cám ơn. Trong lòng đang mắng thầm nữ nhân yêu mị kia ngàn lân.

Nữ nhân gọi là Cẩn Tuyển quay đầu lại nhìn, lơ đãng liếc mắt nhìn Mộc Sâm Sâm đang bất mãn, sau đó bật cười. ''Cẩn Tuyển? Chị cười cái gì?'' Nữ nhân yêu mị bên cạnh không hiểu hỏi nữ nhân bên cạnh, trong lòng có chút mất mát. Dường như sau khi người này cùng mình chung một chỗ thì cũng không có cười như vậy. Vậy tối nay, chị cười vì ai càng thêm nghi ngờ?

''Tử Ngôn, chúng ta chia tay đi.'' Hai người vừa vào xe ngồi, một không chút cảm tình vang lên trong xe. Nữ nhân yêu mị nghe những lời này sững sốt một chút, sau đó bất đắc dĩ cười. Nụ cười cũng dần dữ tợn, cuối cùng hóa thành nước mắt như hoa rơi trên khuôn mặt tinh xảo dị thường.

''Cẩn Tuyển, em biết, từ sau khi em và chị chung một chỗ thì chúng ta cũng không vui vẻ được. Thật ra em cũng biết, chị không có yêu em. Chỉ coi em như là... Đồ chơi mua vui. Dù sao em cũng chỉ là một người mẫu nhỏ nhoi, sao có thể để chị yêu em được? Nhưng mà em muốn nói với chị, cho dù người ngoài nói mục đích em và chị ở chung là gì, nhưng em là trâu tử nói yêu chị là thật.''

Lời nói xong trâu tử tháo dây an toàn xuống xe, không quay đầu ra khỏi quán bar. Nhìn dáng vẻ nàng chạy đi, Ô Cẩn Tuyển nặng nề thở dài. ''Thật xin lỗi, tiểu Ngôn, không phải là tôi không nghĩ tới chuyện yêu em, nhưng mà tôi không có dũng khí, càng không muốn khiến em bị liên lụy.''

Trải qua hai cuộc gặp bất ngờ vừa rồi, Mộc Sâm Sâm rốt cuộc cũng thấy mệt mỏi. Nhìn chung quanh ngoài quán bar, không nhìn thấy ngụy nương liền lén chạy ra khỏi quán bar, một đường chạy về cái ổ thỏ ấm áp.

Rốt cuộc cái vận không may còn bao nhiêu nữa? Tạo nghiệt mấy đời? mới gặp được cực phẩm như vậy? mọi người tò mò có thể thử một chút.

Cho đến khi nằm trên giường, trong đầu Mộc Sâm Sâm vẫn còn ám ảnh ngụy nương trong quán bar vẫn chưa thoát ra được. Không thể nói là, người có dáng đẹp, đã gặp qua thì sẽ không quên được. Mà người có hình dạng xấu xí, cũng có thể khiến người ta khắc cốt ghi tâm, dù sao thì người như vậy chắc mẹ hắn cũng đặc biệt lắm, trong lòng Mộc Sâm Sâm mắng thầm.

Khi tiến vào giấc mơ, trong đầu Mộc Sâm Sâm không còn hình ảnh ngụy nương bay tới bay lui, thay vào đó là nữ nhân xinh đẹp đυ.ng phải trong wc tối nay. Thật đáng tiếc chỉ mới gặp một lần đã phải tách ra! Tên người đó hình như là Cẩn Tuyển? nghe thật êm tai, nghe còn tốt hơn mình không biết bao nhiều lần. Không biết có thể còn gặp lại được hay không?

Lúc này Mộc Sâm Sâm dĩ nhiên là không biết người mà nàng luôn nhớ mong, trong mộng sẽ được gặp lại vào ngày mai. Cho nên khi nàng nhìn thấy khuôn mặt cười không sơ hở nào tấn công trước mặt, cả người liền ngây ngẩn tại đó. Thậm chí cả sàn diễn chữ T cũng quên đi, chỉ ngây ngốc đứng giữa đài nhìn người kia.

Vì Mộc Sâm Sâm là người mẫu mới của công ty Du Huy, vóc người lại đẹp, tướng mạo xuất chúng ưu đãi không ít, trở thành người mới thân cận. Vì vậy ngày đầu tiên khi Mộc Sâm Sâm đến công ty, người phụ trách liền sắp xếp cho nàng trợ lý và người môi giới kinh nghiệm cũng là lâu năm, khác biệt như vậy, cũng khiến không ít người mù quáng nổi máu ganh tị.

"One, two, three... one, two, three..." Mộc Sâm Sâm mặt không cảm giác đứng trước gương, sau đso cùng mọi người tập luyện vũ điệu mà huấn luyện viên đang dạy cho tập, trái tim đã sớm nhẹ nhàng bay đi thật xa. Dù sao thì con thỏ có suy nghĩ đặc biệt như Mộc Sâm Sâm, những thứ đồ khiến nàng hứng thú cũng không nhiều.

Một người ăn, một người khác chình là mỹ nữ. Lúc này, cũng hơn hai giờ chiều, buổi trưa Mộc Sâm Sâm ở phòng ăn, ăn hết ba phần cơm, dì nhiên lúc này cũng không còn ăn nổi. Chỉ còn lại mỹ nữ kia. Từ khi đến công ty Du Huy nàng phát hiện, mỹ nữ nơi này thật sự không hề ít. Mặc dù không đẹp như Cẩn Tuyển, không có sức hấp dẫn như là Khâu Dĩ Tình, những cũng miễn cưỡng gọi mà mỹ nữ.

Chỉ như vậy, Mộc Sâm Sâm liền bắt đầu con đường tìm người đẹp. Học khiêu vũ chỉ là che dấu, mục đích thực sự là phát huy mị lực của mình, ôm mỹ nhân về. Rất nhiều người sẽ hỏi, tại sao lúc nào Mộc Sâm Sâm cũng chỉ nghĩ tới mỹ nữ? muốn mỹ nữ? thật ra vấn đề này rất đơn giản, mùa xuân là lúc đa số động vật phát tình, thỏ cũng không ngoại lệ. Mộc Sâm Sâm cấm dục cũng đã ngàn năm, cũng nghĩ đã muốn rất lâu.

Vì vậy Mộc Sâm Sâm vừa chịu huấn luyện, vừa tìm mỹ nữ có cuộc sống gia đình tạm thời, lại không nghĩ tới cuộc yên bình vừa qua buổi trưa liền thay đổi. Tối nay đúng 7h, ở thành phố A mở hội triển lãm thời trang quan trọng, đây là lần đầu tiên của nhân tài tư xưng là nhà thiết kế quỷ tài Ô Cẩ Tuyển vừa về nước, cũng là bước đầu cô triển khai mở rộng thị trường ở Trung Quốc.

Hội triển lám thời trang lần này hợp tác cùng công ty Du Huy, áp lực không cần nói cũng biết. Dù sao Ô Cẩn Tuyển cũng không phải là nhà thiết kế thời trang bình thường, mà là một nhân tài đứng top 10 của thế giới. Đã từng có người tán dương Ô Cẩn Tuyển: Chỉ cần là đồ cô xoẹt qua, chu dò là tấm vải rách, hay mảnh giấy vụn, cũng sẽ trở thành trào lưu dẫn đầu yêu thích của giới thời trang.

Không thể không nói đây là một đánh giá rất cao, đã nhiều người cố vượt qua trong nhiều năm. Cũng vì tài hoa và danh tiếng của Ô Cẩn Tuyển, cho nên khi cô tuyên bồ quay về nước phát triển, thì Trung Quốc lại vén lên một làn sóng mới. Lúc này Ô Cẩn Tuyển coi thành phố A là nơi dừng chân đầu tiên khi quay về, cho nên từ đại biểu, trang phục, người mẫu, thậm chí đến cả catwalk, tất cả mọi thứ yêu cầu phải thật hoàn mỹ, mọi thứ phải là tốt nhất.

Đối với catwalk lần này, công ty Du Huy cùng Khâu Dĩ Tình tất nhiên sẽ rất coi trọng, sự dụng lựa chọn người mấu tất nhiên sẽ là nhưng người ăn khách trước mắt trong vòng giả trí cùng những người lão luyện nhiều năm. Nhưng khi catwalk sắp bắt đầu, thì có tìn người gửi tới. Có một người mẫu trên đường tới bị tại nạn xe, lúc này đang đưa tới bệnh viện cấp cứu.

Cả đội lại thiếu một người, làm sao đây? nói nhảm, dĩ nhiên là tìm người thay rồi!

Trong công ty tầng trên cao các người mẫu đang đi lại chừng 10 vòng, cuối cùng nhìn tới Mộc Sâm Sâm đang đứng ngu ngơ ở đó, một người nhẫn tâm cắn răng một cái liền chọn nàng. Vì vậy, mói xuất hiện thảm kịch trên sàn catwalk.

Khâu Dĩ Tình ngồi dưới sàn mặt sớm trắng bệch, cô không nghĩ tới gặp lại Mộc Sâm Sâm lần nữa lại có chuyện này. Mà người chọn Mộc Sâm Sâm không phải là tầng cao của công ty sao? rất có thể sắp bị làm cho sốc mà chết? còn không thì, trong lòng đã muốn đem Mộc Sâm Sâm thiên đao vạn quả....

Con nít a, cô đang làm con nít sao? ngẩn người ở đó như con nít làn gì? Ai yo, oh mụ mụ mễ a!

===///===

Tác giả có lời muốn nói

Ha ha.... thú ví xấu xa bộc phát, tui đọt nhiên nghĩ tới, Mộc Sâm Sâm dụ thụ ngơ ngăc trong lúc H sẽ không đặc biệt bị xx chứ?

Thật là muốn viết H a, nhưng mà còn chưa tới, mọi người cùng tui ráng đợi thêm chút đi.