Chương 7: Làm chứng cho toi

"Thật vậy hả"

"Đúng là như vậy,"

"Thôi được rồi chuyện này cứ để tôi điều tra. Đầu tiên tôi phải đi gặp Dịch Lam Tâm"

"Ay không được"

"Tại sao vậy, Kim Thị?"

"Tôi vẫn chưa có bằng chứng chứng minh Dịch Lam Tâm là hung thủ. Lỡ đâu cô ta đổ ngược tội lại chúng ta thì phiền phức lắm"

"Cô nói cũng đúng"- mặc dù không đi liền nhưng Lăng Diệp quyết định tối nay đi lén

Tối, Lăng Diệp bịt mặt một mình tới gặp Dịch Lam Tâm

"Dịch Lam Tâm"

"Cô... Lăng Diệp, tới đây tìm ta à"

"Phải"



"Có chuyện gì sao"

"Cô, có phải chính cô là người gϊếŧ chết Mai Thủy Nữ không?"

"Cô nói xàm gì vậy"

"Tôi đang hỏi cô đó, đừng giả vờ như mình không biết gì"

"Lăng Diệp đừng có vu khống"

"Hứ, vu khống à? Cô nghĩ cô qua mắt được tôi sao Dịch Lam Tâm"

"Ta không nói chuyện với cô nữa. Xin mời về cho"

"Ta không đi"

"Lăng Diệp. Rõ ràng là cô muốn gây sự mà"

"Tôi không gây sự. Cô nói thật đi, Mai Thủy Nữ là do cô gϊếŧ có phải không"

"Haizz, tôi đã nói là không phải tôi gϊếŧ"

"Dịch Lam Tâm à"



"Bằng chứng đâu. Cô có bằng chứng không mà nói"

"Kim Thị chính là bằng chứng. Chính mắt cô ấy đã nhìn thấy cô gϊếŧ chết Mai Thủy Nữ"

"Cả ngày hôm đó tôi không hề rời khỏi Bộc Hoa Điện. Làm sao tôi có thể gϊếŧ Mai Thủy Nữ chứ"

"Vậy sao? Tôi bắt một tên lính hỏi là được thôi"- bước đi

"Tôi không có lý do gì để gϊếŧ Mai Thủy Nữ hết. Lăng Diệp, xin cô về cho"

"Động cơ gϊếŧ người của cô chính là do Mai Thủy Nữ giúp tôi có được lòng tin của Lãng Nghệ. Nên cô ghét, cô gϊếŧ cô ta"

"Hứ, tôi đâu có cần làm chi cho tốn công."

"Vậy thì rõ ràng cô đã thừa nhận mình gϊếŧ Mai Thủy Nữ, nhưng không phải trực tiếp. Có phải cô nhờ sát thủ của ban Hiệp Kích để gϊếŧ Thủy Nữ không"

"HỪM.... Sao cô biết"

"Á cô đã thừa nhận rồi đúng không"

"Phải, tôi thừa nhận là tôi gϊếŧ Mai Thủy Nữ đó, thì sao? Có ai làm chứng không. Tôi thừa nhận cũng vô ích cho cô thôi. Tôi gϊếŧ Mai Thủy Nữ rồi thì tôi có lợi sao. Cô ta đã thất sủng mấy năm nay rồi. Tôi gϊếŧ cô ta thì người được sủng là cô, chứ không phải ta"