Chương 4

Ngay khi bị chạm vào, Hàn Vi run rẩy, cố gắng tránh hắn ra.

Bùi Vũ Sơ vừa nắm lấy nó, một khuôn mặt xinh đẹp trong sáng ngây thơ: "Chạm vào có được không? Anh rất nhớ em."

Nhiệt độ trong lòng bàn tay nóng kinh người, Bùi Vũ Sơ quanh năm chơi nhạc cụ, đầu ngón tay phủ đầy vết chai mỏng, khi lướt qua da sẽ có cảm giác sần sùi như cát lại hơi ngưa ngứa. Eo của Hàn Vi vốn nhạy cảm, anh sẽ không để người ta chạm vào, hiện tại bị Bùi Vũ Sơ chơi đùa như vậy, anh sốt ruột nhúc nhích, cảm giác hoa huyệt ẩm ướt bị trêu chọc lúc trước lại sống lại.

Hương thơm nồng nàn và mãnh liệt của hoa hồng. Anh vô tình chà xát vào tấm thảm, lại cảm thấy không thể để Bùi Vũ Sơ nhìn thấy, vì vậy buộc mình phải chịu đựng. Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© trong miệng dần dần sưng lên, Hàn Vi đang định nhổ ra thì Bùi Vũ Sơ đã xuất tinh, chất lỏng nóng bỏng bắn ra nửa khuôn mặt.

Đôi mắt mèo quyến rũ ôn nhu, đôi môi đỏ tươi còn đọng một tầng nước, mái tóc dài buông xõa trên vai, vết ửng hồng trên mặt còn chưa phai, còn có từng chút từng chút chất lỏng không biết đang chảy xuống. Như thể vừa bị ai đó dày vò qua, vẻ đẹp của bông hoa trắng tràn đầy sức xuân.

"Bùi Vũ Sơ!"

Đã nói không được xuất tinh vào miệng anh, hắn thì hay rồi, toàn bộ đều bắn ở trên mặt anh, quần áo Hàn Vi xốc xếch, phải chống eo đứng lên.

"Anh định làm gì?"

Trước khi có thể đứng yên, Bùi Vũ Sơ đã tóm lấy anh, ấn anh xuống giường, tùy tiện nhặt dải ruy băng màu sô cô la trên hộp quà, bịt mắt Hàn Vi lại. Bùi Vũ Sơ kéo quần xuống, cúi người xuống, bông hoa nhỏ không thuộc về alpha đang co bóp, nhìn vô cùng mềm mại đáng yêu.

“Không, không phải tối nay—” Hàn Vi không còn sức lực để nói nốt những lời còn lại, chỉ còn lại những tiếng rêи ɾỉ đứt quãng và tiếng thở hổn hển.

Hương thơm Lan dạ hương dịu dàng quyến rũ đang bốc lên trên mặt, Bùi Vũ Sơ liếʍ lỗ hoa phía trên ướt đẫm nước của anh, răng cọ vào hạt đậu nhỏ phía trên, đầu lưỡi lại ma xát qua lại, vừa tê vừa ngứa, trong lỗ trống rỗng tuôn ra từng đợt khoái hoạt, Hàn Vi cố gắng ngồi dậy nhưng Bùi Vũ Sơ đã đưa lưỡi vào, khiến eo mềm nhũn.

Tin tức tố hoa hồng mạnh mẽ quét qua Hàn Vi như một cơn bão. Những thứ mà Bùi Vũ Sơ tung ra trước đó về cơ bản chỉ có thể nói là tán tỉnh, bây giờ bị kí©h thí©ɧ bởi sự thiếu hợp tác của Hàn Vi, gai hoa lộ ra, gần như nuốt chửng tin tức tố của Hàn Vi.

Du͙© vọиɠ đến từ trong xương cốt của Alpha, trên cơ thể Hàn Vi, đến bản thân Hàn Vi cũng không có, nhiều nhất chỉ có hương hoa hồng của hắn.

Từng cái hôn rơi xuống, Hàn Vi không thể chịu đựng được nữa ngả người ra sau, để lộ cần cổ mỏng manh. Nhưng tin tức tố của bạn trai anh cũng có một sự cám dỗ chết người. Anh không biết liệu mình có phải có chút máu M không. Bị đè ép bởi đồng loại, mà ham muốn lại trỗi dậy.

Bên trong cơ thể giống như sục sôi, Hàn Vi sốt ruột đến gần Bùi Vũ Sơ: "Vũ Sơ——"

Lần đầu tiên anh gặp Bùi Vũ Sơ là vào đầu mùa hè ở phim trường quảng cáo. Những chiếc lá xanh rủ xuống bức tường gạch xám tím sẫm, tua rua rơi ra, trên đó là những đóa hồng phấn, những bông hoa bồng bềnh, ngọt ngào như váy công chúa

Bùi Vũ Sơ đang mặc một bộ đồng phục học sinh sọc xanh trắng, trên tay cầm một cuốn sách, ánh mặt trời chiếu vào cổ áo hắn. Lúc đi qua dưới màn hoa, hắn như một cơn gió thoảng qua, không biết gì cả, không hề biết những gợn sóng xuất hiện trong hồ bên cạnh.

Tin tức tố của thiếu niên có hương vị rất ngọt, ngọt đến mức không giống một alpha.

Hàn Vi còn nghĩ rằng đó là mùi của hoa tường vi đỏ

Mãi cho đến khi giao thiệp càng sâu, anh mới biết Bùi Vũ Sơ có tin tức tố vốn dĩ là mùi hoa hồng.