Đại Hắc lắc đầu: Tụi nó tự mọc.
"Tự mọc á?" Lâm Lăng nghĩ tới đống cỏ hôm nay cô thúc giục sinh trưởng, hình như không giống cái thứ này.
Đại Hắc gật đầu: Cái này có gì lạ đâu? Trước kia tôi ở đập nước thì xung quanh cũng mọc ra rất nhiều cỏ nước mà.
Nước trong đập ô nhiễm nghiêm trọng, dưới điều kiện ấy cỏ nước bình thường là không thể sống được.
Lâm Lăng nghi hoặc nhìn thoáng qua Đại Hắc, chẳng lẽ nước nó phun ra có tác dụng thúc giục cây trồng sinh trưởng à?
Dị năng ở thời kỳ mạt thế có nhiều loại mới nhiều thuộc tính khác nhau. Có vài người dị năng hệ thủy chỉ có thể cung cấp nước sạch, có vài người có thể phun ra nước giúp chữa thương. Còn Đại Hắc khả năng có thể phun ra nước giúp cây có sinh trưởng tốt.
Nhưng con cá ngốc này hình như nó không biết dị năng của mình có thêm tác dụng khác.
Vì thế Lâm Lăng cười cười, thái độ với Đại Hắc cũng hiền lành hơn nhiều: "Đại Hắc, mày có thích chỗ này không?"
Đại Hắc vui sướиɠ bơi qua bơi lại, tuy hồ này nhỏ nhưng ở đây thoải mái hơn nhiều.
Đương nhiên rồi! Lâm Lăng giúp nó đánh răng sạch sẽ nên nước nó phun ra cũng vô cùng sạch.
Ở trong nước sạch đương nhiên thoải mái hơn nước bẩn: "Đại Hắc, mày mà thích chỗ này thì phun thêm ít nước đi, có nhiều nước thì chỗ ở của mày cũng lớn hơn."
Đại Hắc không có ý kiến gì, nhiều nước một chút cũng tốt cho nó, vì thế nó lại ngoi lên người phun nước vừa ăn cỏ để bổ sung thể lực.
Lâm Lăng thúc giục dị năng để đám cỏ nước nhanh chóng sinh sôi nảy nở, đảm bảo Đại Hắc có đủ sức để làm việc: "Đại Hắc, mày tiếp tục phun nước đi, nếu đói bụng thì ăn cỏ này, đừng khách sáo."
Đại Hắc ngây ngốc cho rằng Lâm Lăng tốt bụng: Tôi sẽ phun rất nhiều nước.
"Đại Hắc cố lên, mày là giỏi nhất!" Lâm Lăng dọn cái thùng Đại Hắc không dùng về nhà, nói không chừng sau này còn dùng tới.
Chờ Lâm Lăng vừa đi Đại Hắc đã vui vẻ vẫy đuôi: Từ nay về sau mình là người giỏi phun nước nhất cái hồ này!
Tiểu Lục lắc lắc lá cây: Con cá ngu ngốc!
Đại Hắc phun một đống nước về phía Tiểu Lục: Dây leo khốn nạn, về sau tao chính là đại ca! Sau này mày phải nghe lời tao đó!
Tiểu Lục nhảy lên đầu Đại Hắc mà vung lá cây trên đầu uy hϊếp nó: Mày là cái đồ nô tài mà còn đòi làm đại ca à? Mày nằm mơ hả? Tao làm đại ca của mày mới đúng ấy!
Đại Hắc còn chưa biết tới sự hung tàn của Tiểu Lục thế nên không hề để tâm: Có tin tao vung đuôi đập chết mày không!
Tiểu Lục vốn đã hung dữ nay thấy Đại Hắc dám uy hϊếp mình thế là nó tức khắc nổi bão lộ ra bộ dạng hung tàn chưa từng thấy mà đuổi đánh Đại Hắc một trận tơi bời.
Đại Hắc bị Tiểu Lục đánh đứt cả hai sợi râu bên mép đau cái độ khóc rưng rức.