Chương 28-2

Minh Hạ cũng không biết việc Lưu Nham Thụy chuyển trường.

Vẫn là hôm thứ Năm, Vương Phi phát hiện hắn giống như đã rất nhiều ngày cũng không thấy đi học, liền nhân cơ hội buổi tối tới văn phòng khai toán học tiểu táo khi hỏi chủ nhiệm lớp.

Nói đến chuyện này, chủ nhiệm lớp cũng rất thắc mắc.

Nghe nói, việc chuyển trường là do chính Lưu Nham Thụy yêu cầu, gia đình hắn kịch liệt phản đối nhưng hắn vẫn cố chấp, thậm chí không chịu đến lớp, thậm chí không chịu tiếp tục học ở một trường trung học khác ở địa phương, ngay cả gia đều phải chuyển đi địa phương khác.

Không biết ở náo loạn chuyện gì.

Mọi người trong gia đình hắn đều cảm thấy bối rối và mắng mỏ hắn.

Minh Hạ gần nhất có rất nhiều việc, ngoài giờ trên lớp, cô dành toàn bộ thời gian rảnh để đọc tư liệu toán mà thầy Triệu và cô Tôn tìm cho cô, hoặc đọc nghiên cứu của người khác về "tính chất (ω′)" trên CNKI, căn bản không chú ý đến việc Lưu Nham Thụy không có đến trường.

Nghe được Vương Phi nói sau, có chút kinh ngạc, nhưng sau khi suy nghĩ lại, hắn cảm thấy cũng có thể hiểu được.

Đại khái là suy bụng ta ra bụng người thôi, cảm thấy cô giống như hắn, không nhìn được người khác tốt, sợ cô tùy tiện tìm một lý do liền đem ghi âm truyền đi ra ngoài, làm cho hắn nguyên bản liền ít ỏi "Nhân duyên" trở nên càng kém, dứt khoát liền trực tiếp quyết định đổi địa phương đi trường.

Nói như thế nào đâu?

Tự làm bậy, không thể sống.

Có như vậy trong nháy mắt, Minh Hạ là cảm khái .

Nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt.

Bởi vì cô ấy thực sự quá bận rộn và căn bản không có thời gian để lãng phí sức lực cho những người không liên quan.

Trời ạ! Vì sao! Luận văn! Muốn viết nhiều chữ như vậy!

Các ký hiệu toán học mà cô sử dụng không dễ để gõ chữ nhập tư liệu vào máy tính, nhưng trong quá trình viết bài, cô cần phải sử dụng chúng nhiều lần.

Minh Hạ rơi vào trạng thái táo bạo.

Khả năng học tập của Vương Phi chỉ ở mức trung bình, nhìn bề ngoài cũng không có gì đặc biệt giỏi nhưng lại luôn rất giỏi trong việc phát hiện cảm xúc Minh Hạ thay đổi.

Chị Minh đang có tâm trạng không tốt, nguyên nhân là bài luận văn mà nhóm phải làm. Cho nên, với tư cách là kẻ bị mang phi tham gia cuộc thi quốc tế, hắn vẫn là ngoan ngoãn nhận túng nghe lời đi.

Chạy nhanh học tập, không sử dụng điện thoại di động trong lớp, hoàn thành nhiệm vụ học tập hàng ngày và duyệt CNKI khi rảnh rỗi, không phụ lòng mong đợi của Minh tỷ!

Vương tiểu phi! Quật khởi a nha nha nha!

*

Thứ Hai chính là đấu vòng loại , địa điểm là ở thành phố.

Bởi vì không đăng ký tham gia huấn luyện trước trận đấu, bọn họ lo lắng sẽ có một số chi tiết không rõ cần đến hiện trường để tìm hiểu, đề phòng đến lúc đó, bọn họ ba cái khẳng định là Chủ nhật sẽ trước tiên đi điều nghiên địa hình .

Mục tiêu của Ngô Kỳ Kỳ là giành được giải thưởng nên cô nhất định phải lọt vào vòng chung kết cả nước vì vậy cô học tập rất nghiêm túc.

Minh Hạ đồng ý đi cùng cô ấy, cho dù đây chỉ là cuộc thi sơ khảo cấp thành phố nhưng cô có niềm tin trong lòng, tuy nhiên, vì tôn trọng cuộc thi và đối thủ nên cô vẫn chuẩn bị sẵn sàng từ một ngày trước cuộc thi.

Sau đó, chính là trận đấu và thời gian lãng phí ở trên đường.

Cô hơi say xe, chỉ cần ngồi trên xe là tâm trạng không tốt, trên xe cô còn không có sức đọc sách toán chứ đừng nói đến việc mày mò làm bài, càng không nói đến đảo cổ cô cái tiêu đề thập phần đáng yêu luận văn kia .

Cứ như vậy, sau hai ba ngày làm việc, tháng 11 gần như có thể nói là đã kết thúc.

Khi đọc được nửa cuốn sách , thì cô đặt nó xuống khi quay về có thể đọc tiếp.

Bài luận văn viết đến một nửa đành phải dừng lại và đừng nghĩ gì về nó trong hai hoặc ba ngày , những ý tưởng trong đầu cô cần phải được sắp xếp lại.

Sau một hồi loay hoay, Minh Hạ cuối cùng cũng đặt cuốn sách toán học trên tay xuống và tập trung viết bản thảo đầu tiên của bài luận văn.

Cấp bách vội vàng từ từ làm, Minh Hạ ở tối thứ sáu cuối cùng cũng viết xong luận văn, cô đem Ngô Kỳ Kỳ cùng Vương Phi vào một nhóm chat QQ gồm ba người, đặt tên kêu "Thành Khâu vũ toán học tiền thưởng thưởng quân dự bị" .

Siêu yêu lịch sử (Minh Hạ): [ tệp tài liệu nhóm: 《 nghĩa rộng về thuộc tính tổng quát (ω′) . docx]

Siêu yêu lịch sử (Minh Hạ): Tui rốt cục viết xong sơ thảo ! ! ! Chờ ngày mốt đấu vòng loại tiếng Anh trở về, khẳng định là muốn sửa lần hai, trước phát cho các ngươi xem sơ qua, có ý tưởng gì trực tiếp nói, chung ta là cùng một đội, không cần tưởng nhiều.

Nhất định phải lấy thưởng a (Ngô Kỳ Kỳ): Oa chủ đề này quá khó đi! ! ! Tôi nhớ, chỉ ở táp chí toán học đã từng tình cờ nhìn đến ký hiệu này, thực ra cũng không hiểu ký hiệu này có ý nghĩa gì_(:3" <)_

Nhất định phải lấy thưởng a (Ngô Kỳ Kỳ): Thật là vất vả chị Minh a! Tui lập tức xem ngay!

Tạm nghỉ chơi game đợi thi đại học (Vương Phi): ... Gì? Ký hiệu toán học? ? ?

Tạm nghỉ chơi game đợi thi đại học(Vương Phi): ... Thực xin lỗi, ta đã nhầm, tôi nghĩ rằng đó là chị Minh vô tình đánh chữ sai nên tôi đẫ thêm biểu tượng cảm xúc vào phần tiêu đề luận văn.

Siêu yêu lịch sử (Minh Hạ): ... Cậu ngày mai mặc quần áo dày vào nếu không bị đánh sẽ rất đau.

Tạm nghỉ chơi game đợi thi đại học (Vương Phi): [ phì trạch bạo khóc. jpg]_icon

*

Khi biết Minh Hạ và Vương Phi đã qua vòng sơ tuyển, sắp tham gia đấu vòng loại ở thành phố, so với bố mẹ Minh Hạ đã có sự chuẩn bị từ hồi kỳ thi giữa kỳ, so với kinh ngạc, càng nhiều là khϊếp sợ.

Mà ba mẹ Vương Phi lại là thực sự kinh ngạc.

Tuy bọn họ cũng lo lắng con học học kém, nhưng cũng không thích nhìn chằm chằm con trai như nhìn một tên trộm, họ cho Vương Phi tiền tiêu vặt và nhiều sự tư do hơn so với những bạn cùng lứa.

Trong khoảng thời gian gần đây, bọn họ cũng không phải không phát hiện ra cậu có cố gắng hơn trong học tập, kể cả khi đi tim Minh Hạ cũng sẽ mang theo sách và sách bài tập, không giống trước đây chỉ mang điện thoại với cục sạc, thỉnh thoảng mang cả máy chơi game, kỳ thi giữa kỳ vừa rồi cũng tiến bộ rất nhiều.

Nhưng bọn họ không nghĩ tới con trai họ sẽ tham gia một cuộc thi tiếng Anh cấp quốc gia.

Hơn nữa! Còn qua được vòng sơ tuyển ! Bây giờ phải lên thành phố tham gia vòng đấu loại nên phải lên trường xin nghỉ học hai ngày.

Đặc biệt là mẹ của Vương Phi, bà vô cùng vui, chỉ đi có hai ngày mà bà mang hai cái vali hành lí, nhìn hai vali to đùng trước mặt mà Minh Hạ và Vương Phi khϊếp sợ.