Chương 6: Ngoại truyện: Vu thuần khiêm



Một vài năm sau

" Cạch " Thuần Khiêm đỗ xe vào gara một quán bar . Anh khẽ thở dài . Anh vừa đi gặp Hạ Nghi về . Cô đã có thai 2 tháng . Anh thấy có chút buồn , chút luyến tiếc . Anh thật lòng rất thích cô . Lần đầu tiên gặp cô là khi cô dù mang thai vẫn liều mình chạy ra cứu em gái của anh . Anh mới từ Pháp về công ty bên Việt Nam định cư.

Hạ Nghi có một mái tóc dày , dài , đen tuyền , bồng bềnh như mây , mượt êm như nước . Khuôn mặt trái xoan thanh tú, thoát tục . Đôi mắt to tròn, hơi buồn ẩn dưới hàng mi cong . Dưới ánh đèn mập mờ của đêm tối ở bệnh viện , dù khuôn mặt u sầu đẫm lệ mà vẫn quyến rũ chết người .

Nhìn cô , nơi mềm nhất trong anh khẽ rung động .

Anh đã lấy hết can đảm để cầu hôn cô khi cô và Chồng cô đang lục đυ.c bên bờ li hôn . Điều này anh nghe được khi đi dự tiệc .

Anh thấy rất thương cô .

Thế nhưng ,... Cô vẫn chọn anh ta khi anh ta biết hối hận .

Tình yêu đôi khi thật mù quáng

~~~~~~~~~~~~~~~~~

" Cho tôi một ly rượu đỏ " Anh ngồi xuống bên quầy rượu củ quán bar . Tiếng nhạc xập xình , nhiều đôi nam nữ đang tɧác ɭoạи chơi đùa .

Anh dù gì cũng 27 rồi. Cô đơn lâu như vậy , Haizzz

" Bỏ tôi ra , bỏ tôi ra " Có một cô gái nhỏ bị một đám thanh niên đang sờ soạn khắp người

" Phục vụ bọn anh đêm nay , Bọn anh sẽ lo cho em cả cuộc đời sau "

" Không !!! Buông tôi ra "

Thuần Khiêm nhìn cảnh trước mắt , thấy hơi chướng mắt . Nhưng anh không rảnh để xen vào chuyện của người ta nên anh đành nhắm mắt làm ngơ . Thế nhưng ,..." Anh ... Cứu tôi với " Cô gái chạy đến bên anh . Đôi mắt đen sâu ánh lên vài tia sợ hãi . Anh ngước lên , 4 mắt nhìn nhau , tựa như xa lạ tựa như thân quen

" Tránh xa cô gái đó ra " 4 chàng thanh niên bước đến.

Cô gái càng sợ hãi , nép ra sau anh . Thuần Khiêm đứng dậy , vòng một cánh tay ôm lấy cô

" Người yêu tôi cũng dám động vào ?" Khí lạnh tỏa ra khắp người anh .

4 thanh niên nhìn nhau . Có một kẻ đã phát hiện ra anh , hắn thì thầm

" Là chủ tịch Vu thị thì phải "

" Đi thôi " anh ôm cô , rời đi

......................................."

" Cảm ơn anh , cảm ơn thật nhiều " Cô gái cúi gập 90độ , có phần cung kính.

Anh nhàn nhạt nhìn cô

" Cô tên gì ?"

" Tên tôi là Úc Hoa "

" Cô có thể tự về không ? "

" Được ạ ! "

Chỉ chờ có thế , thuần Khiêm quay đi . Anh không muốn dính líu đến 1 người không quen biết. Úc Hoa hốt hoảng kêu lên

" Ơ... Vậy anh tên gì ?"

Nhưng anh đã lên xe và... Biến mất

HƠi nhạt thì phải =_=