Chương 8: Nghe nói phương diện này của nhị thiếu gia Hoắc gia có vấn đề.

“Đúng rồi, tôi có một tin tức tốt muốn nói cho cô biết.” Lý viện trưởng bỗng nhiên hưng phấn mà nói.

“Tin tức tốt là gì?” Úc Tri Ý phục hồi tinh thần lại, cười nói.

“Vẫn có liên quan đến tập đoàn Hoắc thị.” Lý viện trưởng cười đến khóe mắt hiện lên nếp nhăn, “Tập đoàn Hoắc thị gần đây thành lập một quỹ hội nhi đồng, là một quỹ đặc biệt để cứu trợ cô nhi, tháng này, cô nhi viện chúng ta đã ký hiệp nghị với tập đoàn Hoắc thị, trong tương lai, chi phí giáo dục và chữa bệnh của bọn nhỏ trong cô nhi viện, toàn bộ sẽ do quỹ của tập đoàn Hoắc thị xử lý, cho đến khi bọn nhỏ trưởng thành, có khả năng tài chính.”

Úc Tri Ý sửng sốt, “Đây là một tin tức tốt!”

Lý viện trưởng mỉm cười vui vẻ, ánh mắt sáng ngời nhìn lũ trẻ đang chạy nhảy, "Đúng vậy, trước đây điều tôi lo lắng nhất chính là những đứa trẻ này. Hiện tại có thêm tập đoàn Hoắc thị, tin rằng trong tương lai, những đứa trẻ trong Cô nhi viện Tiểu Thiên Sứ sẽ ngày càng sống tốt hơn”.

Trên bãi cỏ vang lên tiếng cười, tiếng cười của trẻ con vô tư như một chuỗi chuông gió.

Úc Tri Ý cười, nặng nề mà gật đầu, “Đúng vậy, bọn trẻ trong tương lai, nhất định sẽ càng ngày càng tốt hơn.”

Mặc dù không có cha mẹ quan tâm, nhưng ở trong đại gia đình này, dưới sự chăm sóc như mẹ của Lý viện trưởng, bọn trẻ nhất định sẽ hạnh phúc mà trưởng thành, trở thành một tiểu thiên sứ tốt đẹp.

“Tập đoàn Hoắc thị?”

Trong ký túc xá, Đàm Hiểu đi ngang qua Úc Tri Ý, lơ đãng liếc mắt một cái, phát hiện Úc Tri ý đang tra thông tin tập đoàn Hoắc thị trên mạng.

Nàng nghi hoặc mà nghiêng người, “Biết Ý, sao cậu lại tra tập đoàn Hoắc thị?”

Một tiếng này của Đàm Hiểu, khiến hai người còn lại trong ký túc xá nhìn về phía Úc Tri Ý.

Mọi người ở Đế Kinh đều biết, ở trên phố có một câu đồn đãi: Nếu Hoắc thị chấn động, kinh tế Trung Quốc sẽ bị đảo lộn.

Ý chỉ thương nghiệp Hoắc thị có tầm quan trọng đối với kinh tế Trung Quốc, đó là hào môn trong hào môn, ngón tay cái thương nghiệp trong ngón tay cái.

Đặc biệt, người đứng đầu tập đoàn Hoắc thị hiện giờ, chính là Đại thiếu gia Hoắc gia Hoắc Thế Trạch, bởi vì bề ngoài anh tuấn cùng tác phong trầm ổn sát phạt, ở trước mặt truyền thông, luôn là một thân tây trang giày da, hình tượng đúng đắn mà bị bầu thành tổng tài bá đầu, hút không ít lão bà phấn.

Úc Tri Ý đang êm đẹp, sao lại đột nhiên tra thông tin của tập đoàn Hoắc thị?

Ngay cả học bá Tiêu Hàm đang nghiêm túc ôn tập, cũng nhịn không được mà đi tới.

Úc Tri Ý cười, “Mình nghe nói Hoắc thị thành lập một quỹ nhằm cứu trợ cô nhi, muốn tra một chút, nhưng trên mạng không có nhiều tin tức, cũng tra không được cái gì.”

Trong nhà Đàm Hiểu cũng làm buôn bán, đối với công ty xí nghiệp này tương đối hiểu biết một chút, nói, “Nói chung, từ xí nghiệp thành lập loại quỹ này, ở trên mạng tra không tin tức gì, đặc biệt hiện tại vừa mới thành lập, nhưng mà cậu nói cái này, thật ra mình đã từng nghe anh mình nói qua, thật sự có một chuyện như vậy sao.”

“Chính là như vậy.” Úc Tri Ý cũng không miễn cưỡng.

Mọi người đều biết Hoắc thị có tiếng là đế quốc thương nghiệp, nhưng kỳ thật lại biết rất ít về Hoắc thị, lúc này nghe được Đàm Hiểu đề cập đến Hoắc thị, hơn nữa Mạc Ngữ bị Hoắc tổng tài mê hoặc, nhiệt tình nói, “Hiểu Hiểu, cậu không phải cũng là hào môn sao, cậu đã từng gặp Hoắc tổng tài chưa?”

Đàm Hiểu trực tiếp trợn trắng nhìn Mạc Ngữ, “Ở trước mặt Hoắc gia, nhà mình tính là cái gì hào môn, cùng đừng nghĩ đến việc tiếp xúc với Hoắc gia, hơn nữa các cậu cũng biết chuyện nhà mình, mình lại mặc kệ…… Tuy rằng mình cũng là lão bà phấn của Hoắc tổng tài.” Nói xong lời cuối cùng, Đàm Hiểu một trận buồn bã.

Úc Tri Ý nhịn không được cười ra tiếng, Tiêu Hàm bỗng nhiên nói, “Nghe nói Hoắc thị là một gia đình thương nghiệp có lịch sử trăm năm từ dân quốc, trước mắt lấy địa ốc vì cây trụ sản nghiệp, cả nước các thành phố lớn, đều có địa bàn Hoắc thị, hơn nữa tuyệt đối tốt nhất ở thành phố địa phương, phạm vị của Hoắc thị cũng rất rộng, bao gồm, ruộng đất, du lịch, văn hóa, bách hóa,... đều có đề cập, bên ngoài đều nói, người cầm quyền tập đoàn Hoắc thị là đại thiếu gia Hoắc gia, nhưng trên thực tế vị tam thiếu Hoắc gia khai thác sản nghiệp khách sạn Hoắc gia kia cũng là một nhân vật khó lường nhân vật.”

Trong ký túc xá ba người đều kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Hàm: Cậu biết nhiều như vậy?

Tiêu Hàm cười, “Trước kia mình đi theo thầy phỏng vấn qua tam thiếu Hoắc gia Hoắc Tu Thần, cho nên đã tra xét một ít tư liệu vêd Hoắc gia.”

Mạc Ngữ cùng Đàm Hiểu bừng tỉnh đại ngộ, hứng phấn nói, “Tiêu Hàm sẽ không phải cũng muốn đoạt lão công của chúng ta đi, che giấu đến sâu như vậy?”

Tiêu Hàm ho nhẹ một tiếng, gương mặt ửng đỏ, “Không có, đây đều là tin tức trên mạng.”

Biết được Tiêu Hàm da mặt mỏng, Mạc Ngữ cùng Đàm Hiểu cũng không còn trêu chọc cô nữa.

Mạc Ngữ bỗng nhiên nói, “Nhưng mà, tin về về Hoắc thị được tìm thấy trên mạng, đều tra ra là Hoắc Thế Trạch cùng Hoắc Tu Thần, tại sao lại không có một chúc tin tức về nhị thiếu Hoắc gia? Hiểu Hiểu, cậu biết không?”

Úc Tri Ý cũng nhịn không được nhìn về phía Đàm Hiểu.

Đàm Hiểu mím môi, sắc mặt khó xử một chút, “Chuyện này, là bí mất ngầm trong giới giàu có Đế Kinh.”

Nghe được Đàm Hiểu nói như vậy, Mạc Ngữ vẻ mặt hưng phấn hỏi han, ánh mắt Tiêu Hàm khẽ nhúc nhích, không tự giác nghiêm túc một chút, Úc Tri Ý cũng nghiêng đầu xem nàng.

Đàm Hiểu ho nhẹ một tiếng, giơ tay chỉ đầu mình, “Nghe nói, nơi này của nhị thiếu Hoắc gia có vấn đề?”

“Hả?”

“Cái gì?”

Tiếng kêu ngạc nhiên, tiếng kêu nghi ngờ.

Tiêu Hàm nhíu mày nói, “Nhưng trên mạng lại không có tin tức gì.”

“Hoắc gia đó là nhà nào, ai không cần bát cơm dám thả ra loại tin tức này?” Đàm Hiểu không thèm để ý nói.

Dừng một chút, cô liếc nhìn vẻ mặt ba bạn cùng phòng đang khó hiểu, thần bí nói, “Hơn nữa, các cậu không phát hiện sao? Đừng nói mặt trái tin tức, ngay cả bốn chữ nhị thiếu Hoắc gia cũng không tìm thấy trên mạng, điều này có ý tứ gì, còn không rõ ràng sao?”

Ba người còn lại im lặng, đột nhiên có cảm giác kinh hãi như nửa đêm nghe kể chuyện ma.

Cuối cùng vẫn là Mạc Ngữ nuốt nước miếng, chỉ đầu mình, “Nơi này có vấn đề là có ý tứ gì? Nhược trí? Si ngốc?” Mạc Ngữ lần đầu tiếp xúc với một bí mật hào môn, vừa sợ hãi, phấn khích phấn và kinh ngạc.

Đàm Hiểu lắc đầu, “Mình cũng không rõ lắm, nghe nói là đầu óc có vấn đề, nghe nói từng có người thấy nhị thiếu Hoắc gia ra vào trung tâm trị liệu tâm thần, trạng thái rất không tốt, thậm chí còn đánh cả bác sĩ chuyện này khá là trấn động, nhưng mã đã bị Hoắc gia xuống mà thôi, dù sao trong giới hào môn truyền lưu lời đồn đại về vị này đều không tốt lắm, mọi người đều giữ kín như bưng, chính là tinh thần phương diện xảy ra vấn đề, nghe nói ngay cả mẹ ruột cũng không thích.”

“Bệnh tâm thần!” Mạc Ngữ thất thanh.

Đàm Hiểu nhún vai, “Ai biết được.”

Dừng một chút, ngữ khí cô lại thần bí nói, “Nghe nói có một lần Hoắc gia tổ chức yến hội, danh viện tới không ít, nhưng cùng ngày không biết ra chuyện gì, dù sao từ Hoắc gia nâng ra một danh viện nghe nói gia thế bối cảnh cũng không tệ lắm, má ơi, thương tích đầy mình, nghe nói là bị đánh, nghe nói vị kia là nữ nhân của Hoắc nhị thiếu.”

“Thật là tàn bạo!” Mạc Ngữ trợn tròn đôi mắt!

“Suỵt——” Đàm Hiểu trừng mắt nhìn Mạc Ngữ.

Trong ký túc xá nhất thời không tiếng động.

Úc Tri Ý bỗng nhiên nói, “Đây đều là bên ngoài đồn đãi mà thôi, cụ thể như thế nào cũng chưa biết được, Hiểu Hiểu, đừng dọa người.”

Đàm Hiểu cười hì hì, “Dù sao vị kia là nhân vật chọc không được, khác thường tất có yêu sao, những chuyện bên trong hào môn này, rất phức tạp.”

Mạc Ngữ ngữ khí tiếc hận, “Hóa ra nhà chồng tổng tài của mình còn phức tạp như vậy?”

“Với dáng người của cậu không biết xấu hổ nói chính mình là lão bà phấn của Hoắc tổng tài?”

“Mập mạp làm sao vậy, mập mạp chẳng lẽ liền không có quyền lợi yêu chồng mình sao?”

“Xin lỗi, thật sự không có……”

“Đàm Hiểu hiểu, cậu chờ cho mình, cậu đây là công kích thân nhân!”

“Ha ha ha…… Đừng cào mình ngứa!”

Hai người cười đùa ở trong ký túc xá đã là chuyện bình thường, Tiêu Hàm thấy nhiều không trách, lại như suy tư gì mà trở về mép giường mình.

Úc Tri ý nhìn hai người bạn cùng phòng đang đùa giỡn nhau, lắc đầu bật cười, quay đầu lại, nhìn thông tin Hoắc thị trên máy tính khẽ thở dài một hơi.

------ chuyện ngoài lề ------

Hoắc nhị thiếu: Ha hả…… Nghe nói ta bị người ta nói thành bệnh tâm thần?