Chương 3: Quán trọ Tê Hà

Thôn Thủy Nguyệt không có nhiều hộ gia đình, sau khi vào thôn, thứ đầu tiên nhìn thấy không phải là nhà của thôn dân mà là văn phòng của ủy ban thôn.

Tài xế nhanh chóng lái xe đến nhà Trần Thất Thất, nhìn quanh rồi nói: “Này cô gái, nhà cô có khách sạn đấy!”

Trần Thất Thất: “... Chú ơi, nhà cháu gọi là quán trọ, không gọi là khách sạn.”

“Đều như nhau, nhưng phong cảnh ở sướn núi rất đẹp.” Tài xế khen ngợi.

Kỳ thực, ông khen không sai, nhà Trần Thất Thất ở giữa sườn núi, vị trí cao, tầm nhìn đương nhiên là đẹp.”

Cổng nhà cô hướng về phía nam, phía tây là sông Liên Giang hình lưỡi liềm dưới. Phía đông là dãy núi, phía bắc để lại một mẫu đất riêng của họ, phía sau vẫn là núi, cửa sau của ngôi nhà ở phía bắc.

Trần Thất Thất quét mã trả tiền xe, tài xế giúp cô chuyển vali xuống, sau đó lái xe rời đi.

Nhìn cánh cửa gỗ phong cách cổ điển xinh đẹp lúc này, trong lòng Trần Thất Thất trăm vị tạp trần, bố cô đã luôn muốn mở một quán trọ mà ông đã không hoàn thành, lúc cô giúp ông hoàn thành, ông đã không còn nữa.

Khẽ thở dài, Trần Thất Thất lấy chìa khóa cửa từ trong ba lô ra. Sau đó mở cửa, đẩy cửa ra và đi vào.

Quán trọ này được xây dựng bằng số tiền mà các chú bác dì của cô cho, ba nhà bọn họ tổng cộng đưa cho cô 10 triệu, vốn sau khi nhận được số tiền này, Trần Thất Thất định mua nhà ở Đế Đô.

Nhưng lúc đó, ủy ban xã ở quê cô gọi điện thông báo rằng ngôi nhà cũ của cô đã bị sét đánh do giông bão.

Sau khi nghe tin, Trần Thất Thất suy nghĩ cẩn thận rồi đi tìm người ở khoa kiến

trúc của trường đại học bên cạnh cô.

Khi người kiến trúc nghe Trần Thất Thất nói muốn thiết kế nền móng nhà cũ của cô ở quê. Họ nhất thời kinh ngạc, kinh ngạc qua đi là mừng như điên!

Dù sao đây cũng là một cơ hội hiếm có để thực hành.

Tất nhiên điều này phải xin chỉ thị của giáo viên, cũng may các giáo sư kiến trúc rất dễ nói chuyện, vì vậy Trần Thất Thất đã bỏ ra một ít tiền để thuê một số kiến trúc sư tương lai của khoa kiến trúc để thiết kế quán trọ cho cô.

Mặc dù tất cả họ đều là người mới, nhưng sau khi bản vẽ thiết kế được đưa ra, họ sẽ không bắt đầu xây dựng cho đến khi bản vẽ thiết kế được sửa đổi đến khi họ hài lòng.

Cuối cùng, Trần Thất Thất đã chọn kiến trúc cổ điển, cô cảm thấy nhà cô rất phù hợp với một quán trọ kiểu cổ.

Chờ cô chọn bản vẽ kiến trúc, sau đó bắt đầu xây dựng quán trọ, ủy ban thôn thậm chí còn gọi điện để hỏi Trần Thất Thất chuyện gì đang xảy ra.

Trần Thất Thất nói dối rằng cô đã tìm người đầu tư mở quán trọ, cô ra nền nhà, đối tác bỏ tiền ra xây quán trọ.

Đẩy cửa ra, một tòa kiến trúc cổ kính xinh đẹp đứng sừng sững trước mặt Trần Thất Thất.

Ngôi nhà có hai tầng, mặc dù là phong cách cổ xưa, nhưng cũng có một cảm giác hiện đại. Suy cho cùng thì các nhà thiết kế kiến trúc là một nhóm những người trẻ tuổi, không thể thiết kế hoàn toàn theo phong cách cổ xưa.

Trần Thất Thất "Oa" một tiếng, kỳ thật từ khi quán trọ này xây xong, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Sân rất rộng, người phụ trách thiết kế sân vườn đã trồng rất nhiều hoa cho cô. Ngoài hoa, còn có một số cây, nhưng lúc này Trần Thất Thất nóng đến không có tâm trạng nhìn sân.

Cô tìm chìa khóa cửa nhà, mở cửa, sau khi bước vào, chính là một đại sảnh cực lớn, làm thủ tục nhận phòng và nghỉ ngơi.

Ngoài ra còn có một kệ lớn phía sau quầy thu ngân, có thể dùng để đựng đồ uống, rượu hoặc các đồ chơi nhỏ khác.

Phòng ăn và nhà bếp cũng ở tầng một, cầu thang nằm ngay giữa phòng ăn và sảnh, được ẩn đi. Trong một cánh cửa cổ kính, là cầu thang trong nhà, ngoài trời cũng có một cầu thang dẫn đến phòng khách.

Thật ra cầu thang này là dành cho Trần Thất Thất, bởi vì nó dẫn tới phòng của cô.

Khách sử dụng cầu thang ở hành lang ngoài trời, rần Thất Thất tìm cầu dao điện, bật điện, kết nối với máy điều hòa trung tâm.

Ngay lập tức phòng khách có gió mát mẻ.

“Điều hòa không khí trung tâm này tốt nha, không uổng công tôi tốn nhiều tiền như vậy.

Phải biết rằng đồ trang trí đắt nhất của quán trọ chính là chiếc điều hòa trung tâm, tốn một triệu, làm Trần Thất Thất đau lòng muốn chết.

Bảng điều khiển điều hòa trung tâm của quán trọ nằm ngay dưới quầy thu ngân, Trần Thất Thất chỉ bật điều hòa không khí ở tầng một của quán trọ và phòng của cô.