Mẹ Tần: “Trước đó tôi còn rầu rĩ nghĩ Đỗ Giang bán dây buộc tóc đã được bao lâu nhưng đã mua xe đạp, mua đồng hồ. Mà không chỉ mỗi cậu ấy, còn có lão nhị của nhà họ Trần, lão lục của nhà họ Mã, tôi nghe nói họ đều lặng lẽ buôn bán tự làm chủ. Thì ra tất cả mọi người đều đang lặng lẽ phát đạt.”
Cha Tần cười một tiếng: “Vậy hay là tôi cũng từ chức ở nhà phụ giúp hai người một tay?
“Ông tránh ra đi! Ông còn không biết phân biệt ngũ cốc thì có thể phụ được gì, đừng gây phiền phức là mừng rồi.” Mẹ Tần tức giận nói.
Cha Tần: “Tôi thấy gần đây tình cảm của bà và con dâu thứ ba rất tốt.”
Mẹ Tần: “Từ khi Y Y cắt đứt hoàn toàn với nhà họ Thẩm, thật sự đã tỉnh táo lại rồi. Khí thế mạnh mẽ trên người con bé hoàn toàn không giống trước kia.”
Giữa đôi lông mày là khí thế hừng hực, nói chuyện hay làm việc gì cũng đều nhanh nhẹn, đúng là khiến người ta ưa thích.
Cha Tần ngáp một cái: “Bảo lão tam có rảnh thì về nhà đi, lúc tôi bằng tuổi nó bây giờ đã sinh hết bốn anh em nó rồi.”
Có tiền hay không không quan trọng, trong mắt Cha Tần mà nói, ông thấy chỉ cần đủ tiền tiêu là được.
Giờ ông chỉ muốn một đứa cháu trai, cũng không biết lão tam và con dâu thứ ba có thể thành toàn cho ông không?
Mẹ Tần: “Đừng thúc giục! Tháng sau nó về rồi.” Chẳng phải bà cũng rất muốn sao?
Hùng Hạt Tử đã nói là sẽ có hai cháu trai mập mạp, không biết là thật hay giả.
Có lẽ vì ngày suy nghĩ nên đêm mơ tới, thế là trong đêm hai vợ chồng già đều nằm mơ, họ nhìn thấy mình có hai cháu trai mập mạp, trắng trẻo rất đáng yêu.
Giống đứa bé ôm cá chép trên bức tranh treo vào ngày tết như đúc.
Hai chợ chồng già đều cười đến mức không khép được miệng.
Tần Liệt ở bộ đội xa xôi không nằm mơ thấy con cái.
Mà anh nằm mơ thấy vợ mình.
Trước kia cũng chưa từng mơ nhưng từ lần nhận điện thoại của cô, cô vợ nhỏ liền nói: “Không phải em đang thương lượng với anh, chủ yếu vì muốn thông báo một tiếng với anh, mặc kệ anh phản đối hay không thì em vẫn sẽ làm.”
Giọng nói lưu loát, giọng điệu giống như không cho phép anh được xía vào, thật sự khiến anh không nhịn được mà cảm thấy ngứa ngáy.
Thật ra cho đến lúc này anh vẫn không có ấn tượng gì về vợ mình cả.
Điều duy nhất anh có thể nhớ là cô rất yếu đuối. Anh thật sự không thích cô gái quá yếu đuối, đến mức không thể tự lo cho chính mình.
Nhưng cũng đã cưới vào nhà rồi, tất nhiên anh chỉ có thể chấp nhận.
Chỉ là anh lại không hề hay biết, cô còn có một mặt này.
Có lẽ đây mới thật sự là cô, trước kia đều là giả vờ.
Nhưng vì sao phải giả vờ? Đều đã là vợ chồng, anh sẽ chấp nhận tất cả dù cô mang hình dáng thế nào.
Bởi vì anh là quân nhân, yêu cầu đầu tiên của một quân nhân chính là trung thành.
Cho dù đối với quốc gia hay với vợ của mình, người quân nhân đều phải trung thành.
Hơn nữa, anh rất thích giọng nói và thái độ nói chuyện hiện nay của cô.
Tuy cách điện thoại nhưng đây lần đầu tiên anh có suy nghĩ muốn nhanh chóng quay về nhà thăm người vợ to gan dám nói chuyện với anh như vậy.
Hai ngày nay anh đều muốn như thế, đến mức tối hôm đó… Ừm… Không thể miêu tả được.