Chiến Dận thản nhiên nói: “Tiếp tục họp đi.”
Ở gần anh ấy nhất là em họ của anh ấy, cũng là Chiến gia, nhị thiếu gia, Chiến Dịch Thần.
Chiến Dịch Thần xích lại gần, nhỏ giọng hỏi: “Anh à, em đã nghe thấy hết những gì bà nội nói với anh rồi, có phải anh thật sự lấy cái người tên Đồng gì đó không?”
Chiến Dận thưởng cho anh ta một ánh mắt sắc như dao.
Chiến Dịch Thần sờ sờ mũi, ngồi thẳng người, không dám hỏi nữa.
Nhưng anh ta lại gửi sự đồng cảm sâu sắc nhất đến người anh cả của mình.
Mặc dù nam nhi Chiến gia bọn họ không cần phải kết thông gia để củng cố địa vị, nhưng anh cả và chị dâu bọn họ môn không đăng, hộ không đối, chỉ vì bà nội thích cô gái tên Hải Đồng đó, nên bà liền để anh cả kết hôn, anh cả quả thực là quá đáng thương mà.
Chiến Dịch Thần một lần nữa gửi sự cảm thông sâu sắc nhất của mình đến người anh cả này.
May mắn thay, anh ta không phải là lão đại, nếu không anh ta mới là người kết hôn với ân nhân cứu mạng bà nội.
Hải Đồng không biết những điều này, sau khi hỏi được nhà mới của mình ở tầng nào, cô ấy đã kéo vali và tìm nhà mới của mình.
Sau khi mở cửa, cô bước vào nhà thì thấy căn nhà khá lớn, còn lớn hơn nhà của chị cô, trang trí cũng rất sang trọng.
Sau khi đặt vali xuống, Hải Đồng đi thăm quan căn nhà một vòng, sau này ở đây cũng sẽ là nhà của cô.
Hai phòng khách, bốn phòng ngủ, một phòng bếp, hai phòng vệ sinh, hai ban công, mỗi một không gian đều rất lớn, Hải Đồng ước tính căn nhà này ít nhất cũng phải hơn hai trăm mét vuông.
Trong đại sảnh rất ít đồ đạc, trong đại sảnh chỉ có một cái sô pha, bàn trà cùng với một tủ rượu, trong bốn gian phòng chỉ có hai gian phòng là có giường cùng tủ quần áo, hai gian còn lại vẫn là trống không.
Phòng chính là một dãy phòng, được chia thành phòng ngủ, phòng thay đồ nhỏ, phòng làm việc nhỏ, phòng tắm kiêm nhà vệ sinh, mặc dù đã chia ra một số không gian, nhưng phòng chính vẫn rất lớn, có thể so với bên ngoài đại sảnh không phân cao thấp.
Đây hẳn là địa bàn của Chiến Dận.
Hải Đồng lựa chọn ở một căn phòng khác có giường, bên cạnh ban công, ánh sáng không tệ, cách phòng chính một căn phòng, như vậy hai vợ chồng cũng có thể giữ lại không gian riêng tư của mình.
Mặc dù đã lĩnh chứng, nhưng Hải Đồng nghĩ Chiến Dận sẽ không chủ động đòi hỏi chuyện sinh hoạt vợ chồng, nên cô tuyệt đối sẽ không bao giờ nhắc tới chuyện đó.
Sau khi kéo vali vào phòng, Hải Đồng quay lại nhà bếp.
Trong phòng bếp sạch sẽ, dụng cụ làm bếp cũng không có, trên ban công hai bên cũng trống không.
Bởi vì nơi này rất lớn, nên cho dù là hai cái ban công đều làm cho người ta cảm giác rất rộng rãi.
Hải Đồng cảm thấy ở ban công có thể trồng một ít hoa và cây, lại mua ghế xích đu về đặt nó ngoài ban công, lúc nào rảnh rỗi thì có thể ngồi trên ghế xích đu đọc sách ngắm hoa, như vậy sẽ rất thoải mái.
Xem ra, Chiến Dận bình thường không ở nhà ăn cơm.
Bây giờ cô ấy đã vào ở, cô ấy còn phải nấu ăn, vì vậy Hải Đồng bắt đầu từ phòng bếp, lên mạng đặt mua một đống đồ dùng trong nhà bếp về, còn việc trồng hoa trên ban công và mua những đồ nội thất khác, cô muốn chờ Chiến Dận trở về, rồi hỏi ý của anh.
Nói như thế nào thì đây cũng là nhà của anh, còn cô chỉ là người sống chung.
Sau khi đặt mua đồ dùng trong nhà bếp xong, Hải Đồng nhìn thời gian rồi vội vã quay lại cửa hàng để giúp đỡ.
Cô lấy chìa khóa, cầm điện thoại di động rồi vội vã xuống lầu dưới.
Lúc cô trở lại cửa hàng cũng là lúc học sinh đang tan học.
Bạn thân Thẩm Hiểu Quân quan tâm hỏi cô: “Đồng Đồng, buổi sáng cậu đi làm gì thế?”
“Chị gái và anh rể mình gần đây vì chuyện của mình mà ngày nào cũng cãi nhau, mình đã nghĩ kỹ rồi, vẫn là dọn ra ngoài tốt hơn!” Hải Đồng nhìn bạn mình bất đắc dĩ khoát khoát tay: “Cho nên buổi sáng mình liền dọn ra ngoài!”
Thẩm Tiểu Quân nghĩ đến người anh rể đó của bạn mình, quả thực là một lời khó nói hết, cô nhịn không được thở dài:
“Đàn ông luôn thích nói ‘Anh sẽ nuôi em’, nhưng chờ đến lúc thực sự muốn bọn họ nuôi, bọn họ lại chê đông chê tây, mắng đến gần chết. Phụ nữ chúng ta một khi gả cho người khác, vừa phải vì gia đình mình mà trả giá, vừa phải thừa nhận đủ loại hiểu lầm, đúng là thật không công bằng. Mình nghĩ, chị cậu vẫn nên đi tìm một công việc! Phụ nữ chúng ta, bất cứ lúc nào cũng phải duy trì độc lập về kinh tế, khi có tiền chúng ta mới có thể đứng thẳng lưng lên.”
Chỉ là nói xong, đuôi lông mày của cô nhíu lại, có vài phần nghi hoặc nhìn sang: “Chị cậu chịu để cho cậu dọn ra ngoài sao? ”
“Mình đã kết hôn rồi.”
“Ồ, cái gì? Cậu kết hôn rồi? Cậu đâu có bạn trai, vậy cậu kết hôn với ai?” Thẩm Tiểu Quân đầu tiên gật đầu, sau đó kinh ngạc nhìn cô, giọng cũng cao lên vài phần.
Hải Đồng biết những chuyện này không thể giấu được bạn mình, nên cô chỉ có thể thành thật đem tất cả mọi chuyện nói ra.
Thẩm Hiểu Quân trừng mắt nhìn Hải Đồng một lúc lâu, sau đó đưa tay chọc vào trán Hải Đồng, nói với cô: “Lá gan của cậu thật đúng là thật là lớn, lần đầu tiên gặp mặt đã dám cùng người ta kết hôn rồi. Nếu cậu thật sự không tìm được chỗ ở, cậu có thể chuyển đến nhà mình ở, trong nhà mình còn rất nhiều phòng trống. Muốn tìm người kết hôn, cậu cũng có thể tìm anh họ mình mà!”